Nhưng mà bây giờ, hắn cũng nhịn không được may mắn, may mắn lúc trước mình làm một lựa chọn vô cùng anh minh. Nếu như lúc trước hắn không cúi đầu, hiện tại đoán chừng cũng không tốt hơn Vẫn Thiên Tứ Nghĩa chỗ nào.
Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Đây là cách sinh tồn của Tỉnh tam gia.
Chứng kiến kết cục của Vẫn Thiên Tứ Nghĩa, Tỉnh tam gia càng cảm thấy cách sinh tồn của mình là phi thường anh minh.
Thấy bọn người Giang Trần đi ra đường cái, Tỉnh tam gia bước nhanh đuổi theo, vẻ mặt đầy nhiệt tình:
– Thiệu công tử, Vẫn Thiên Tứ Nghĩa chẳng qua là thế lực dưới mặt đất của Sương Nguyệt Thành chúng ta, là u ác tính của Sương Nguyệt Thành. Tỉnh mỗ đã sớm muốn diệt trừ những u ác tính này. Chỉ là thế lực của bọn hắn quá mạnh mẽ, lại có chỗ dựa, khiên một phát mà động toàn thân, cho nên một mực tìm không thấy cơ hội thích hợp. Hôm nay chư vị hành động vĩ đại như vậy, thật sự là đại khoái nhân tâm. Ta tin tưởng, nếu như chuyện này truyền đi, Sương Nguyệt Thành nhất định sẽ có vô số người lập Trường Sinh bài cho các ngươi.
Lời này mang theo ý tứ mã thí tâng bốc nồng đậm.
Bất quá ở trong cú chém gió này, thực sự có vài phần là chân thật. Tại Sương Nguyệt Thành, Vẫn Thiên Hội tuyệt đối là một u ác tính lớn nhất.
Tuy Tỉnh tam gia bá đạo, nhưng hắn bá đạo, cũng không có bá đạo đến trình độ việc ác bất tận, hắn chẳng qua là phong cách khoa trương một chút, khẩu vị tham lam một chút. Có đôi khi thủ đoạn cũng độc ác một chút.
Thế nhưng mà, so sánh với Vẫn Thiên Tứ Nghĩa, Tỉnh tam gia hắn cũng có thể tính toán người tốt.
Vẫn Thiên Hội làm việc, đó tuyệt đối là việc ác bất tận. Muốn nói toàn bộ Sương Nguyệt Thành, hận Tỉnh tam gia đoán chừng cũng có một nhóm người, nhưng sẽ không trở thành vạn người thóa mạ.
Mà Vẫn Thiên Hội, đây tuyệt đối là đã đến trình độ vạn người thóa mạ. Tuyệt đối là đại danh từ ác nhân của Sương Nguyệt Thành. Danh tự Vẫn Thiên Tứ Nghĩa, tuyệt đối có thể chống tiểu nhi khóc đêm.
– Tỉnh tam gia, diệt trừ Vẫn Thiên Hội, chỉ sợ trong nội tâm cao hứng nhất đúng là ngươi đi? Đừng nhịn nữa, muốn cười liền cười a.
Giang Trần cười nhạt nói.
Tỉnh tam gia cười ha ha:
– Thiệu công tử quả nhiên khôi hài. Bất quá nhắc tới Vẫn Thiên Hội, Tỉnh mỗ hoàn toàn chính xác rất đau đầu. Dù sao, trên mặt chúng ta là đại biểu chính thức. Đối với việc ác của bọn họ, cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc. Thực muốn đi tìm bọn họ nói hai câu, bọn hắn còn không vui, xem thường ta. Ngươi nói cái này gọi là sự tình gì? Không dối gạt Thiệu công tử, ngày hôm nay ta đích thực có chút cao hứng.
Giang Trần nhẹ gật đầu, bỗng nhiên nói:
– Tam gia, ngươi chưa quên lời hứa của mình chứ?
Tỉnh tam gia vội vàng nói:
– Ta đang muốn nói chuyện này với Thiệu công tử ngươi. Ta sẽ đi liên lạc đội trưởng Cố Tâm Đường ngay bây giờ. Nếu chư vị không có chuyện gì khác, có thể đến phân đà quý phủ của ta ngồi một chút. Ta đảm bảo, nếu như Cố đội trưởng không có nhiệm vụ, nhất định sẽ đến phó ước.
Đúng như Tỉnh tam gia nói, giao tình giữa hắn và Cố Tâm Đường thật đúng là không kém. Tỉnh tam gia vừa mời, không đến hai canh giờ, Cố Tâm Đường liền chạy tới phân đà phủ.
Tuy Tỉnh tam gia không biết vì cái gì nhóm người này đối với sự tình của Từ Mộng Thánh Nữ cảm thấy hứng thú như vậy, nhưng hắn biết rõ, sự tình không nên hỏi là không nên hỏi.
Nhân vật như Vô Song Đại Đế cùng Thiệu công tử, Tỉnh tam gia hiển nhiên là rất muốn kết giao. Đây đều là vốn liếng của hắn.
Ngày đó trở lại phân đà, hắn cũng đi nghe ngóng qua tên tuổi của Giang Trần. Khi tin tức từ Đan Hỏa Thành rơi vào tay Tỉnh tam gia, Tỉnh tam gia lập tức liên tưởng đến hình tượng của Giang Trần và Vô Song Đại Đế, cùng tiền thưởng lôi đài tổng lôi chủ kia.
Bởi như vậy, Tỉnh tam gia cũng phán đoán ra, hai người này dĩ nhiên là tổng lôi chủ của tiền thưởng lôi đài, nhân vật vừa mới ở Đan Hỏa Thành đại xuất danh tiếng.
Tên tuổi của Vô Song Đại Đế căn bản không cần phải nói, tuyệt đối là như sấm bên tai. Ngay cả Nguyệt Thần Giáo chỉ sợ cũng không muốn đắc tội loại đại nhân vật này.
Về phần Thiệu công tử, ở trên lôi đài biểu hiện kinh người, là nhãn hiệu Vương của tiền thưởng lôi đài. Còn có tình báo nói, tựa hồ lai lịch của người này rất lớn, lớn đến dọa người.
Tuy Tỉnh tam gia không biết cái lai lịch này đến cùng dọa người bao nhiêu, nhưng mà địa vị có thể làm cho Đan Hỏa Thành cũng phải kiêng kị, cái kia khẳng định không phải bình thường.
Nhìn chung toàn bộ Thượng Bát Vực, cả Nhân loại cương vực, còn thực không có địa vị gì có thể làm cho Đan Hỏa Thành cũng phải kiêng kị.
Như thế nói đến, Thiệu công tử này, rất có thể đến từ chỗ thần bí kia.
Tỉnh tam gia cuối cùng là người của Nhất phẩm tông môn, kiến thức hơn xa người thường. Khi rảnh rỗi hắn cũng nghe được một ít tin đồn, nói đến Thần Uyên Đại Lục có một ít địa phương thần bí khó lường.
Hắn hoài nghi, Thiệu công tử này là từ loại địa phương kia đến. Bằng không thì một người còn trẻ như vậy, vậy mà có thể ở trên lôi đài tiền thưởng độc chiếm ngao đầu? Ngay cả đại nhân vật như Vô Song Đại Đế cùng Thanh Phượng Đan Vương, cũng bị hắn đè đổ?
Hôm nay nhìn thái độ của Vô Song Đại Đế đối với Thiệu công tử, càng để cho Tỉnh tam gia cảm thấy hiếu kỳ.
Cho nên, hắn đối với việc nịnh bợ Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế, là phi thường để bụng.
– Cố huynh đệ, vội vã mời ngươi đến, sẽ không chậm trễ chính sự của ngươi chứ?
Tuy Tỉnh tam gia rất hỗn đản, nhưng mà ở kết giao lại rất có một bộ.
Nhìn thấy Cố Tâm Đường đến, trong nhiệt tình, lại không mất thân mật.
– Tam gia mời, huynh đệ ta có thể không tới sao? Hôm nay ta không trực ban, cũng không có chính sự gì.
Cố Tâm Đường thoạt nhìn chỉ khoảng ba bốn mươi tuổi.
Đương nhiên đây chỉ là tuổi thọ bề ngoài, số tuổi thật sự, nhất định là không chỉ như vậy. Dù sao, có thể ở Nguyệt Thần Giáo Lãnh Nguyệt Hình đường làm đội trưởng, tuyệt đối sẽ không đơn giản.
– Hắc hắc, huynh đệ, hôm nay ta gọi ngươi tới, là có chút việc muốn phiền toái ngươi. Đồng thời, cũng muốn giới thiệu mấy vị đại nhân vật cho ngươi nhận thức.
– A? Tam gia lại mời đến đại nhân vật nào?
Cố Tâm Đường hơi có chút thụ sủng nhược kinh.
Đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, địa vị hoàn toàn chính xác rất cao. Luận địa vị, cũng không thua đệ nhất phân đà Phó đà chủ. Nhưng mà luận giao thiệp rộng rãi, luận bối cảnh chỗ dựa, Cố Tâm Đường lại xa xa không bằng Tỉnh tam gia.
Cho nên Tỉnh tam gia mời hắn, Cố Tâm Đường cũng không có cân nhắc cái gì, trực tiếp tới rồi.
Tỉnh tam gia sớm liền chuẩn bị xong một gian đại sảnh, một bàn yến hội.
Giang Trần, Long Tiểu Huyền, còn có Vô Song Đại Đế cùng Vận phu nhân đều bất ngờ có mặt. Về phần Lưu Chấn, chính hắn có chút tự ti, chủ động không tham gia.
Lưu Chấn vẫn có tự mình hiểu lấy. Hắn biết rõ loại trường hợp này, dùng thân phận cùng thực lực của hắn, nếu như ngồi ở trên yến tiệc, cho dù là vị trí bình thường nhất, cũng sẽ có vẻ rất chói mắt.