Đọc truyện Full

Chương 338: Kinh sợ thối lui

Mao Thiên Ngộ không khỏi cứng lại.  

Nếu chỉ là 18 khẩu Linh Quang Pháo, hắn cũng không e ngại, với tu vi Kết Thai Cảnh hoàn toàn có thể cho những trọng pháo này căn bản không thể phong tỏa thân hình của hắn. Nhưng mấu chốt là còn có Chu Hằng ở đây!  

Tiểu tử này nếu giằng co hắn, như vậy dưới Linh Quang Pháo oanh tạc, ngay cả hắn đều đau đầu!  

Chu Hằng không sợ đồng quy vu tận?  

Tiểu tử này phía trước nếm qua Kết Thai Cảnh công kích, bởi vì trên người có phòng ngự chí bảo! Bởi vậy, hắn khẳng định không sợ kéo chính mình xuống nước!  

Vừa nghĩ đến đây, Mao Thiên Ngộ có chút do dự, bảo vật không mò được ngược lại vứt tánh mạng của mình vào.  

– Ngươi là người phương nào! Nhưng vào lúc này, một tiếng gào to vang lên, hưu, thân ảnh của Nguyên Thạch Hưởng đạp không ra, tản phát ra chi thế không giận mà oai.  

Mao Thiên Ngộ vừa thấy, không do dự chút nào, thân thể vừa chuyển, hưu hưu hưu, hắn điểm vào không khí, trong nháy mắt đi xa mấy trăm dặm, đã biến mất ở trong tầm mắt.  

– Nguyên tiền bối! Chu Hằng có chút cung kính lên tiếng chào, vị tiền bối này luôn luôn chiếu cố hắn, khiến trong lòng hắn sinh kính ý.  

– gười nọ là ai? Nguyên Thạch Hưởng hỏi.  

– Người Mao gia!.  

– Mao gia? Nguyên Thạch Hưởng lập tức nhíu mày lại – Ân oán giữa ngươi với Mao gia lão phu cũng lược biết, nhưng Mao gia lại nội chiến vào thời điểm mấu chốt, thực là ngu ngốc!.  

Chu Hằng vội nói: – Nguyên tiền bối, ân oán vãn bối với Mao gia cũng không chỉ như thế. Để vãn bối nói từ đầu!.  

Hắn nói một lần chuyện kết oán với Mao gia từ đầu tới giờ, cũng không cố ý hất nước bẩn lên người Mao gia. Cứ sự thực mà nói!  

– Mao gia… Lại có dã tâm lớn như vậy! Sau khi Nguyên Thạch Hưởng nghe xong, không khỏi dựng đứng râu.  

Không tiếc tàn sát thiên hạ để cầu kéo dài tuổi thọ, chuyện này nghịch thiên thế nào? Tuy rằng Mao gia là nhân tộc, nhưng thấy thế nào đều giống như là dị tộc khoác da người, yêu thú a, tàn nhẫn như vậy!  

– Còn không tiếc tạo chiến tranh tam đại Đế triều, chỉ vì chế tạo đại quân hành thi!.  

Nguyên Thạch Hưởng nói:  

– Việc này lão phu phải lập tức bẩm báo ân sư, thỉnh lão nhân gia ra mặt, kết nối với chư đại thế gia, tông môn. Vạch trần chân diện Mao gia, cũng thương nghị lui binh với hai tộc Thiên Yêu, Dạ Ma!.  

Chu Hằng cười khổ một tiếng, nói: – Tiền bối, việc này chỉ là xuất phát từ miệng vãn bối, đến lúc đó Mao gia tự nhiên có thể phủi sạch sẽ, phản biện vãn bối vu hãm bọn họ, bên nào cũng cho là mình phải. Ai sẽ tin tưởng ai?.  

Nguyên Thạch Hưởng lập tức không nói gì, trên khuôn mặt già nua hiện ra vẻ giận dữ, không khí quanh thân hắn giống như nước sôi thiêu đốt lên, cho thấy lửa giận nội tâm đạt tới trình độ như thế nào.  

– Còn nữa, dị tộc khởi binh công phạt, cũng chỉ cần một cái cớ. Mục đích thực sự là vì cái gọi là kế thừa Tam Dương Thiên Tôn trên thân vãn bối, một ngày không đắc thủ, bọn họ tuyệt không lui binh! Chu Hằng tiếp tục nói.  

Nguyên Thạch Hưởng thở dài, hắn bị Dương Thiên Thánh giả ảnh hưởng. Nhưng đối với đại bộ phận võ giả bậc cao mà nói, chết chút võ giả bậc thấp tính cái gì. Vốn chính là tồn tại như con kiến, chết nhiều hơn nữa cũng sẽ không nhăn mặt!  

Hắn nhìn cánh tay Chu Hằng đỡ Tang Thanh Sơn, nói: – Trước dẫn hắn đi chữa thương đi!.  

– Vâng!.  

Thực ra Tang Thanh Sơn cũng không chịu thương quá nặng, chỉ là thần thức bởi vì món pháp khí đó tổn hại tiêu hao quá lớn, ngủ ba ngày ba đêm mới tỉnh lại. Đau khổ thật không phải ăn không phải trả tiền, Thần chích hắn quả nhiên ngưng thật một phần so với lúc trước.  

– Tang huynh cần gì phải liều mạng như vậy? Chu Hằng nhận được tin tức hắn tỉnh lại, liền tới bái phỏng một chút.  

– Ai bảo Chu huynh ngươi tiến cảnh mạnh như thế, vì không bị ngươi bỏ quá xa, ta cũng chỉ đành liều mạng! Tang Thanh Sơn có chút U oán nhìn Chu Hằng một cái, khiến cả người Chu Hằng đều nổi lên một tầng da gà.  

Nói cũng phải.  

Tang Thanh Sơn, Băng Hoàng Nữ, Dương Chiêm vốn là thiên kiêu tuyệt đối trong Thượng Thiên Võ Các, bất luận kẻ nào đều chỉ có thể nhìn lên bóng lưng của bọn họ, hoặc ngưỡng mộ hoặc kính nể. Có thể bị bọn họ cho phép là đối thủ cạnh tranh, cũng chỉ có hai người khác.  

Thực lực cá nhân tương đương, thiên phú không kém nhau, cho tới nay đều cùng tiến hành một lúc. Thẳng đến sau khi Chu Hằng xuất hiện, cái cân bằng này lập tức bị đánh vỡ!  

Đánh chém Thần Anh Cảnh, hình thành Thần chích, đánh chém Kết Thai Cảnh, chiến tích liên tiếp quả thực có thể áp chế tất cả ánh mắt mọi người!  

Điều này tự nhiên khơi dậy hùng tâm tráng chí ba người Tang Thanh Sơn, chỉ sợ bọn họ làm không được yêu nghiệt giống Chu Hằng, nhưng cũng không thể bị hắn càng ném càng xa, bởi vậy Tang Thanh Sơn mới liều mạng như vậy.  

Chu Hằng không khỏi cười ha ha, nói: – Không thể tưởng được ta còn có tác dụng khích lệ lòng người, Tang huynh có phải nên cho ta một ít ưu đãi hay không?.  

– Cút, ta thiếu chút nữa chết, cấp cho ưu đãi cũng là ngươi cho ta mới đúng! Tang Thanh Sơn lập tức mắng.  

Hai người liếc nhau, đều cười ha ha, hữu nghị lại tiến một bước.  

Chu Hằng cáo từ rời đi, Tang Thanh Sơn cũng muốn nghỉ ngơi, dù sao hắn chỉ là tỉnh lại, muốn hoàn toàn khôi phục còn phải qua một đoạn thời gian.  

Đi tới đầu hạm, Chu Hằng nhìn từ xa, chỉ thấy quy mô liên quân dị tộc lại lớn ra vài lần, mấy ngày nay không ngừng có viện quân đến, hiện tại quy mô đều vượt qua cả ức, một mảnh lều trại dường như hải dương!  

Bên nhân loại cũng không ngoại lệ, đồng dạng có vô số viện quân tới, mặc dù số lượng không nhiều như dị tộc, nhưng có nơi hiểm yếu có thể thủ, chiếm không ít tiện nghi, đánh nhau thật khó mà nói ai thắng ai thua.  

Phương diện cao thủ đỉnh cao, bên nhân loại đã có bảy tên lão tổ Kết Thai Cảnh tới, trừ bỏ Nguyên Thạch Hưởng đợi ở Không Hạm, sáu người khác thì ở trong quân doanh Thiên Môn Sơn, nguyên nhân không cần phải nói tự nhiên là sợ Chu Hằng.  

Tên hung tinh này lại giết một cái Kết Thai Cảnh, ai dám đợi ở bên cạnh hắn, không sợ bỏ mình sao?  

Chu Hằng đón gió, giống như pho tượng đứng.  

Nguyên bản thế giới đủ loạn, thiên tai phát sinh liên tục, lại có thượng cổ cường giả lục tục tỉnh lại từ trong Thời Gian Nguyên Dịch, lúc này đã xảy ra tam đại Đế triều hỗn chiến, Mao gia lại muốn làm đại quân hành thi, dường như hết thảy đều mất đi khống chế!  

Theo con lừa đen nói, thời gian tiên duyên xuất hiện cũng ở trong vòng mấy năm này, đến lúc đó khẳng định càng thêm hỗn loạn!  

Nếu hiện tại mình có thực lực cường đại, cho dù không thể lập tức phá hư thành tiên, nhưng ít ra cũng có thể mang theo thân nhân bằng hữu của hắn rời Huyền Càn Tinh, tìm đại lục khác thích hợp tu luyện.  

Hắn không chỉ một lần nghe người ta nói qua, cũng từ sử sách trông được, trong vũ trụ mịt mờ còn có thật nhiều thế giới giống Huyền Càn Tinh, nhưng muốn vượt qua vũ trụ mịt mùng cũng không dễ dàng!  

Đầu tiên, cần một kiện pháp khí phi hành đủ cường đại, cũng có đầy đủ linh thạch duy trì xuyên qua hai đại tinh cầu. Ngoài ra còn cần tọa độ tinh không, nếu không xuyên qua ở trong tinh vũ mờ mịt thật giống như thuyền nhỏ không có la bàn đi biển rộng, làm sao có thể đạt tới bờ đối diện?  

Mặt khác, xuyên qua tinh không là lữ trình vô cùng dài dòng, tiêu tốn thời gian ít nhất với vạn năm, phải dùng Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn, tất cả hành khách đều giống như ngủ đông, để pháp khí phi hành chở đi ngang qua tinh không.  

Làm không được hai điểm này, vượt qua tinh vũ chính là một trò cười!  

Vô luận là pháp khí phi hành hay là Thời Gian Nguyên Dịch, hiện tại Chu Hằng không thể lấy ra!  

Chiếc Không Hạm này cực kỳ lớn, nhưng ý đồ chế tạo ra không phải là vì vượt qua tinh không, mà là làm như cứ điểm không trung, chính là đại sát khí siêu cấp!  

Vì người bên cạnh mình, hắn nhất định phải làm được hai món đồ này!  

Chu Hằng nói ở trong lòng, thiên tai Huyền Càn Tinh kinh khủng luôn luôn phát sinh, nếu thật có một ngày tinh cầu đều hủy diệt, vậy phải làm thế nào?  

– Tiểu Chu Tử! Thanh âm vui sướng vang lên, một đạo thân ảnh cũng nhẹ nhàng lại đây, đúng là Mai Di Hương. Nàng lần lượt nhìn Chu Hằng, nhưng rất nhanh thì thu hồi ánh mắt, nói: – Có cái gì mà nhìn vậy!.  

Chu Hằng cười cười, nói: – Cơn gió nào thổi vị đại tiểu thư này lại đây?.  

– Đương nhiên là gió vui! Mai Di Hương ngồi xuống ở đầu thuyền, hai chân trắng nõn non nớt buông xuống dưới, đá một cái, cũng không sợ gió lớn hút nàng xuống phía dưới.  

– Nói đi, ngươi khẳng định không có chuyện tốt! Chu Hằng thở dài, đối với tâm tư nàng cùng Phong Liên Tình có thể nói là biết rõ.  

– Hì hì! Mai Di Hương nhe răng cười, nàng vốn là cấp bậc mỹ nhân hơn cả Tiêu Họa Thủy, Nam Cung Nguyệt Dung, nụ cười này tràn đầy phong tình mê người, khiến trong lòng Chu Hằng hơi hơi tạo nên gợn sóng.  

Nàng nói: – Tiểu Chu Tử, bổn cô nương muốn tu luyện Thiên Dương Địa Âm Công!.  

Phốc!  

Chu Hằng lập tức phun nước miếng ra ngoài, không ngừng ho khan, bị nữ nhân này thẳng thắn làm hoảng sợ!  

Không đúng a, nữ nhân này giống cùng Phong Liên Tình, đều là người rất ngộ nghĩnh, nàng thế nào cũng không có khả năng đi học chiêu số mê hoặc người! Chu Hằng đưa tay ra sờ trán Mai Di Hương, ôn nhuận như ngọc, không phát sốt!  

Không phát sốt sao lại phát ngôn như vậy?  

– Làm gì thế, muốn phi lễ bổn tiểu thư? Đôi mắt Mai Di Hương lập tức trừng, vội vàng tránh ra, dường như Chu Hằng là mãnh hổ ăn thịt người.  

Chu Hằng thở dài, nói: – Ngươi còn không biết tu luyện Thiên Dương Địa Âm Công thế nào đi?.  

– Vô nghĩa, nếu bổn tiểu thư đã biết, còn phải tới hỏi ngươi? Mai Di Hương lộ biểu tình ngươi là đứa ngốc, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, phong tình vô hạn.  

Quả nhiên a!  

Chu Hằng nói: – Vậy sao ngươi muốn luyện Thiên Dương Địa Âm Công?.  

– Thật ngốc ngếch, đương nhiên là vì tăng lên tu vi! Mai Di Hương lại xem thường Chu Hằng – Bổn tiểu thư mới chỉ có Tụ Linh Cảnh, chỉ có thể bảo trì chừng mười năm thanh xuân! Ai, mỹ nhân tuyệt sắc giống bổn tiểu thư, sao có thể sớm điêu linh?.  

Nàng dùng hai tay ôm hai má, một bộ dáng sầu mi khổ kiểm.  

Đây là lời nói thật.  

Cảnh giới võ giả càng cao, tốc độ già yếu càng chậm, Tụ Linh Cảnh chỉ có thọ nguyên 200 năm, tương đương với trì hoãn tốc độ già yếu gấp đôi!  

– Đưa tai lại đây, ta nói cho ngươi biết điều kiện tiên quyết tu luyện Thiên Dương Địa Âm Công, ngươi suy nghĩ một chút! Chu Hằng cười hắc hắc, đợi cho Mai Di Hương lại gần, hắn cúi đầu nói vài câu.  

Gương mặt Mai Di Hương đầu tiên là đỏ lên, sau là trắng nhợt, đợi cho Chu Hằng nói xong, lập tức vung quả đấm nhỏ đánh tới.  

– Lưu manh!  

– – – – – – – – – – oOo- – – – – – – – – –

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full