Đọc truyện Full

Chương 34: C34: Thích khách

Hai tay Diệp Thành Long nhập lại, lòng bàn tay toát ra một đạo cường quang chói mắt, hợp thành một thanh Huyền Khí kiếm cực lớn, bổ thẳng một kiếm về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Tu vi của Diệp Thành Long cao thâm, ngưng tụ ra Huyền Khí kiếm lại càng cường đại hơn, trong phạm vi mấy trượng, kiếm khí dao động, chấn cho không khí sôi trào không ngừng.

Ninh Tiểu Xuyên cảm giác huyết khí trong cơ thể mình quay cuồng, lục phủ ngũ tạng đều bị Huyền Khí trùng kích vào, đau đớn không thôi.

Tu vi của Diệp Thành Long mạnh hơn hắn rất nhiều, cao hơn một cảnh giới, tốc độ cũng cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, một kiếm chém xuống đỉnh đầu của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên không dám ngạnh kháng với hắn, thân thể liền nghiêng sang trái.

Ầm…

Huyền Khí kiếm chém lên mặt đất, đục một lỗ sâu trên phiến đá dày nửa thước, lưu lại một cái rãnh dài sáu thước, khắp nơi đều là vụn đá.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức bỏ chạy, cố gắng nghĩ ra đối sách.

Diệp Thành Long đã đạt tới tu vi Huyền Khí tầng thứ chín hơn mười năm, tuyệt đối là Huyền Khí tầng thứ chín đỉnh phong, Huyền Khí vô cùng thâm hậu, tốc độ lại nhanh như thiểm điện, là đại địch mà Ninh Tiểu Xuyên chưa bao giờ gặp qua.

Diệp Thành Long lại ngưng tụ ra Huyền Khí kiếm, nhanh chóng đuổi theo.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên có chút lo lắng, cảm thấy toàn thân rét lạnh, phảng phất như có một thanh kiếm, tùy thời sẽ từ phía sau chém bay đầu hắn.

Nhanh! Nhanh! Nhanh!

– Trốn không thoát đâu.

Diệp Thành Long cười gằn một tiếng, bàn chân đạp mạnh lên mặt đất, bay lên cao như chim, muốn vượt qua đầu Ninh Tiểu Xuyên, chặn đường hắn.

Ninh Tiểu Xuyên chính là đang đợi cơ hội này.

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng bước, trên song chưởng tập trung Huyền Khí Võ Đạo, ngưng tụ thành một thanh Huyền Khí kiếm, bổ một kiếm về phía Diệp Thành Long.

Diệp Thành Long đang bay giữa không trung, căn bản không thể né tránh, chỉ có thể đón đỡ.

Thế nhưng, hắn hoàn toàn không hề sợ hãi, thậm chí cười lớn:

– Đã nói với ngươi rồi, Huyền Khí của ngươi đối với ta, căn bản không hề có chút uy lực nào.

Cánh tay hắn chém xuống, Huyền Khí kiếm trong tay cũng chém ra ngoài.

Ầm…

Hai thanh Huyền Khí kiếm cùng lúc vỡ nát.

Thế nhưng, sắc mặt của Diệp Thành Long thoáng cái liền trở nên cực kỳ khó coi.

Bởi vì hắn nhìn thấy thanh Huyền Khí kiếm thứ hai đang bay về phía hắn.

– Huyền Cương hộ thể!

Diệp Thành Long vội vàng thúc dục Huyền Khí toàn thân, hóa thành một quả cầu Huyền Khí cực lớn bảo vệ thân thể, thân thể rơi mạnh xuống đất, chỉ cần hạ xuống đất, hắn sẽ nắm chắc một trăm phần trăm giết được Ninh Tiểu Xuyên.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không cho hắn cơ hội này.

Ầm…

Ầm…

Liên tục có ba thanh Huyền Khí kiếm bổ ra, phá vỡ huyền cương hộ thể của Diệp Thành Long.

Một đạo kiếm khí chém rơi cánh tay phải của Diệp Thành Long, trên vai hắn lập tức phóng ra một vòi máu nóng.

Tất cả mọi chuyện vừa rồi diễn ra chỉ trong chớp mắt, từ lúc Diệp Thành Long nhảy lên, đến khi hắn hạ xuống, chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, Ninh Tiểu Xuyên đã liên tục bổ ra ba kiếm, cuối cùng đoạn được một cánh tay của Diệp Thành Long.

Diệp Thành Long rơi xuống đất, vội vàng vận chuyển Huyền Khí để cầm máu, hận ý đối với Ninh Tiểu Xuyên đã lên đến cực hạn, quát:

– Không ngờ ngươi lại chém đứt một tay của ta, hôm nay, ngươi nhất định phải chết.

Ninh Tiểu Xuyên th ở dốc, Huyền Khí trong cơ thể tiêu hao không ít, nhưng chiến ý trên người lại mãnh liệt chưa từng có, lập tức hét lớn một tiếng:

– Đến đây đi! Để xem hôm nay ngươi chết hay là ta chết.

– Còn có ta nữa.

Mộ Dung Vô Song chạy tới, đứng ở một hướng khác của Diệp Thành Long.

Mặc dù Diệp Thành Long đã bị chặt đứt một tay, nhưng dù sao hắn cũng có tu vi Huyền Khí tầng thứ chín, vẫn không thể khinh thường được.

Ba người cùng lúc ra tay, hỗn chiến thành một đoàn trong tiểu viện, bóng người bay lượn, Huyền Khí dâng trào, đánh cho cát bay đá chạy.

Ầm…

Ầm…

Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song đều bay ngược ra ngoài, khóe miệng tràn ra máu tươi, trên ngực đều có một chưởng ấn đẫm máu.

Diệp Thành Long tóc tai bù xù đứng trên mặt đất, khắp người tràn đầy thương tích, toàn thân đều là máu tươi, diện mạo dữ tợn như lệ quỷ, gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, quát:

– Ninh bệnh lao, ngươi chết đi cho ta!

Diệp Thành Long ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, Huyền Khí xung quanh cơ thể bắt đầu lưu chuyển, hóa thành một trận lốc xoáy.

Ninh Tiểu Xuyên nhảy dựng lên, quỳ một gối xuống, đưa tay sờ vào trong người, lấy ra một khối Ác Long Lân màu đen, dùng Huyền Khí tập trung vào bàn tay, sau đó ném Ác Long Lân ra ngoài.

Phốc…

Ác Long Lân lập tức xuyên qua trái tim của Diệp Thành Long.

Độc của Ác Long liền trực tiếp xâm nhập vào Võ Đạo Tâm Cung của hắn, dung nhập vào trong huyết mạch.

Toàn thân Diệp Thành Long đều không nhúc nhích, run lên mãnh liệt, sau đó ầm ầm ngã xuống đất.

Ác Long Lân đã đâm thủng trái tim, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, trong miệng lại hộc ra máu tươi, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu khôi phục Huyền Khí.

Đại khái một lúc lâu sau, thương thế của Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song mới khôi phục được bảy tám phần.

– Lần này may mà có ngươi, bằng không thì ta quả thật là không thể tiêu diệt được bọn chúng.

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên đầy vẻ cảm kích, đồng thời thận trọng nói:

– Chuyện ta có thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, ngươi ngàn vạn lần không được nói cho người khác, chuyện này… Quan hệ rất trọng đại.

Mộ Dung Vô Song biết thân phận thật của Ninh Tiểu Xuyên không phải bình thường, chuyện này khẳng định cũng không nhỏ, vì vậy liền thận trọng gật đầu.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một cái bình ngọc tinh xảo, đưa cho Mộ Dung Vô Song rồi nói:

– Bên trong có mười giọt Dưỡng Tâm dịch, ngươi cầm dùng đi! Nó sẽ trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện Võ Đạo của ngươi.

Mộ Dung Vô Song tiếp lấy bình ngọc, trên mặt lộ vẻ vui mừng, nói:

– Xuyên ca, ngươi không phải là một Dưỡng Tâm Sư chứ?

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một cái bình ngọc tinh xảo, đưa cho Mộ Dung Vô Song rồi nói:

– Bên trong có mười giọt Dưỡng Tâm dịch, ngươi cầm dùng đi! Nó sẽ trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện Võ Đạo của ngươi.

Mộ Dung Vô Song tiếp lấy bình ngọc, trên mặt lộ vẻ vui mừng, nói:

– Xuyên ca, ngươi không phải là một Dưỡng Tâm Sư chứ?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

– Chỉ là Dưỡng Tâm Sư sơ cấp mà thôi.

Mộ Dung Vô Song lập tức lộ vẻ sùng kính và hâm mộ, ôm bình ngọc vào trong lòng, cười nói:

– Dưỡng Tâm Sư đều là những người có tiền, vậy thì ta cũng không khách khí nữa.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

– Ta rất ngạc nhiên, không phải mấy hôm trước ngươi đã buôn bán lời 5 vạn đồng tiền nhỏ rồi ư? Tại sao ngay cả tiền thu hoạch của Hải Đường trang viên cũng không trả nổi?

Sắc mặt Mộ Dung Vô Song có chút chua xót, nói:

– Bởi vì trong nhà ta có một ông nội mắc bệnh.

– Lại là câu này.

Trên trán Ninh Tiểu Xuyên lập tức nổi lên một tia hắc tuyến.

Mộ Dung Vô Song vội vàng giải thích:

– Ta nói thật đấy, ông nội của ta đã mắc bệnh hơn mười năm, ta thỉnh thoảng mời vài vị Dưỡng Tâm Sư sơ cấp đến chữa bệnh cho ông ấy, nhưng đều không khởi sắc, thậm chí ngay cả căn nguyên bệnh cũng không tìm ra. Mấy năm nay, vì chữa bệnh cho ông nội mà nợ không ít tiền, lần trước kiếm được 5 vạn đồng tiền nhỏ, đều trả cho người ta rồi.

– Ngay cả Huyền Khí Võ Đạo và Dưỡng Tâm Sư sơ cấp cũng không trị nổi ư?

Ninh Tiểu Xuyên lập tức trầm mặc, nói:

– Chờ đến khi ta đạt tới trình độ Dưỡng Tâm Sư trung cấp, ta sẽ giúp ông nội người trị bệnh.

Mộ Dung Vô Song cảm động đến rơi nước mắt, phải biết rằng để mời một Dưỡng Tâm Sư sơ cấp cũng đã hao phí rất nhiều tiền tài, mà Dưỡng Tâm Sư trung cấp thì căn bản không phải là người mà hắn có thể mời được.

Có lẽ, Dưỡng Tâm Sư trung cấp có thể chữa khỏi bệnh cho ông nội.

Quản gia và thống lĩnh hộ vệ của Hải Đường trang viên đều đã chết, dù sao cũng phải có một lý do thích hợp để giải thích, bằng không nhất định sẽ khiến cho vị Tứ gia trong Hầu Phủ hoài nghi.

Hiện tai Ninh Tiểu Xuyên còn chưa đủ lông đủ cánh, không dám tiết lộ cho người khác biết là hắn đã có thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo.

– Có thích khách, có thích khác…

Ninh Tiểu Xuyên vừa chạy vừa hét lớn.

Đám hộ vệ trong Hải Đường trang viên lập tức ào ào vọt tới, thế nhưng lúc bọn hắn chạy tới cửa tiểu viện thì đã bị Ninh Tiểu Xuyên cản lại.

Ninh Tiểu Xuyên ôm ngực chảy máu đầm đìa, thất kinh chạy tới, hô lên:

– Có thích khách muốn ám sát ta, Khưu quản gia và Diệp thống lĩnh vì bảo hộ ta, đều đã bị thích khách giết rồi.

Sau khi đám hộ vệ này nhìn thấy thi thể của Khưu quản gia và Diệp thống lĩnh, liền giật thót, đồng loạt rút ra chiến đao.

– Trang chủ, thích khách ở đâu? Có người hỏi.

– Vừa rồi còn ở đây, có lẽ là do các ngươi chạy đến, hắn liền biết không thể giết ta, nên đã đào tẩu rồi… Ồ, ở chỗ đó, chỗ đó…

Ninh Tiểu Xuyên hoảng sợ chỉ lên mái hiên.

Mộ Dung Vô Song sắm vai thích khách, toàn thân mặc hắc bào, từ trên mái hiên lóe lên, sau đó nhảy ra khỏi tường vây, trốn khỏi Hải Đường trang viên.

Đám hộ vệ này giống như ong vỡ tổ đuổi theo ra khỏi Hải Đường trang viên, đương nhiên chỉ bằng vào tu vi của đám người bọn họ, căn bản không có khả năng đuổi kịp Mộ Dung Vô Song.

Hai ngày sau, Ninh Tiểu Xuyên đều ở trong Hải Đường trang viên dưỡng thương.

Đương nhiên, đây chỉ là làm bộ mà thôi, trên thực tế, thương thế của hắn đã khỏi từ lâu rồi.

Trong Tử Khí viên.

Ninh Tiểu Xuyên đóng chặt cửa không ra, nói là dưỡng thường, đồng thời còn phân phó:

– Ngọc Nhan, đem toàn bộ thư tịch lịch sử về Ngọc Lam quốc những năm gần đây cho ta, tốt nhất là những thư tịch có ghi chép hoặc liên quan đến Hắc Ám Đế Thành.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi trước một cái bàn, lật xem tin tức, trước mặt là một chống sách thật dày.

Vụt…

Một trận âm phong thổi vào.

Ngay lúc hắn đang cẩn thận đọc sách, một thân ảnh toàn thân bọc vải trắng, giống như u linh đứng sau lưng hắn, thân thể giống như một cái xác ướp, đằng sau kẽ hở tại vị trí mắt, phát ra một tia hồng quang.

Hắn vừa giống người, lại vừa giống quỷ.

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên cảnh giác, cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, liền xoay người lại, hắn và cái “xác ướp” kia, bốn mắt nhìn nhau, trong lòng hoảng sợ không thôi, nhưng sau đó liền bình tĩnh trở lại, thở ra một hơi thật sâu, nói:

– Không ngờ ngươi lại thật sự sống lại.


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full