Một ánh sắc lạnh xẹt qua, trên cổ Mạnh Hậu lập tức hiện ra một vết máu.
Kịch độc kết hợp với vết cắt cổ, hắn ta đã hoàn toàn mất đi tất cả chiến lực, trực tiếp ngã xuống mặt đất, đôi mắt chưa nhắm lại đột nhiên nhìn thấy ở cửa mật thất xuất hiện một bóng người.
Hắn cũng không xa lạ gì cách ăn mặc của người này, rõ ràng là người dự thi của học viện Thiên Diễn trước đó gặp cửa cầu thang.
“Sao lại… Là hắn?!”
Mạnh Hậu hoảng sợ, dán chặt mắt vào Lâm Lăng.
Ở cửa mật thất, Lâm Lăng khom lưng nhặt Hạo Thiên Huyền Bổng lên, cảm nhận được dao động năng lượng mênh mông ẩn chứa trong đó, hắn âm thầm gật đầu.
Sau đó Lâm Lăng đi vào trong nhà, nhìn Mạnh Hậu đang thoi thóp nằm trong vũng máu, lạnh nhạt nói: “Vũ khí này thật sự không tồi, vất vả cho ngươi.”
“Ngươi…”
Nghe thấy lời này, Mạnh Hậu lập tức không lên hơi nổi, hắn ta hoàn toàn mất đi hơi thở trong cảm xúc kinh giận đó.
Mãi đến chết, hắn ta vẫn khó tin được mình lại bị ba con động vật nhỏ bé kia ám sát. Mà chủ mưu thật sự lại là người dự thi của học viện Thiên Diễn mà hắn ta chưa từng để mắt đến!
Lúc này, Kinh Kha bay vút về hướng hai thi thể trên mặt đất, khi bay trở về thì vung cái đuôi lên, đưa hai chiếc nhẫn không gian cho Lâm Lăng.
“Ngoan.”
Lâm Lăng thản nhiên cười, duỗi tay nhận lấy nhẫn không gian, cũng thu bọn Lang Vương vào không gian ba lô của hệ thống.
Sau đó hắn điều động một tia sức mạnh tinh thần, nhanh chóng thăm dò hai chiếc nhẫn không gian, lập tức lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.
Bởi vì hắn phát hiện, của cải của hai người này cực kỳ phong phú.
Chỉ số lượng đá Linh Dương trong nhẫn không gian của người đàn ông răng hô đã đạt tới bảy vạn!
Các loại bảo vật thiên địa khác thì hết sức đa dạng, đa số đều được thu hoạch ở chiến trường viễn cổ.
Còn Mạnh Hậu, tuy hắn ta đã tiêu hao sạch đá Linh Dương vì rót đầy trận pháp phù văn trước đó, nhưng bảo bối trong chiếc nhẫn không gian này lại cực kỳ quý hiếm.
Hắn lật nhẹ tay một cái, một quả trái cây toàn thân trong suốt lập tức xuất hiện…
Thứ quả này trong suốt long lanh, to chừng nắm tay, màu sắc xanh biếc, mơ hồ tỏa ra một mùi hương mê người.
Chỉ khẽ ngửi mùi hương này cũng đã làm người ta tỉnh táo sảng khoái, hiển nhiên trong đó ẩn chứa linh lực nồng đậm đến cực đoan.
“Hẳn đây là Linh Nguyên Quả ngàn năm mà tên răng hô đã nói vừa rồi.” Lâm Lăng ngắm nghía một hồi thì hơi vui sướng lẩm bẩm.
Trong số những bảo vật thiên địa thu hoạch được trong chuyến hành trình đến chiến trường viễn cổ lần này, Linh Nguyên Quả và Huyết Linh Chi trước đó tìm được trong dãy núi xem như hai loại quý hiếm nhất. Hơn nữa hai loại này đều là Linh Thực lên đến ngàn năm!
Huyết Linh Chi ngàn năm có công hiệu bổ sung khí huyết, chữa trị thương tích, Lâm Lăng tính giữ lại để dự phòng cho ngày sau.
Còn Linh Nguyên Quả có công dụng rất mạnh để võ giả tôi thể, có thể bù đắp cho sự không tinh khiết của linh mạch, tinh luyện Tiên Thiên Linh Căn.