Lúc này đây, Giang Trần đã có kinh nghiệm. Hắn biết rõ, nếu như mình biểu hiện quá yêu nghiệt, khó tránh khỏi sẽ khiến khắp nơi chú ý.
Cho nên, dù hắn rõ ràng, cũng không vội động thủ, mà trầm ngâm rất lâu, chỉnh lý mạch suy nghĩ, lúc này mới đáp đề.
Bởi như vậy, hắn ghi mỗi một đề, nhìn bề ngoài đều là trải qua nghĩ sâu tính kỹ, để cho người nhìn không ra bao nhiêu sơ hở.
Dù vậy, Giang Trần cũng không có hoàn thành hết mười đề. Hắn biết rõ, phần đề mục này, người có thể đạt tới tám đề thậm chí trên tám đề, cơ hồ là điên cuồng.
Nếu như mình biểu hiện quá khác thường, không khỏi sẽ trở thành chim đầu đàn.
Cho nên, Giang Trần không có tùy hứng truy cầu hoàn mỹ, cố ý ở trong hai đạo đề, phạm một ít sai lầm, làm cho xác suất trúng của mình duy trì ở tám đề.
Còn lại hai đề, hắn chỉ hồ lộng qua.
Phần đáp án này, Giang Trần sẽ không bỏ qua cái gì, lại không đến mức lộ ra chú ý quá đáng.
Sau khi nộp lên, trong nội tâm Giang Trần như có điều suy nghĩ, đi ra khu khảo hạch. Rồi lập tức bị người dẫn tới một khu vực phong bế khác.
Hiển nhiên, người hoàn thành khảo hạch, tuyệt đối không thể trở lại hiện trường trước kia. Bằng không thì có thể lộ đề, có phong hiểm ăn gian.
Cho nên, Giang Trần bị dẫn tới nơi lạ lẫm khác.
Căn cứ quy tắc, hắn đi vào khu vực thứ hai, liền chờ ở đây, tham gia khâu khảo hạch võ đạo thứ hai.
Khảo hạch võ đạo, cùng tư cách thi đấu trước kia là cách làm khác nhau, nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, cũng là xông cửa. Nội dung khảo hạch, cơ bản là giống nhau. Chỉ là, ở trên độ khó, lại tăng lên một ít.
Rất rõ ràng, khảo hạch võ đạo này, bọn hắn cũng chơi không ra bịp bợm gì mới lạ, chỉ là ở trên độ khó, không ngừng đề thăng cấp độ. Tìm đọc ?hêm ?ại # T?U m??uyện.V? #
Giang Trần như cũ dựa theo tiết tấu của mình, không chút hoang mang.
Bởi như vậy, khâu khảo hạch thứ hai, Giang Trần lại dưới tình huống “hữu kinh vô hiểm”, một lần nữa thông qua khảo hạch.
Hơn nữa, thành tích lại vừa vặn có thể đặt ở tuyến ưu tú.
Bởi như vậy, Giang Trần ở trong khảo hạch đan đạo cùng võ đạo, đều lấy được thành tích ưu tú.
Hai phương diện đều đạt được thành tích ưu tú, cái này để cho Giang Trần rất tự tin.
– Đan đạo cùng võ đạo, hai hạng ưu tú, nếu như còn không tiến vào được danh sách 64 người, ta liền không cần tham gia khảo hạch gì rồi.
Quả nhiên như Giang Trần sở liệu, đánh số của hắn, bất ngờ tiến nhập danh sách 64 người, lấy được tư cách tham gia khâu đào thải thứ ba.
Khâu đào thải này, mới là trọng yếu nhất.
64 người, sẽ đi vào Top 8 cuối cùng. Tính toán ra, phải ở trong khâu đào thải, liên tục đào thải ba đối thủ mới được.
Sáu mươi bốn tiến vào Top 32.
Top 32 tiến vào 16 cường.
16 cường mới có thể giác trục ra Top 8.
Mà Top 8 này, chính là vinh quang lớn nhất của lần tuyển bạt này, cũng chính là tám người được lợi lớn nhất, đãi ngộ tốt nhất.
Thiên tài tiến vào danh sách sáu mươi bốn, cũng đã tập hợp lại với nhau.
Không hề nghi ngờ, không ít người tâm tình bây giờ đều rất gấp. Bọn hắn đều ước gì đấu vòng loại nhanh bắt đầu.
Giang Trần đứng trong đội ngũ 64 người, như cũ bất động thanh sắc, không quá trương dương, cũng không quá bảo thủ, vừa đúng dung hợp vào trong, để cho người cảm thấy hắn không hiển sơn lộ thủy.
– Chư vị, chúc mừng các ngươi, các ngươi có thể đi đến một bước này, không hề nghi ngờ, so với những người khác ưu tú hơn rất nhiều.
– Bất quá, tuyển bạt thi đấu rất tàn khốc. Cuối cùng nhất, chúng ta chỉ chọn ra tám thiên tài ưu tú nhất, trao tặng danh hiệu cung phụng. Trong các ngươi, sẽ có tám thiên tài ưu tú nhất trổ hết tài năng! Rốt cuộc là ai trong các ngươi?
– Ta không biết, thành chủ đại nhân cũng không biết. Bất quá chúng ta đều mỏi mắt mong chờ, đợi các ngươi lấy ra trình độ tốt nhất. Tốt rồi, hiện tại, tiến hành đánh số cuối cùng.
Hiện tại chỉ còn lại có sáu mươi bốn người, mọi người tự nhiên phải đánh số lần nữa.
Lúc này đây, Giang Trần lại phân đến số 12, một dãy số rất quy củ.
– Vì cái gì chúng ta sẽ tuyển chọn ra 64 người, nguyên nhân ngay ở chỗ này, sáu mươi bốn vị thiên tài, hai hai tao ngộ, ba vòng qua đi, chúng ta có thể nghênh đón Top 8 cuối cùng.
– Tốt rồi, trước khi thứ ba khâu khai chiến, có một ít sự tình chi tiết, phải nói rõ ràng.
– Thứ nhất, không được vận dụng các loại đạo cụ nghịch thiên, cũng không thể vận dụng khế ước thú của các ngươi. Lần này giao chiến, phải là võ đạo đọ sức.
– Thứ hai, đấu vòng loại, không được có bất luận hình thức ăn gian gì. Nếu không, phủ thành chủ có hết thảy quyền phủ quyết.
– Thứ ba, lần đấu vòng loại này, vì cổ vũ mọi người toàn lực phát huy, trước ký kết sinh tử khế ước, bất kể sinh tử. Ngươi có thể lựa chọn ngừng lại, cũng có thể lựa chọn biết khó mà lui. Nhưng có một điểm phải nhớ kỹ, một khi làm giấy sinh tử, phải tự mình phụ trách.
Những khuôn sáo này, tuy nói tiếp có chút tàn nhẫn, nhưng lại nói rõ ràng.
– Các ngươi, còn có dị nghị gì không? Có dị nghị hiện tại đưa ra còn kịp.
Tất cả mọi người lắc đầu, rất hiển nhiên, những điều khoản này, tất cả mọi người có thể tiếp nhận. Mặc dù khâu thứ ba có chút tàn khốc, nhưng mà thế giới võ đạo, bất cứ chuyện gì đều tồn tại phong hiểm.
Muốn an ổn, thì đừng tới tham gia tuyển bạt. Tham gia tuyển bạt, nhất định phải có năng lực gánh phong hiểm.
– Tốt rồi, hiện tại chúng ta cử hành rút thăm giao đấu. Số thứ tự của các ngươi, sẽ bị xáo trộn. Mỗi lần rút ra hai người, là một tổ đào thải quyết đấu. Vòng thứ nhất, tổng cộng sẽ có ba mươi hai trận quyết đấu. Một phương thắng được, sẽ tiến vào vòng đấu loại thứ hai.
Người phụ trách tuyên bố, nghi thức rút thăm giao đấu bắt đầu.
Giang Trần ngược lại là tâm tình bình tĩnh, rút thăm giao đấu với hắn mà nói, mặc kệ rút thăm được ai, hắn đều có thể tiếp nhận.
Có thể tiến vào danh sách 64 người cuối cùng, đều khó có khả năng có loại hư danh nói chơi. Gặp được dạng đối thủ gì, đối với hắn mà nói, vấn đề cũng không lớn.
Lần này Giang Trần phân đến số 12, trong tổ quyết đấu thứ mười tám, bị rút ra. Đối thủ của hắn, là số ba mươi ba.
Số ba mươi ba, là một đại hán dáng người khôi ngô.
Luận thân thể, đại hán khôi ngô này ít nhất có thể xếp đến Top 3 người dự thi. Thân hình to như cột điện, cho người một loại lực trùng kích rất mạnh.
Người nọ nhìn thấy đối thủ của mình, hướng về phía Giang Trần nhếch miệng cười cười.
– Tiểu tử, nhớ kỹ, ta gọi Vương Khôi. Ngươi thua ở trong tay của ta, không tính mất mặt!
Vương Khôi này ngữ khí đỉnh đạc, lại tràn đầy một loại ngạo khí.
Giang Trần chứng kiến Vương Khôi tràn đầy tự tin, mỉm cười, gật gật đầu:
– Lên lôi đài gặp.
Tuy Giang Trần không biết Vương Khôi này nơi nào đến tự tin, nhưng mà Giang Trần lại không thèm để ý.
Ba mươi hai trận quyết đấu, từng cái bị rút ra.
– Tốt rồi, vòng thứ nhất tất cả quyết đấu, đã rút ra toàn bộ. Hiện tại, các ngươi đã biết rõ đối thủ của mình là ai.
– Lần này quyết đấu, mỗi lần bốn tổ, ở bốn lôi đài đồng thời cử hành. Ba mươi hai tổ quyết đấu, phân tám lần hoàn thành. Nhớ kỹ trình tự các ngươi lên sân khấu, không được đến trễ!