Thái độ của gia tộc nhà A Lê đối với Cố Tâm Đường, vốn là có chút do dự. Ở gia tộc của A Lê xem ra, tuy Cố Tâm Đường ưu tú, nhưng không có chỗ dựa gì, tại Nguyệt Thần Giáo không có căn cơ. Đây là hoàn cảnh xấu cực lớn để về sau hắn phát triển.
Mà Tôn Nguyên tuy khốn kiếp, nhưng chỗ dựa của thằng này rất cứng, thế lực gia tộc khổng lồ, tại Nguyệt Thần Giáo, tương lai có lẽ sẽ càng có tiền đồ.
Thế nhưng mà, sau khi A Lê mang tin tức của Vô Song Đại Đế về nhà, tất cả ý kiến phản đối liền biến mất toàn bộ.
Nhao nhao cảm thấy Cố Tâm Đường hết sức ưu tú, các phương diện đều có thể nói hoàn mỹ. Mà cái gọi là không có chỗ dựa, cũng không tồn tại nữa.
Có một Đại Đế làm chỗ dựa, cái này còn gọi chỗ dựa không ngạnh sao?
Tuy Đại Đế này không phải Đại Đế của Nguyệt Thần Giáo. Nhưng mà cả Nguyệt Thần Giáo, có mấy vị Đại Đế? Chẳng lẽ Đại Đế của Nguyệt Thần Giáo, còn có thể không cho Vô Song Đại Đế mặt mũi?
Thái độ của gia tộc A Lê rõ ràng, chuyện này liền dễ làm nhiều hơn.
Mà gia tộc của Tỉnh lão tam, vốn đối với giao tình giữa Tỉnh lão tam cùng Cố Tâm Đường cũng không phải đặc biệt để ý. Bất quá kể từ khi biết Vô Song Đại Đế cho Cố Tâm Đường chỗ dựa, đều nhao nhao gọi Tỉnh lão tam về, hảo hảo giáo huấn một chầu, bảo hắn chú ý đoạn giao tình cùng Cố Tâm Đường.
Bởi vậy có thể thấy được, cho dù Vô Song Đại Đế là tán tu, nhưng lực ảnh hưởng lại cực kỳ lớn.
Dù hắn không phải Đại Đế của Nguyệt Thần Giáo, nhưng thế lực khắp nơi của Nguyệt Thần Giáo, vẫn không khỏi phải chịu ảnh hưởng.
Bởi như vậy, lễ thành hôn của Cố Tâm Đường cùng A Lê, vốn cho là khách nhân không nhiều lắm, thoáng cái lại nhiều hơn rất nhiều người.
Những người này, bình thường cùng Cố Tâm Đường chỉ là sơ giao, lúc này đều nhao nhao chạy tới chúc mừng.
Cái này để cho Cố Tâm Đường đã cảm thấy kỳ quái, lại cảm khái.
Vô Song Đại Đế hiển nhiên không phải tâm huyết dâng trào, hắn thưởng thức Cố Tâm Đường, đồng thời cũng là bởi vì chứng kiến cảm tình giữa Cố Tâm Đường cùng A Lê.
Từ trên người bọn họ, thấy được bóng dáng của mình cùng Vận phu nhân năm đó.
Lúc trước thời điểm Vô Song Đại Đế truy cầu Vận phu nhân, cũng bị thế lực của Vận phu nhân nhìn không tốt, đối mặt Đan Cực Đại Đế hoành đao đoạt ái. Cơ hồ là từng cái chi tiết, đều giống như hai người Cố Tâm Đường.
Cho nên, Vô Song Đại Đế đối với hôn sự của Cố Tâm Đường, mới có thể để ý như vậy.
Ở trên người Cố Tâm Đường, Vô Song Đại Đế có một loại cảm giác đồng bệnh tương liên.
Bởi như vậy, nghi thức thành hôn của Cố Tâm Đường cùng A Lê, tự nhiên lộ ra dị thường náo nhiệt, rất nhiều trưởng lão của Nguyệt Thần Giáo, cũng nhao nhao đến đây cổ động.
Tự nhiên, đây không phải mặt mũi của Cố Tâm Đường cùng A Lê lớn bao nhiêu, mà là mặt mũi của Vô Song Đại Đế.
Trận nghi thức long trọng này, ở trong vô cùng náo nhiệt chấm dứt. Hạnh phúc nhất không ai qua được Cố Tâm Đường cùng A Lê rồi.
Lúc bọn hắn tổ chức nghi thức thành hôn, Vô Song Đại Đế cùng đạo lữ Vận phu nhân tuyên bố, nhận Cố Tâm Đường làm nghĩa tử.
Quyết định này, ngay cả Giang Trần cũng cảm giác có chút ngoài ý muốn, dù sao lúc trước hắn cũng không có nghe Vô Song Đại Đế lộ ra tiếng gió.
Giang Trần biết, nhất định là Vô Song Đại Đế từ trên người Cố Tâm Đường, thấy được bóng dáng của mình năm đó, đây là một loại cộng minh trên tình cảm.
Cố Tâm Đường trở thành nghĩa tử của Vô Song Đại Đế, cái này nhìn như một chi tiết đơn giản. Nhưng lại hướng ra phía ngoài thả đi một tín hiệu mãnh liệt.
Cũng là cảnh cáo Tôn Nguyên kia, không cần thăm dò chặn ngang một gạch. Nếu không, là gây khó dễ Vô Song Đại Đế hắn.
Không thể không nói, Cố Tâm Đường vốn ở Nguyệt Thần Giáo không có tiếng tăm gì, thoáng cái thành nhân vật đứng đầu của Nguyệt Thần Giáo. Vốn mọi người đối với hắn nhìn không quá tốt, cũng thoáng cái cải biến cảm nhận.
Có đôi khi, vận mệnh là kỳ diệu như vậy, một chi tiết biến hóa, sẽ khiến cả cuộc đời ngươi xuất hiện biến hóa.
Vốn dùng thân phận cùng địa vị của Cố Tâm Đường, ở Nguyệt Thần Giáo đã không có không gian bay lên gì. Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì gia tộc A Lê không coi trọng Cố Tâm Đường.
Thế nhưng mà, sau khi trở thành nghĩa tử của Vô Song Đại Đế, loại cục diện này nhất định sẽ đổi mới trên phạm vi lớn.
Ai cũng phải cân nhắc đến, sau lưng Cố Tâm Đường có một Đại Đế nghĩa phụ. Nhân vật như vậy, đặt ở Nguyệt Thần Giáo, là ai cũng không thể bỏ qua.
Ngoại trừ giáo chủ ra, là không ai dám khi dễ hắn.
Cái gì gọi là nước lên thì thuyền lên, cái này là nước lên thì thuyền lên. Đây là ví dụ tươi sáng rõ nét nhất.
Sau khi nghi thức kết thúc, Vô Song Đại Đế cũng trở nên công việc lu bù lên, những trưởng lão trình diện tham gia nghi thức của Nguyệt Thần Giáo kia, đều nhao nhao mời Vô Song Đại Đế, các loại thiết yến khoản đãi vô số.
Cái thứ nhất mời, là gia tộc của Tỉnh tam gia. Lão tổ gia tộc của Tỉnh tam gia, nghe nói quá trình Tỉnh tam gia cùng bọn người Vô Song Đại Đế hóa thù thành bạn, cũng vạn phần giật mình. Sau khi giáo huấn Tỉnh lão tam một chầu, liền lệnh cưỡng chế hắn vô luận như thế nào cũng phải mời Vô Song Đại Đế cùng Thiệu công tử đến dự tiệc.
Loại tán tu Đại Đế như Vô Song Đại Đế này, đó là bất luận kẻ nào cũng muốn lôi kéo.
Loại mời này, Vô Song Đại Đế cũng không cự tuyệt. Giang Trần vốn không thích loại xã giao này, bất quá vì nghe ngóng tin tức mẫu thân, hắn vẫn nhịn tham gia không ít hoạt động.
Bận rộn vài ngày, cuối cùng ứng phó xong những xã giao kia. Bên Tỉnh tam gia, lại lần nữa thần thần bí bí tìm Giang Trần.
– Thiệu công tử, Tỉnh mỗ muốn hỏi một câu, ban đầu ở Đan Hỏa Thành, vị Thiệu công tử tham gia tiền thưởng lôi đài kia, có lẽ chính là ngươi a?
Tỉnh tam gia cẩn thận từng li từng tí hỏi.
– Là ta, sao hỏi như vậy?
Giang Trần hơi sững sờ.
Ngữ khí của Tỉnh tam gia thập phần thần bí nói:
– Ta chỉ là muốn xác định thoáng một phát, nghe nói lúc trước có một nhiệm vụ Vương cấp, là nhiệm vụ phương diện đan dược đã tám trăm năm không được giải quyết, cuối cùng bị Thiệu công tử ngươi giải quyết?
– Phải.
Giang Trần cũng không phủ nhận.
Tỉnh tam gia gật gật đầu, sau một lúc lâu mới thấp giọng nói:
– Thiệu công tử, vừa rồi Tỉnh gia lão tổ nói với ta một sự kiện. Nói Nguyệt Thần Giáo ta gần đây mời rất nhiều Đan Vương của Đan Hỏa Thành. Giống như gặp phải nan đề khó giải gì. Đã vận dụng quan hệ tư nhân của các cao tầng Nguyệt Thần Giáo, tìm kiếm cường giả phương diện đan dược khắp nơi.
Giang Trần nghe vậy, trong lòng khẽ động:
– Bọn hắn tìm kiếm cường giả đan dược làm chi?
Tỉnh tam gia lắc đầu:
– Cụ thể làm cái gì, ta lại không rõ lắm. Bất quá theo ta được biết, chuyện này phi thường trọng yếu, ngay cả ba vị giáo chủ cũng bị kinh động. Hơn nữa là hạ tử lệnh, phải trong ba tháng tìm được Đan Vương có thể giải quyết vấn đề.