– Kiện lễ vật thứ hai, là hạt châu này. Hạt châu này, muốn bao nhiêu tục khí có bấy nhiêu tục khí. Cùng khí chất của Anh tiểu thư, thực sự quá không thích hợp.
– Không được hoan nghênh nhất, mọi người đoán là cái gì? Đây là hai bức cổ trục, đúng vậy, đây hai bức cổ trục!
Người nọ hít sâu một hơi, tựa hồ cố nén nộ khí.
– Thượng Cổ quyển trục, Anh tiểu thư cũng không bài xích. Nhưng mà, tiễn đưa cổ trục, rõ ràng tiễn đưa đồ dỏm, nhân phẩm này thật để cho người hoài nghi!
Nói xong, ánh mắt của người kia, sắc bén bắn về phía Yến gia.
Giang Trần chứng kiến tình hình này, cũng âm thầm rõ ràng, biết rõ hành động của Hạ Hầu gia tộc nhằm vào Yến gia, có lẽ đã mở màn rồi.
Hai bức cổ trục? Lại là đồ dỏm?
Cái này lại để cho người cười đến rụng răng rồi. Hoặc là ngươi đừng đưa, muốn đưa thì đưa ra chút thành ý, cầm đồ dỏm làm lễ vật tiễn đưa, đây là cố ý sao?
Ngay cả Giang Trần, cũng có chút ít kinh ngạc. Nhìn ánh mắt của đối phương, rõ ràng là bắn về phía Yến gia. Thế nhưng mà bên Yến gia, đến cùng ai não tàn như vậy, lại tiễn đưa đồ dỏm chứ?
Giang Trần nhớ lại thoáng một phát, nhắc tới kiểu lễ vật loại quyển trục, tự hồ chỉ có hộp quà của Yến Kim Nam có thể chứa được quyển trục.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của người khác, cũng nhao nhao nhìn về phía Yến Kim Nam, trong lúc nhất thời nhìn đến Yến Kim Nam toàn thân sợ hãi.
– Không có khả năng! Quyển trục ta tiễn đưa, là ta ở thần đô thăm viếng hồi lâu, ngàn chọn vạn tuyển ra. Sao có thể là đồ dỏm!
Yến Kim Nam không dám kêu to, đè nén mặt bàn gầm nhẹ.
– Yến Chân Hòe Yến huynh đệ, quyển trục dỏm này, là đến từ Yến gia đệ tử các ngươi a.
Bên Hạ Hầu gia tộc, một thanh niên của Hạ Hầu gia tộc, lạnh lùng bắn về phía Yến Chân Hòe.
Trong mắt Yến Chân Hòe hiện lên một tia tức giận, hắn bất đồng những người khác, sẽ không có đơn giản kết luận. Hắn muốn biết chính là, có thể đệ tử Yến gia đưa hàng thật, lại bị người đánh tráo hay không.
Thế nhưng mà trước mắt bao người, muốn đánh tráo, lại không có dễ dàng như vậy a.
– Các ngươi, ai tiễn đưa cổ quyển trục?
Yến Chân Hòe lạnh lùng nhìn lướt qua.
– Là Kim Nam sao?
Yến Kim Nam lớn tiếng nói:
– Ta tiễn đưa là quyển trục thực!
Trên đài, khóe miệng người trẻ tuổi kia cười lạnh:
– Tốt rồi, việc này dừng ở đây. Anh tiểu thư chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái mà thôi. Cánh rừng lớn hơn, chim gì cũng có a.
Sắc mặt của Yến Kim Nam tím thành màu gan heo, hắn rất phiền muộn, chỉ cảm thấy đầy bụng ủy khuất, rất muốn xông tới nghiệm chứng một phen.
Hắn từ đầu đến cuối, vẫn cảm thấy quyển trục của mình không có vấn đề.
Không minh bạch bị Hạ Hầu Anh tiểu thư định thành lễ vật không thích nhất, cái này đã để cho Yến Kim Nam rất phiền muộn. Hai bức quyển trục kia, hắn là phi thường coi trọng.
Vốn còn trông cậy vào chúng có thể hấp dẫn lực chú ý của Hạ Hầu Anh tiểu thư. Không nghĩ tới, lại biến khéo thành vụng rồi.
Yến Thanh Tang thầm thở dài một hơi, ít nhất Cổ Ngọc của mình, không có bị tuyển thành không được hoan nghênh nhất. Chỉ cần không phải kém cỏi nhất, Yến Thanh Tang liền cảm thấy không có chuyện gì của mình.
Tiễn đưa hai khối Cổ Ngọc, là rất không tồi, nhưng hiển nhiên không có khả năng vấn đỉnh.
Quả nhiên, ba kiện lễ vật được hoan nghênh nhất, rất nhanh cũng bị công bố ra. Cùng bên Yến gia, lại không có bất cứ quan hệ nào.
Yến Thanh Tang bỗng nhiên âm dương quái khí nói:
– Vừa rồi có người nói thật giả lẫn lộn, nói ném mặt gia tộc, rốt cuộc là ai thật giả lẫn lộn a? Đến cùng ai ném mặt gia tộc đây?
Ánh mắt của Yến Kim Nam cơ hồ phóng hỏa, nếu như không phải Yến Chân Hòe ở đây, đoán chừng hắn có thể xông lại cùng Yến Thanh Tang dốc sức liều mạng.
– Yến Thanh Tang, ngươi đừng mắt chó xem người thấp, quyển trục của ta không có vấn đề. Nhất định là bọn hắn cố ý chèn ép Yến gia chúng ta, làm ra trò hề!
Yến Kim Nam giải thích cực kỳ vô lực.
– Vậy vì cái gì bọn họ không nhằm vào chúng ta? Chẳng lẽ ngươi lớn lên càng dễ kéo cừu hận?
Yến Thanh Tang giống như cười mà không phải cười kích thích Yến Kim Nam.
– Được rồi, câm miệng.
Yến Chân Hòe nhàn nhạt mở miệng.
Hắn mới mở miệng, Yến Kim Nam cũng tốt, Yến Thanh Tang cũng tốt, đều ngoan ngoãn câm miệng.
– Chư vị, Anh tiểu thư đối với thịnh tình của mọi người, là phi thường hài lòng. Lần này, Hạ Hầu gia tộc cũng vinh hạnh mời đến hai vị tiền bối đức cao vọng trọng, tới tham gia thịnh hội lần này.
– Vị đầu tiên, là Quốc sư đại nhân Đoàn Trí Viễn tiền bối của Vĩnh Hằng Thần Quốc chúng ta.
– Vị thứ hai, chính là Vĩnh Hằng Thánh Địa, Thiên Vị Đan Tôn Tử Xa Mân tiền bối.
Hạ Hầu gia tộc, đầy nhiệt tình giới thiệu hai vị tiền bối này.
Tấm màn bị vạch trần, hai vị tiền bối, một trái một phải chậm rãi đi ra.
Chứng kiến hai người này, không khí hiện trường thoáng cái liền lửa nóng. Hai người này, ở toàn bộ Vĩnh Hằng Thần Quốc, đó cũng là tồn tại cực kỳ nổi danh.
Một cái là quốc sư của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Một cái là Thiên Vị Đan Tôn của Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Cái gì là Thiên Vị Đan Tôn? Là Đan Tiên Nhân trong truyền thuyết, là đại năng ở lĩnh vực đan dược đạt tới Thiên Vị Cảnh giới!
Nhân vật như vậy, bất kỳ một cái nào, đều là tồn tại hô phong hoán vũ của Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Giờ phút này thoáng cái xuất hiện hai vị, cũng để cho không khí hiện trường lâm vào cuồng nhiệt. Ngay cả Yến Chân Hòe, nghe tên của hai người kia, khuôn mặt cũng có chút động. Lúc hai vị tiền bối kia đi tới, Yến Chân Hòe cũng kìm lòng không được đứng lên.
Yến Chân Hòe vừa đứng lên, những người khác của Yến gia tự nhiên không dám lãnh đạm, đều nhao nhao đứng dậy.
Đám thanh niên của tất cả thế lực lớn khác, cũng nhao nhao đứng lên.
Hiện trường tiếng vỗ tay như nước thủy triều, hiển nhiên là hoan nghênh hai vị tiền bối cao nhân này xuất hiện.
Hai người này cũng không kênh kiệu, rất có lực tương tác vẫy vẫy tay, đi về phía đài cao. Hạ Hầu Anh nũng nịu nghênh đón.
Thanh âm kiều uyển:
– Quốc sư tiền bối, Tử Xa lão sư.
Tử Xa lão sư?
Mọi người nghe được nàng xưng hô như thế, đều nao nao.
Người trẻ tuổi của Hạ Hầu gia kia cười vang nói:
– Chư vị có khả năng còn không biết, Anh tiểu thư ở tháng trước, đã bái Tử Xa tiền bối làm môn hạ, học tập đan đạo. Thiên phú của Anh tiểu thư, đã được Tử Xa tiền bối tán thành. Tử Xa tiền bối thậm chí cho rằng, Anh tiểu thư sẽ là Thiên Vị Đan Tôn kế tiếp!
Đám thanh niên bên Hạ Hầu gia tộc, tiếng hoan hô như sấm động, om sòm. Hiển nhiên, bọn hắn đều vì Hạ Hầu gia tộc cảm thấy tự hào.
Những người của gia tộc khác, thì phản ứng không đồng nhất. Có người thì tươi cười, mặt không đổi sắc. Có người thì mặt không biểu tình, phảng phất việc không liên quan đến mình.
Cũng có người âm thầm nhíu mày, đối với Hạ Hầu gia tộc thiên tài xuất hiện lớp lớp cảm thấy lo lắng.
Trong lúc nhất thời, mỗi người biểu lộ, cấu thành một bộ tươi sáng rõ nét chúng sinh đồ.
Yến Thanh Tang hiển nhiên là thuộc về loại phiền muộn, nhẹ nhàng lầm bầm lấy bờ môi, ai cũng không biết hắn nói thầm cái gì.