́t khoát giết vào. (2)
Khi cái hố thứ nhất xuất hiện, cái hố thứ hai, thứ ba giống như là đào giếng, nhanh chóng xuất hiện, nước xuất hiện, không ngừng xuất hiện bọt khí trên mặt nước.
Giang Trần biết rõ đây là kiệt tác của Phệ Kim thử nhất tộc.
Giang Trần vẫn quần chiến với đám cường giả Hoàng cảnh. Chu Tước pháp tướng điên cuồng thúc dục, thừa dịp mấy gia hỏa kia kinh ngạc, chân chưa kịp đứng vững, Chu Tước pháp trướng trực tiếp thôn phệ mấy cường giả Hoàng cảnh sơ giai kia.
Tiếng hét thảm thiết liên tiếp vang vọng đã tuyên cáo ba võ giả Hoàng cảnh sơ giai này đã bị Cổ Diễm của Giang Trần luyện hóa tại chỗ.
Lực phá hoại của Giang Trần vô cùng cường đại, lực phá hoại của Phệ Kim thử nhất tộc cũng không chênh lệch với Giang Trần bao nhiêu.
Phệ Kim thử nhất tộc có lực gặm nhấm rất cường đại, rất nhanh đã gặm nhấm mặt tiền cửa hàng không còn một thứ gì, một đám kiến trúc giống như là giấy, bắt đầu điên cuồng sụp đổ.
– Long huynh, phối hợp.
Giang Trần bỗng nhiên mở miệng nói, Long Tiểu Huyền sau lưng hắn lập tức thúc dục Chân Long chi vực, bay thẳng về phía lão giả Hoàng cảnh cao giai kia.
Chân Long chi vực vô cùng đáng sợ, là khí thế của Long tộc chân chính, so với lĩnh vực của cường giả Hoàng cảnh mạnh hơn rất nhiều.
Nếu không phải tu vi của Long Tiểu Huyền hiện tại còn chưa có đại thành, Chân Long chi vực này tuyệt đối có thể khiến cho lão giả này toàn thân xụi lơ, không có cách nào nhúc nhích.
Mặc dù tu vi hiện tại của Long Tiểu Huyền còn chưa đại thành, Chân Long chi vực này bỗng nhiên ép tới sau lưng, cũng khiến cho lão giả Hoàng cảnh cao giai luống cuống tay chân.
Mà lúc này Giang Trần nào có khách khí.
Hắn lập tức thúc dục khốn trận, trực tiếp vây khốn lão giả Hoàng cảnh cao giai kia.
Giết người, Giang Trần đã giết quá nhiều. Bây giờ hắn cần phải bắt một người sống. Mà lão giả này dường như là người tạm thời có quyền thế nhất tiểu điếm này.
Mặc dù không phải là tên trùm giấu mặt, nhất định cũng là nhân vật quan trọng.
Trực tiếp bắt hắn đi, nói không chừng từ trong miệng lão giả này cũng có thể cạy ra được một chút tin tức hữu dụng.
Kỳ thực Giang Trần dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, trong này tuyệt đối có một âm mưu lớn. Hơn nữa vô cùng có khả năng chính là âm mưu nhằm vào Khổng Tước thánh sơn.
Cửa hàng này khai trương ở bên cạnh Thái Uyên các, mỗi một ngày đều phái ra một ít Đan Vương giảng bài, rõ ràng chính là bước đầu tiên thăm dò Lưu Ly vương thành.
Không thể không nói, động tác thăm dò gần đây của bọn họ thực sự quá thuận buồm xuôi gió. Điều này cũng làm tê liệt những người này, làm cho bọn họ cảm thấy loại phương thức thăm dò này như cá gặp nước, không có bất kỳ độ khó nào.
Mà Giang Trần xuất hiện lại triệt để quấy rầy tiết tấu của đối phương, phá hỏng một khâu trong kế hoạch của đối phương.
Lão giả Hoàng cảnh kia dưới áp lực của hai loại lĩnh vực, chỉ kiên trì được một hồi. Cuối cùng hắn lại bi ai phát hiện ra, hắn chống cự không ngờ lại không có một chút hiệu quả nào.
Chuyệ này khiến cho lão giả Hoàng cảnh cao giai này kinh hãi, hồn phi phách tán. hắn vốn cho rằng dùng thực lực Hoàng cảnh cao giai của hắn, thu thập tên gây nháo sự này còn không phải dễ dàng như trở bàn tay hay sao?
Thế nhưng mà giờ phút này hắn thực sự hói hận, hối hận mình khinh địch.
Hai loại lực lượng lĩnh vực phá hủy một tia chống cự cuối cùng của lão giả kia. Giang Trần thuận tay điểm một cái, phong kín chỗ hiểm toàn thân lão giả này. Thủ pháp chu đáo, làm cho lão giả này tuyệt đối há hốc mồm.
Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, thủ pháp của người này lại cao minh như vậy.
Bắt được người sống, Giang Trần mới dừng lại, trực tiếp đem Phệ Kim thử và Long Tiểu Huyền triệu hồi ra, sau đó hóa thành một đạo độn quang biến mất không còn tung tích.
Thiên Côn Lưu Quang độn, nhanh như thiểm điện, biến mất không còn tung tích.
Giang Trần biết rõ cửa hàng đan dược này dám can đảm khai trương ở nơi này nhất định là có chỗ dựa cường đại. Nếu như trì hoãn quá lâu, nhất định sẽ có càng nhiều cường giả gấp rút tới tiếp viện.
Giang Trần lẻ loi một mình, tự nhiên không muốn ở chỗ này, chờ viện binh của người ta tới. Hiện tại đã bắt được một người, Giang Trần tự nhiên cảm thấy đã đủ.
Dù sao hắn đã náo loạn, mặc kệ đối phương là ai, ít nhất cũng có thể đả kích tinh thần của địch nhân.
Không bao lâu sau, Giang Trần đã trở lại Khổng Tước thánh sơn.
Tốc độ của Thiên Côn Lưu Quang độn hắn hiện tại đã tăng lên, bởi vậy cũng không lo lắng bị người ta theo dõi. Sau khi tiến vào Khổng Tước thánh sơn, Giang Trần cũng cực kỳ ít xuất hiện mà trở lại Thiếu phủ chủ.
Dù trở lại Khổng Tước thánh sơn, Giang Trần vẫn có thể cảm nhận được bầu không khí có chút khẩn trương của Khổng Tước thánh sơn.
Trong Thiếu phủ chủ, khi Hoàng Nhi phát hiện ra Giang Trần trở về lập tức mừng rỡ vạn phần.
Giang Trần cũng không quấy rầy những người khác, mà nói với Hoàng Nhi:
– Hoàng Nhi, tạm thời không nên nói chuyện ta trở về ra ngoài.
Hoàng Nhi cũng không có hỏi nguyên do, mà chỉ gật đầu.
– Trần ca, chuyến đi Xích Đỉnh trung vực này thuận lợi chứ? Có cứu ra được Vệ tiểu thư hay không?
lần trước đi Xích Đỉnh trung vực, Giang Trần đi cùng Hoàng Nhi.
Cũng chính là lần kia, Hoàng Nhi mới nhận biết Vệ Hạnh Nhi, kỳ thực cứu Vệ Hạnh Nhi về cũng là do Hoàng Nhi đề nghị.
Giang Trần đối với Hoàng Nhi tự nhiên không cần phải dấu diếm điều gì, hắn nói:
– Vệ Hạnh Nhi đã cứu được. Chẳng lẽ nàng ta còn chưa tới Lưu Ly vương thành?
Giang Trần cứu Vệ Hạnh Nhi ra, lúc ấy để cho Phệ Kim Thử vương mang theo Vệ Hạnh Nhi về Lưu Ly vương thành trước. Theo lý thuyết thời gian lâu như vậy, nên sớm tới đây mới đúng.
Hoàng Nhi lắc đầu:
– Gần đây thế cục của Lưu Ly vương thành vô cùng nghiêm trọng, các cửa tiến vào Lưu Ly vương thành đều canh giữ vô cùng sâm nghiêm. Chỉ sợ Vệ Hạnh Nhi bị ngăn cản ở lại biên cảnh, cũng không biết chừng. Đúng, Trần ca, sao huynh lại trở về? Chẳng lẽ huynh không biết thế cục của Lưu Ly vương thành hiện tại hay sao?
Giang Trần xấu hổ, hắn cũng không phải đi con đường bình thường trở về.
– Ta trực tiếp tiến vào Lưu Ly vương tháp, sau đó từ Lưu Ly vương tháp đi ra.
Giang Trần nói xong, lại nhíu mày hỏi:
– Gần đây thế cục Lưu Ly vương thành phức tạp như vậy, có chuyện gì xảy ra sao?
Ánh mắt Giang Trần có chút nặng nề nhìn qua Giang Trần rồi than nhẹ một tiếng:
– Ngay khi huynh rời khỏi Lưu Ly vương thành không được bao lâu có lời đồn thứ nhất truyền tới, nói Khổng Tước đại đế bị Ma tộc tập kích, dường như đã vẫn lạc. Lời đồn này cho tới nay còn chưa được xác nhận. Nhưng mà lời đồn này ở Lưu Ly vương thành lại càng thêm mạnh mẽ, từ khi lời đồn này truyền tới đây, thế cục của Lưu Ly vương thành thoáng cái trở nên vô cùng phức tạp.
Sắc mặt Giang Trần thoáng cái trở nên vô cùng khó coi.
Khổng Tước đại đế bị Ma tộc tập kích, đã vẫn lạc?
– Không có khả năng.
Giang Trần vô thức không tin tin đồn này, không nói trước bằng vào thần thông của bản thân Khổng Tước đại đế, theo Giang Trần thấy, Khổng Tước đại đế căn bản không phải là loại người đoản mệnh như vậy.