Vương Học Thông bên kia cũng gật đầu phụ họa:
– Đúng, người giải bài thi này nhất định là muốn đứng đầu bảng. KHông thể tưởng tượng được lần Thưởng Kim lôi đài này trong lúc vô tình lại phát hiện ra thiên tài nghịch thiên như vậy.
Trong lúc nhất thời, Vương Học Thông không nhịn được mà nhìn về phía Cao Phó điện chủ.
Cao Phó điện chủ cười khổ:
– Các ngươi không phải nghĩ Tịnh Phần điện chúng ta giúp bọn họ ăn gian đó chứ? Ta có thể nói rõ, tuyển chọn lần này tuyệt đối không có một chút chuyện mờ ám nào. Ta dùng số mệnh Tịnh Phần điện ra thề.
Nói thật Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông vừa rồi đều cảm thấy có khả năng là Tịnh Phần điện giúp người nào tạo thế, đã cho đáp án từ sớm.
Bằng không mà nói, tại sao lại có thể cường đại giải bài thi như vậy?
Loại giải bài thi như vậy, xác suất trả lời chính xác bảy tám phần đã rất không tồi rồi. Thế nhưng lại đáp đúng toàn bộ, toàn bộ đều đầy đủ, chính xác. Đây là chuyện cơ hồ không có khả năng.
Dù là Vương Học Thông và Thanh Phượng Đan Vương tự mình ra trận cũng không có khả năng.
Thế nhưng mà loại chuyện này hết lần này tới lần khác lại xảy ra. Hơn nữa Tịnh Phần điện còn thề không phải bọn họ hỗ trợ ăn gian, vậy thì có nghĩ thế nào?
Nghĩa là đây thực sự là thiên tài, hơn nữa là hai người.
Bởi như vậy mọi người đối với khu vực võ đạo cũng sinh ra sự chờ mong nồng đậm. Chỉ là khu vực võ đạo kia lại không có xuất hiện thành tích nghịch thiên như vậy.
Nhưng mà đã bị kích thích, tốc độ thẩm định bài thi của mọi người thoáng cái tăng lên rất nhiều. Bởi vì thậm chí mọi người còn muốn hoàn thành thẩm định sớm một chút. Công bố đáp án, xem rốt cuộc hai thiên tài đó là yêu nghiệt phương nào.
Một giờ sau, cơ hồ tất cả quyển trục đều được thẩm định xong. Thành tích cũng được sắp xếp ra.
Top ba người đầu tiên ở khu vực võ đạo, thành tích không kém nhau bao nhiêu.
Khu đan đạo, người đáp đúng toàn bộ đề mục trên quyển trục kia đứng ở vị trí đầu tiên. Người thứ hai và thứ ba đều rớt lại phía sau hắn một mảng lớn. Chỉ là so với người thứ tư cũng có khoảng cách kha khá.
Lĩnh vực tổng hợp, quyển trục được tối đa điểm kia cũng độc chiếm vị trí đầu tiên, người thứ hai và thứ ba càng chênh lệch rất xa. Cơ hồ không nhìn thấy bóng lưng của người thứ nhất.
Độ khác nhau ở lĩnh vực tổng hợp là lớn nhất.
Vì sắp xếp thứ tự, bài danh, cơ hồ tất cả con số được phong ấn bị giải trừ.
Tất cả mọi người đều không thể chờ đợi được mà muốn biết, rốt cuộc hai thiên tài này có con số nào.
Khi giải trừ phong ấn xong, tất cả mọi người lần nữa kinh ngạc tới ngây người.
Hai con số phong ấn trên hai quyển trục kia không ngờ lại cùng một con số, cùng một con dấu.
Cái này…. Cái này đồng nghĩa với việc hai quyển trục được tối đa điểm này đều xuất phát từ một người.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người cho rằng gặp quỷ. Tại sao lại như vậy được?
Nhưng mà trong đầu có người lập tức lóe lên một đạo linh quang, kêu lên:
– Là người đồng thời khiêu chiến các lĩnh vực. Chỉ có người đồng thời khiêu chiến các lĩnh vực thì mới có hai bài thi a.
Người này nói một phen lập tức đề tỉnh tất cả mọi người.
– Đúng vậy, người đồng thời khiêu chiến các lĩnh vực mới có hai bài thi như vậy a.
– Chậc chậc, không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được. Không ngờ lại cùng một người. Chuyện này… Chuyện này làm sao có thể?
– Quá không thể tưởng tượng nổi. Dùng thời gian ba ngày, hoàn thành khảo hạch trong hai lĩnh vực, hơn nữa đều đứng dầu. Người này… Người này muốn nghịch thiên hay sao?
– Đây rốt cuộc là ai?
Ánh mắt tất cả mọi người bỗng nhiên có chút cổ quái nhìn qua Thanh Phượng Đan Vương, biểu lộ trên mặt có người bỗng nhiên trở nên vô cùng khó xử.
Người kia là ai?
Không phải là thiếu gia ăn chơi trác táng mà trước đó Thanh Phượng Đan Vương vừa mới nghiêm khắc công kích sao? Không phải là người mà trước đó Thanh Phượng Đan Vương khinh thường mở miệng đánh giá sao?
Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được lần này Thanh Phượng Đan Vương lại nhìn lầm.
Người ta căn bản không phải là thiếu gia ăn chơi trác tác, hồ đồ gì cả. Mà chân chính là một thiên tài khiêu chiến hai lĩnh vực, là thiên tài đứng đầu hai lĩnh vực.
Thanh Phượng Đan Vương triệt để ngây ngốc, thì thào thở dài:
– Mắt mù, mắt mù rồi. Lão phu thực sự có mắt như mù a. Thiên tài như vậy lại bị lão phu cho rằng là thiếu gia ăn chơi trác táng, hổ thẹn, hổ thẹn.
Tuy rằng tính tình của Thanh Phương Đan Vương nóng nảy một chút, tư tưởng cũng truyền thống cổ hủ một chút. Nhưng mà hắn có một ưu điểm, đó là có sai tất sửa, tuyệt đối sẽ không che đậy lỗi lầm của mình.
Biết rõ mình sai, Thanh Phượng Đan Vương không có giải thích biện hộ, mà là ở trước mắt mọi người tự nhận là mình sai lầm.
Không thể không nói, phần khí độ này của hắn khiến cho những người khác âm thầm gật đầu.
Mọi người vốn còn lo lắng Thanh Phượng Đan Vương có thành kiến với người trẻ tuổi, cho nên ai cũng không có biểu hiện quá mức kinh ngạc, quá mức trực tiếp.
Hiện tại thấy Thanh Phượng Đan Vương tự mình thừa nhận sai lầm, tất cả mọi người bắt đầu biểu hiện cảm xúc của mình.
Thanh Phượng Đan Vương chủ động nhận mình sai lầm như vậy có nghĩa rằng mọi người không cần phải lo lắng Thanh Phượng Đan Vương mất hứng, cho nên lập tức hoan hô vị thiên tài này.
Dầu gì Vương Học Thông cũng là trận pháp đại sư, thế nhưng lúc này hắn đâu còn có nửa điểm giống như trận pháp đại sư nữa? Hắn chạy quanh tại chỗ, kích động nói:
– Lão phu không thể chờ đợi, thiên tài nhưu vậy tuyệt đối không thể bỏ qua. Lần này tham dự Thưởng Kim lôi đài quả nhiên tuyệt đối là một quyết định anh minh của lão phu a.
Thanh Phượng Đan Vương cũng không nhịn được mà gật đầu. Hoàn toàn không để ý tới việc lúc trước mình có thành kiến thế nào với người trẻ tuổi kia.
Vô Song đại đế cuối cùng vẫn còn có phong phạm của một Đại đế, hắn cười nói:
– Đnág tiếc kẻ này không có tham gia tuyển chọn lĩnh vực võ đạo. Nhưng mà có thể một mình độc chiếm hai vị trí đầu trong hai lĩnh vực, thiên phú của kẻ này qua thực nghe rợn cả người. Nội tình của Đan Hỏa thành quả thực khiến cho người ta hâm mộ.
Ngay cả Vô Song đại đế cũng đã mở miệng, trong lời nói của Vô Song đại đế cũng hiện lên vẻ hâm mộ rõ ràng, chuyện này khiến cho Tịnh Phần điện càng cao hứng hơn.
Chuyện này đối với Tịnh Phần điện mà nói, không thể nghi ngờ cũng là một chuyện tốt lớn.
Tổ chức một lần Thưởng Kim lôi đài, ngoài ý muốn phát hiện ra một đại thiên tài như vậy. Đây không thể nghi ngờ là một công lao của Tịnh Phần điện.
Cao Phó điện chủ của Tịnh Phần điện kia vui mừng không thôi, nói:
– Chuyện lớn như vậy ta sẽ báo cáo với điện chủ đại nhân một chút.
Cao Phó điện chủ này chỉ là Phó điện chủ, cũng là người phụ trách các sự vụ lớn nhỏ trong Tịnh Phần điện. Tịnh Phần điện còn có Nghiêm điện chủ, nhưng mà mấy trăm năm qua đã không hỏi tục vụ.
– Cao điện chủ, ta thấy vẫn nên dán thông báo trước thì hơn.
Thanh Phượng Đan Vương đề nghị.