Hắn tin tưởng, Thánh Nhất Tông nhất mạch, nhất định sẽ điên cuồng lên.
Đến lúc đó, Nhân loại cương vực này sẽ càng thêm náo nhiệt.
– Thất công tử, việc này vạn lần không được. Ít nhất hiện tại, tuyệt đối không thể đánh rắn động cỏ.
– Ha ha, bổn công tử chỉ là nói mà thôi, chờ tiểu tử Giang Trần này rơi vào trong tay bổn công tử, những vật kia, bổn công tử sẽ giúp hắn tiếp nhận. Ha ha ha!
Thất công tử cười to.
Đang khi nói chuyện, ngoài động phủ, có truyền thức phù bắn vào.
Thất công tử thuận tay cầm trong tay.
– Ha ha, Kinh Vân Pháp Vương này, ngược lại cũng tài giỏi. Đã đến địa bàn Cửu Dương Thiên Tông, vây nhưng không đánh, quấy rối uy hiếp Cửu Dương Thiên Tông. Hiện tại nghe nói, bên Lưu Ly Vương Thành kia, cũng định tập kết đại quân, đi đối kháng Kinh Vân Pháp Vương rồi.
Nói đến đây, Thất công tử cũng cười ha hả:
– Tiểu tử này, có lẽ cho rằng Bổn giáo chủ tự mình xuất động, cho nên ý định một lần là xong?
Thất công tử này cười đến cực kỳ khoa trương, tựa hồ đối với mình an bài phi thường vừa lòng.
Ngược lại là Bành lão kia nhắc nhở:
– Thất công tử, Giang Trần này, ở phương diện dùng binh cùng công tâm, thủ đoạn rất nhiều. Nhất thiết không thể khinh địch.
– Ha ha, không tồn tại khinh địch hay không khinh địch. Lần này, bổn công tử nhất định sẽ cho hắn một kinh hỉ!
Con mắt của Bành lão sáng ngời:
– Công tử có kế hoạch gì sao?
– Có!
Thất công tử một chút cũng không che dấu.
Bành lão cùng Mặc lão đều khẽ động, chờ đợi Thất công tử phân phó.
– Kế hoạch hạch tâm của ta, là dẫn xuất Giang Trần ra khỏi Lưu Ly Vương Thành, sau đó chúng ta suất lĩnh đại quân, tập kích bất ngờ Lưu Ly Vương Thành. Bổn công tử nghe nói, Lưu Ly Vương Thành này, là Thượng Cổ Lưu Ly Vương chế tạo, Thượng Cổ Lưu Ly Vương, chính là một trong Tam đại lĩnh tụ của Nhân tộc. Hắn chế tạo Lưu Ly Vương Thành, nhất định có tinh hoa truyền thừa của Thượng Cổ Lưu Ly Vương. Lần này chúng ta đến, có thể nào không đi Lưu Ly Vương Thành thử thời vận?
Thượng Cổ Lưu Ly Tông, đồng dạng là mười thế lực lớn của thời đại Thượng Cổ, bài danh tương xứng Thánh Nhất Tông, trên thực lực, tựa hồ còn mạnh hơn Thánh Nhất Tông nửa trù.
Điểm này, từ nội tình đạo thống truyền thừa đến xem, là nhìn ra một chút manh mối.
Lưu Ly Vương Thành dựa vào Lưu Ly Vương Tháp, có thể từ Thượng Cổ một mực truyền thừa đến bây giờ.
Đương nhiên, Lưu Ly Vương Thành hiện tại, kỳ thật không tính là Thượng Cổ Lưu Ly Tông truyền thừa. Bởi vì Lưu Ly Vương Thành, ngoại trừ Lưu Ly Vương Tháp vẫn còn, phương diện khác, cùng Thượng Cổ Lưu Ly Tông, trên cơ bản đã tách rời. Thậm chí cả Nhân loại cương vực, đều không có người cảm thấy, Lưu Ly Vương Thành là Lưu Ly Tông truyền thừa.
Bất quá, mọi người cũng không cách nào hoàn toàn cắt rời quan hệ của hai cái này, bởi vì, dù sao Lưu Ly Vương Tháp vẫn còn ở trong địa bàn của Lưu Ly Vương Thành.
Lưu Ly Vương Thành còn kế thừa quyền khai phát Lưu Ly Vương Tháp, điểm này, cũng hoặc nhiều hoặc ít chứng minh.
– Công kích Lưu Ly Vương Thành?
Bành lão hơi động một chút:
– Thất công tử, nói cho cùng, vẫn là muốn cùng Giang Trần triệt để xé rách da mặt sao?
Trên thực tế, từ góc độ ổn trọng của Nhị lão bọn hắn, bọn hắn tự nhiên sẽ không ủng hộ kế hoạch này.
Thế nhưng mà, trước khi bọn hắn từ Vạn Uyên đảo đi ra, liền đã tiếp nhận loại tẩy não này. Thất công tử nói, cái kia chính là chân lý. Bọn hắn phải vô điều kiện phục tùng.
Dù theo hiện trạng xem, cùng Giang Trần xé rách da mặt quá sớm, tuyệt đối không phải một cử động anh minh.
Dù sao, hiện tại lĩnh tụ được Nhân loại cương vực công nhận, là Giang Trần. Bọn hắn vội vã công kích Lưu Ly Vương Thành như thế, chẳng khác gì là không có bất luận thời gian giảm xóc gì.
Nói thật ra, ngay từ đầu Bành lão liền không ủng hộ hắn làm như vậy.
Nhưng đáng tiếc, Thất công tử vẫn khư khư cố chấp.
Hôm nay, tuy bọn hắn không ủng hộ, nhưng cũng không có đưa ra phản đối.
– Bành lão, ngươi cảm thấy, bổn công tử công kích Lưu Ly Vương Thành, có mấy thành chiến thắng?
Thất công tử khẽ cười nói.
– Những năm này, ta lôi kéo rất nhiều cường giả Đế cảnh của Nhân tộc. Nếu như tập trung ưu thế, toàn lực đánh Lưu Ly Vương Thành, phần thắng rất lớn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Giang Trần kia, phải mang theo chủ lực đi ra Lưu Ly Vương Thành, gấp rút tiếp viện Cửu Dương Thiên Tông.
– Bọn hắn vừa mới kết minh, nếu như Cửu Dương Thiên Tông gặp nạn, bọn hắn sẽ không thấy chết mà không cứu. Nếu không, cái kết minh này liền không có bất kỳ ý nghĩa.
– Đúng, Giang Trần không có lựa chọn nào khác.
Thất công tử hưng phấn vỗ tay:
– Chỉ cần bổn công tử cầm xuống Lưu Ly Vương Thành, khống chế thế cục. Dù tiểu tử kia phản hồi, cũng đã không kịp rồi.
Vừa nghĩ tới Phong Vân Giáo chiếm cứ Lưu Ly Vương Thành, chiếm cứ hạch tâm của Nhân loại cương vực, Thất công tử liền hưng phấn.
Bởi vì, Lưu Ly Vương Thành này, là Thượng Cổ truyền thừa chi địa, có Lưu Ly Vương Tháp, loại Thánh Địa nghịch thiên kia truyền thừa.
Hơn nữa, mấu chốt nhất chính là, bọn hắn đã sớm nghe nói, những năm này, Lưu Ly Vương Thành từng 60 năm sẽ tổ chức Lưu Ly Vương Tháp Hội một lần.
Đáng tiếc chính là, đám thiên tài của Lưu Ly Vương Thành, thủy chung không cách nào ở trên Lưu Ly Vương Tháp Hội lấy được đột phá, không cách nào triệt để đào móc ra Thượng Cổ Lưu Ly Tông truyền thừa.
Nói cách khác, cái này như một khối đất hoang, chờ bọn hắn đi đào móc.
Mặc dù Thất công tử đến từ Vạn Uyên đảo, Thượng Cổ Lưu Ly Tông truyền thừa, đồng dạng có thể làm cho bọn hắn tim đập thình thịch.
Thủ hạ bát đại Pháp vương, có sáu cái đều bị hắn phái đi ra.
Còn hai gã Pháp vương, vẫn còn ở tổng đà.
Còn có rất nhiều Thiên Cương trưởng lão, Địa Sát dự bị trưởng lão, cũng ở lại tổng đà. Thất công tử giữ lại những người này, chính là vì công kích Lưu Ly Vương Thành.
Hắn bên ngoài không cùng Giang Trần quyết sống mái, vì chính là chọc giận Giang Trần.
Chờ Giang Trần cho rằng nơi quyết chiến sẽ ở địa bàn của Cửu Dương Thiên Tông, hắn lại mang theo đội ngũ chủ lực, đánh Lưu Ly Vương Thành.
– Bành lão, Mặc lão, lần này đánh Lưu Ly Vương Thành, còn cần nhị vị tương trợ mới thành.
Mặc dù Thất công tử rất không thoải mái với Giang Trần, nhưng mà phải thừa nhận, Giang Trần là người duy nhất của Nhân loại cương vực có thể hình thành uy hiếp cho hắn.
Nhất là hắn đạt được tám sinh linh của Cự Thạch nhất tộc, còn có Chu Tước Thần Cầm ở bên cạnh, những người kia, đều là ưu thế mà đối phương gần đây mới lấy được, cái này càng thêm để cho Thất công tử hắn cảm thấy phiền muộn.
Hắn cảm thấy, những kỳ ngộ này, có lẽ rơi vào trên người hắn mới đúng.
– Thuộc hạ tự nhiên toàn lực ứng phó. Lưu Ly Vương Thành kia, nếu không có Cự Thạch nhất tộc cùng Chu Tước Thần Cầm, Đại Đế lưu thủ, không đáng nhìn một cái. Nhất định có thể nhẹ nhõm đánh tan.
– Chỉ là…
Sự tình trên thế giới này, sợ nhất đúng là “chỉ là”, đằng sau chỉ là, hơn phân nửa là nan đề.
– Chỉ là cái gì?
Thất công tử nhịn không được hỏi.
– ——–