Tử Xa Mân cười khổ:
– Tổ chức một lần thịnh hội, nói dễ vậy sao? Nếu như Vĩnh Hằng thành địa chúng ta có lực hiệu triệu trên phương diện đan đạo trong Thập đại thần quốc, tự nhiên tùy thời có thể làm vậy. Nhưng mà từ khi Tử Mục trưởng lão còn quyền nói chuyện của Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta đã không cao lắm. Hiện tại quyền nói chuyện đã yếu càng thêm yếu. Ở thập đại thần quốc, cho dù chúng ta không xếp kế cuối, cũng là tồn tại top ba kế cuối.
– Quyền nói chuyện, là thành lập trên phương diện thực lực và nội tình. Nhưng mà tổ chức loại thịnh hội này, có đôi khi không đơn thuần là quyền nói chuyện có thể quyết định được. Muốn hấp dẫn người tới có đôi khi cũng không nhất định dựa vào quyền nói chuyện. Bởi vì có câu nói khó tránh khỏi ngon ngọt. Cho dù quyền nói chuyện mạnh tới đâu, nếu như tổ chức thịnh hội mà không có thứ hấp dẫn. Mọi người chưa hẳn đã có bao nhiêu nhiệt tình.
– Mà nếu như có đầy đủ lực hấp dẫn, cho dù là thế lực nho nhỏ, cũng sẽ có người nguyện ý tới cổ vũ. Tử Xa trưởng lão có nhớ rõ, thịnh hội cổ ngọc ở Lam Yên đảo vực hay không?
Tử Xa Mân khẽ giật mình, như có điều suy nghĩ.
Hồi lâu sau, Tử Xa Mân mới hít sâu một hơi, ngữ khí có chút khó coi:
– Thiệu Uyên à, không dối gạt ngươi, Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta ở lĩnh vực đan đạo quả thực không có thứ gì có thể hấp dẫn người khác.
– Tử Xa trưởng lão, nếu như ta có thể tìm được mồi nhử thì sao? Vĩnh Hằng thánh địa có nắm chắc tổ chức được một lần thịnh hội như vậy không?
Ánh mắt Giang Trần sáng quắc, nhìn qua Tử Xa Mân.
Tử Xa Mân cũng cảm thấy giật mình, kinh ngạc nhìn qua Giang Trần, nhìn qua ánh mắt kiên định của Giang Trần, Tử Xa Mân cũng rung động.
– Thiệu uyên, ngươi có mồi nhử gì? Lão phu vô cùng tò mò a.
– Tử Xa trưởng lão cảm thấy mồi nhử nào có lực hấp dẫn nhất?
– Thế giới đan đạo, thứ hấp dẫn người ta nhất tự nhiên là đan phương thất truyền. Hoặc là các loại đan dược kinh diễm. Hoặc là một ít linh dược tuyệt thế từ trước tới nay chưa từng xuất hiện.
Tử Xa Mân trầm ngâm nói.
– Thiệu Uyên, chẳng lẽ ngươi có đan phương hoặc là đan dược tuyệt thế sao?
Giang Trần mỉm cười:
– Những thứ này cũng không khó. Trong trí nhớ truyền thừa của ta, quả thực có một ít đan phương trân quý, cùng với rất nhiều pháp môn luyện chế đan dược thất truyền.
Giang Trần nói với bên ngoài tu vi đan đạo của hắn là tổ truyền, là nhiều đời tích lũy xuống dưới. Hơn nữa tổ tông hắn có huyết mạch truyền thừa, đến thế hệ của hắn, thức tỉnh tương đối nhiều trí nhớ truyền thừa.
Cách nói này cũng tương đối khiến cho người ta tin phục hơn.
Tử Xa Mân nghe vậy hai mắt sáng ngời, hắn biết rõ nội tình đan đạo của người trẻ tuổi này ở Thủy Nguyệt vọng tâm đan đã biểu hiện rõ ràng, hắn có nhận thức rất sâu.
– Nếu như ngươi có thể xuất ra đan phương thượng cổ cấp bậc Thiên VỊ, hoặc là đan dược thượng cổ, mồi nhử này tuyệt đối đủ. Nếu như là đan dược trên thị trường không có, vậy thì sức hấp dẫn càng thêm đầy đủ.
Tử Xa Mân hưng phấn không thôi.
Giang Trần cười nói:
– Cho ta cân nhắc hai ngày, hai ngày sau ta sẽ một lần nữa cho Tử Xa trưởng lão một câu trả lời thuyết phục.
Nói thật nếu như muốn tìm mồi nhử, trong trí nhớ của Giang Trần quá nhiều. Đan phương muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Đan dược muốn luyện chế là có thể luyện chế ra.
Thế nhưng mà phải tìm được thứ phù hợp. Tìm được thứ có lực hấp dẫn lớn, chuyện này lại phải suy nghĩ một phen.
Cũng không thể quá khoe của, vừa phải có đầy đủ lực hấp dẫn, tốt nhất là có thể hấp dẫn được ánh mắt người khác. Muốn tìm ra thứ này, lại là một công đoạn tốn chút thời gian.
Giang Trần trở lại động phủ, bắt đầu suy nghĩ.
Trí nhớ kiếp trước của hắn, đan dược THiên Vị và đan phương không biết có bao nhiêu. Cho dù là đan phương và đan dược đồng nhất cũng có vô số.
Những thứ này tựa như lạc ấn, in dấu thật sâu trong trí nhớ của Giang Trần. Kiếp trước, kiếp này, khong có bời vì thời không biến hóa mà biến mất.
– Vạn Uyên đảo này cuối cùng chỉ là một nơi thiếu văn minh trên Thần Uyên đại lục mà thôi. Luận chính thống, luận nội tình còn chưa kịp thời kỳ thượng cổ. Nhắc tới nội tình đan đạo, cũng không quá sâu. Theo ta được biết, Vạn Uyên đảo này không có đan dược trợ giúp Đế cảnh đỉnh phong đột phá Thiên Vị. Có lẽ có, nhưng hiệu quả nhất định không quá đặc biệt tốt. Nếu không mà nói, trên thị trường nhất định sẽ có bán. Lĩnh vực này có lẽ có thể cân nhắc một chút.
– Còn có một lĩnh vực, đó là trong cảnh giới Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một cấp. Loại đan dược này nhất định cũng không có.
Điểm này cơ hồ Giang Trần có thể xác định. Ở cương vực nhân loại, ngay cả loại đan dược vô điều kiện tăng lên một cảnh giới của Hoàng cảnh, Đế cảnh cũng không có.
Ở Vạn Uyên đảo, truyền thừa tự nhiên tới từ bản thổ Thần Uyên đại lục, cho nên cũng không có khả năng truyền thừa về thứ này.
Nhưng mà ở thế giới Chư Thiên, cảnh giới Thiên Vị cũng có thể vô điều kiện tăng lên một trọng, loại đan dược này luyện chế rất khó. Tài liệu cũng cực kỳ hà khắc, nhưng mà lại thực sự có.
Ở cấp độ Thiên Vị, còn có một loại đan dược khác, cũng vô cùng dễ bán. Trong thế giới Chư Thiên của Giang Trần kiếp trước, loại đna dược này cũng đứng đầu. Chính là loại đan dược tránh độ kiếp.
Cảnh giới Thiên Vị, số tuổi thọ của cường giả tăng mạnh. Nhưng mà cường giả Thiên Vị cũng gặp được tam tai cửu kiếp. Những tai kiếp này hoặc là tới từ tâm ma của bản thể quấy rối, hoặc là lúc cảm ngộ pháp tắc thiên địa, làm tức giận quy tắc thiên địa, bị thiên địa phán quyết.
Nói ngắn gọn, tai kiếp ở cảnh giới Thiên Vị vô cùng nguy hiểm, còn lớn hơn dưới Thiên Vị rất nhiều.
Bởi vì dưới Thiên Vị cuối cùng chỉ là thân thể phàm tục, chỉ có thể nói là cảnh giới đỉnh phong võ đạo của phàm tục. Mà ngoài Thiên Vị, thì tiến dần từng bước, tiến vào Chư Thiên. Sau khi tiến vào Thiên Vị, nhất cử nhất động của võ giả đều nằm trong ước thúc của thiên địa pháp tắc.
Mà cường giả Thiên Vị tu luyện, đối với linh khí thiên địa, đối với pháp tắc thiên địa cũng lợi dụng, hấp thu, câu thông với thiên địa nhiều hơn.
Dưới loại tình huống này, các loại tai kiếp thiên địa xuất hiện cao hơn cũng dễ hiểu.
ĐƯơng nhiên bất luận tai kiếp gì cũng có báo hiệu, nhưng mà bất luận tai kiếp gì cũng phải cần dùng biện pháp đi giải quyết.
Dùng đan dược đi giải quyết. Cũng là một loại biện pháp.
Giang Trần hơi suy nghĩ một chút, đã tổng kết ra ba lĩnh vực.
Một là trợ giúp cho Đế cảnh đỉnh phong trùng kích Thiên Vị.
Một là loại đan dược trong cảnh giới Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng.
Một là loại đan dược giúp cường giả Thiên Vị né tránh tai kiếp.
Ba lĩnh vực này, bất luận một thứ nào đều là thứ mà hiện tại Vạn Uyên đảo còn thiếu. Những mặt khác như chữa thương, hồi nguyên bổ khí, Giang Trần cũng có thể xuất ra những thứ tốt hơn. NHưng mà hiệu quả tạo thành oanh động vẫn thiếu một ít.
Không thể nghi ngờ, muốn hấp dẫn người khác, nhất định phải là lĩnh vực còn thiếu, một khi lấy ra, xác định có thể hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.