Ngọc Ngưng Sanh lắc đầu, nói:
– Tại Ngọc Lam Đế quốc có người mạnh hơn Ma Đế hay không thì ta không biết. Thế nhưng, bốn đại cao thủ trong thiên hạ hiện nay, tu vi đều ngang ngửa khó phân, cho dù xếp người nào vào vị trí thứ nhất, cũng đều khó có khả năng phục chúng.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:
– Phàm là người được xưng là thiên hạ đệ nhất, đều sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, trở thành mục tiêu bị tất cả mọi người khiêu chiến. Thế nhưng, muốn chọn ra cao thủ càng cường đại hơn bốn đại cao thủ thì cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Thoáng dừng lại một chút, hắn lại nói tiếp:
– Chẳng qua, có hai người có thể đề cử trở thành đệ nhất thiên hạ.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên thoáng có chút châm biếm.
Ngọc Ngưng Sanh biết rõ tính cách của Ninh Tiểu Xuyên, cho dù chỉ là một tia biến hóa trong mắt hắn, nàng cũng có thể đoán ra được. Nàng nói:
– Hai người đó nhất định là địch nhân của ngươi.
– Đúng vậy.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu cười, nói:
– Người được đề cử hạng nhất, tất nhiên chính là Thánh Thượng đương triều rồi.
– Ngọc Lam Đại Đế? Thế nhưng thế nhân trong thiên hạ đều biết đệ nhất cao thủ của triều đình là Đại Kim Bằng Vương, Ngọc Lam Đại Đế ngay cả Đại Kim Bằng Vương cũng không bằng thì làm sao có thể trở thành cao thủ đệ nhất thiên hạ?
Ngọc Ngưng Sanh khẽ lắc đầu, cảm thấy có chút không ổn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Mặc dù tất cả mọi người đều cảm thấy Đại Kim Bằng Vương cường đại hơn Ngọc Lam Đại Đế, thế nhưng, Ngọc Lam Đại Đế chính là Thánh Thượng đương triều, đã mấy chục năm không giao thủ cùng với người khác. Căn bản không có người nào biết được Ngọc Lam Đại Đế rốt cuộc mạnh như thế nào. Ta thấy Ngọc Lam Đại Đế chưa chắc đã yếu hơn Đại Kim Bằng Vương a.
Ánh mắt của Ngọc Ngưng Sanh cũng trở nên ngưng trọng, nói:
– Đúng vậy, Ngọc Lam Đại Đế có thể trở thành chúa tể Đế quốc, tuyệt đối không phải là hạng tầm thường, tu vi Võ Đạo rất có thể còn cường đại hơn so với chúng ta tưởng tượng, rất có thể trước kia chúng ta đã xem thường hắn rồi. Nếu như xếp hắn hạng một, liệt vào hàng ngũ đệ nhất cao thủ, mặc dù có thể sẽ dẫn tới tranh luận, nhưng tuyệt đối sẽ không có người nào có thể phản bác được. Trừ phi hắn dám đi khiêu chiến Ngọc Lam Đại Đế.
– Tại Ngọc Lam Đế quốc, còn có kẻ nào dám công khai đi khiêu chiến Ngọc Lam Đại Đế?
Ninh Tiểu Xuyên bật cười.
Ninh Tiểu Xuyên liệt Ngọc Lam Đại Đế vào hàng ngũ cao thủ đệ nhất thiên hạ, thoạt nhìn giống như đang nịnh nọt Ngọc Lam Đại Đế, trên thực tế là gián tiếp kích động cao thủ trong thiên hạ đến đối phó với Ngọc Lam Đại Đế.
Người có thân phận địa vị càng cao, lại càng có nhiều người muốn vượt qua, muốn đẩy hắn xuống.
Thoạt nhìn chỉ làm một cái xếp hạng, nhưng trong tình thế thiên hạ vi diệu hiện nay, tuyệt đối sẽ dẫn tới tiếng vang cực lớn, rất có thể nhất cử đánh tan cả Ngọc Lam Đế quốc.
Có ai không muốn trở thành đệ nhất thiên hạ?
Ngươi là đệ nhất thiên hạ, ta cũng muốn làm đệ nhất thiên hạ, thế nhưng, đệ nhất thiên hạ chỉ có một người, rốt cuộc phải để ai làm đây?
Đương nhiên, nếu người nào có thể đánh chết Ngọc Lam Đại Đế, thì người đó mới là đệ nhất thiên hạ.
Đây chính là sát cơ thực sự của “Binh khí bài danh phổ”.
Ngọc Ngưng Sanh nói:
– Ngươi định đề cử người thứ hai là ai?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Vong Linh thành chủ.
– Lại là một người có thân phận thần bí, tu vi sâu không lường được.
Ngọc Ngưng Sanh lan tâm huệ chất, trong mắt lộ ra thần sắc suy tư, nói:
– Chẳng qua, nếu như so sánh thì để Ngọc Lam Đại Đế làm thiên hạ đệ nhất cao thủ, chúng ta lại càng thu được nhiều lợi ích hơn.
– Đúng vậy, thân phận của Vong Linh thành chủ quá mức thần bí, tu vi cũng thâm bất khả trắc, cho dù để hắn làm đệ nhất thiên hạ, đoán chừng người khác muốn tìm ra hắn cũng không được.
Người thích hợp nhất, vẫn là Ngọc Lam Đại Đế.
Ninh Tiểu Xuyên lại nhấc bút lên, ghi tên của Ngọc Lam Đại Đế trên Ma Đế. Vị trí thứ nhất “Binh khí bài danh phổ”, vũ khí Thiên Tử bút.
Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên lại thảo luận nghiên cứu với Ngọc Ngưng Sanh về xếp hạng của những Võ giả khác. Nhằm kiếm được càng nhiều lợi ích hơn cho bản thân.
Đồng thời, Ninh Tiểu Xuyên lại xếp thêm mấy cái tên lên “Binh khí bài danh phổ”, ví dụ như Đệ nhất U Linh sứ giả, Đệ nhị U Linh sứ giả, Tả, Hữu Hộ Pháp Vương của U Linh sơn trang,…
Những cái tên này, đều là tên của Võ giả của U Linh sơn trang sắp bước vào Địa Tôn cảnh.
Ninh Tiểu Xuyên muốn mượn “Binh khí bài danh phổ” để tạo thế cho U Linh sơn trang, khiến tất cả mọi người đều nhận thức được sự cường đại của U Linh sơn trang.
Sau khi sắp xếp “Binh khí bài danh phổ” xong, Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa trở về Thần Kiếm cung, sau đó để Nhạc Minh Tùng luyện chế “Binh khí bài danh phổ” thành một cuộn giấy Huyền Khí thất cấp, trên lên kiếm đỉnh bên ngoài Thần Kiếm cung.
Đây là một cuộn giấy dài hơn 60 mét, tản mát thần quang chói mắt, bên trên có mấy trăm cái tên lấp lánh, cho dù đứng cách ngoài ngàn dặm, cũng có thể nhìn thấy hào quang của “Binh khí bài danh phổ”.
Đồng thời, “Binh khí bài danh phổ” lại chế tác thêm một vạn quyển sách, suốt đêm phân phát khắp các thư điếm, tửu quán, thanh lâu, trà phường trong Hoàng thành.
Sáng hôm sau, quả nhiên “Binh khí bài danh phổ” đã dẫn tới chấn động cực lớn trong Hoàng thành, tất cả tửu lâu, trà phường đều nghe Võ giả đàm luận say sưa về “Binh khí bài danh phổ”, trở thành chủ đề nóng hổi của tất cả mọi người.
Một cái trà phường cách Kiếm Các Hầu Phủ không xa, có rất nhiều người đều cầm “Binh khí bài danh phổ” đọc.
– Không ngờ đệ nhất cao thủ Võ Đạo lại là đương kim Thánh Thượng, vậy mà ta vẫn luôn cho rằng là Đại Kim Bằng Vương.
Một lão giả lục tuần tay vuốt nhẹ chòm râu, hứng thú lật xem quyển sách trong tay.
Một tên tướng quân mặc trọng giáp cầm “Binh khí bài danh phổ”, lạnh lùng nói:
– Chẳng lẽ các ngươi không đọc chú giải sao? Thánh Thượng đã tu luyện Cửu Ngũ Thần Long Khí đến chí cảnh, đạt tới Thiên Nhân cảnh khó lường. Mặc dù Đại Kim Bằng Vương cường đại, nhưng há có thể địch nổi Thánh Thượng?
Một tên tướng quân bên cạnh lại nói:
– Đúng vậy, những năm gần đây, tất cả mọi người đều cho rằng Đại Kim Bằng Vương cường đại hơn Thánh Thượng, quả thật là ngu muội vô tri, nếu như Thánh Thượng không cường đại hơn Đại Kim Bằng Vương, năm xưa làm sao có thể cướp được Đế vị trong tay Đại Kim Bằng Vương?
– “Xích Viêm Bảo Luân” của Đại Kim Bằng Vương chỉ xếp thứ năm thiên hạ, còn “Thiên Tử bút” của Thánh Thượng lại xếp thứ nhất, đây là chênh lệch không nhỏ a. Thiên Tử bút vừa xuất, đủ để quét ngang hết thảy yêu ma quỷ quái trong thiên hạ.
– Khắp nơi Đế quốc nổi lên phản loạn, đều cho rằng sau khi Học Cung Chi Chủ rời đi thì Ngọc Lam Đế quốc không còn cường đại như trước. Nhưng bọn hắn đều không biết rằng, Đại Đế mới chính là thiên hạ đệ nhất cao thủ, cứ chờ mà xem, dưới uy áp Võ Đạo của Đại Đế, đám phản quân này cũng sẽ nhanh chóng sụp đổ thôi.
– “Binh khí bài danh phổ” mà Thần Kiếm cung định chế ra, vẫn có giá trị tham khảo, sự tích truyền kỳ của mỗi một vị Võ Tôn, đều được ghi chép lại trên đó, có thể nói là bách khoa toàn thư của giới Võ Đạo.
– Mỗi một vị Võ Tôn trên “Binh khí bài danh phổ”, nhất định sẽ danh chấn thiên hạ, trở thành nhân vật truyền kỳ, rất nhiều mỹ nhân đề sẽ yêu thương nhung nhớ, quả thật là danh lợi cùng thu. Nếu như ta cũng có thể đứng tên trên bảng vàng thì tốt rồi.
– Ngươi cứ nằm mơ đi, chỉ có Võ Tôn tu vi cường đại thì mới được ghi chép trong “Binh khí bài danh phổ”, người khác cũng chỉ có thể nhìn mà thôi.
– Như vậy thì chưa chắc, nghe nói hàng năm Thần Kiếm cung đều sẽ thay đổi danh sách, nói không chừng sang năm, tên của ta sẽ xuất hiện trên danh sách cũng nên.
Trong Hoàng thành, phố lớn ngõ nhỏ đều đang thảo luận về “Binh khí bài danh phổ”, thậm chí còn có không ít Võ giả đặc biệt đến bên ngoài Thần Kiếm cung, muốn tận mắt quan sát bản gốc “Binh khí bài danh phổ”.
Mặc dù chỉ là một cuộn giấy vàng, thế nhưng đây lại là một kiện Huyền Khí thất phẩm a.
Thần Kiếm cung quả thật chi rất mạnh tay a.
Cùng lúc đó, “Binh khí bài danh phổ” cũng được truyền đến tay tất cả đại Vương Hầu. Bởi vì tên của các đại Vương Hầu, gần như đều được ghi vào trong danh sách, chỉ khác là thứ tự trước hay sau mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên từ trong phòng đi ra, thậm chí nghe thấy thị nữ hạ nhân trong Kiếm Các Hầu Phủ đang thảo luận về “Binh khí bài danh phổ”.
– Tâm Các, Kiếm Các Hầu ở trên “Binh khí bài danh phổ”, không ngờ chỉ xếp thứ mười sáu a. Thần Kiếm cung nói gì thì cũng là sản nghiệp của Kiếm Các Hầu Phủ a, tại sao bọn hắn lại xếp hạng lão Hầu gia thấp như vậy? Ít nhất cũng phải tiến vào 10 hạng đầu mới đúng a.
– Như vậy là tốt rồi, trong tất cả các Hầu gia của triều đình, lão Hầu gia chỉ xếp sau Lạc Thần Hầu mà thôi.
– Lạc Thần Hầu cũng chỉ xếp thứ mười lăm, lão Hầu gia sớm muộn cũng sẽ vượt qua hắn mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên cười nhạt, biết rằng “Binh khí bài danh phổ” đã trở thành chủ đề nóng hổi trong Hoàng thành, đây quả thực là một chuyện rất tốt.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Ninh Tiểu Xuyên liền dự định đến Đại Kim Bằng Vương Phủ một chuyến.
Ngày hôm qua quả thật đã nói hơi nặng lời với Ngự Thiến Thiến một chút, Ninh Tiểu Xuyên dự định sẽ chọn một phần lễ vật, tự mình đến bồi tội.
– Ca ca, huynh muốn đi Đại Kim Bằng Vương Phủ sao?
Ninh Hinh Nhi hỏi.
– Đúng vậy.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
– Ta muốn cùng đi với ca ca.
– Được.
Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Hinh Nhi cùng leo lên xa giá, ngồi vào trong xe, liền có hạ nhân đánh xe tới Đại Kim Bằng Vương Phủ.
Hai năm qua, Ninh Tiểu Xuyên một lòng tu luyện Võ Đạo, quả thật rất ít quan tâm đến Ninh Hinh Nhi, không làm tròn trách nhiệm của một ca ca, cho nên đến bây giờ, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất áy náy.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra mười viên Nguyên Mệnh Đan, bỏ trong bình ngọc hàn băng, đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Trong này có mười viên Nguyên Mệnh Đan, nếu như muội có thể luyện hóa hoàn toàn, đẳng cấp thiên phú của muội sẽ có thể đạt tới cấp bậc sáu ngàn năm khó gặp, muội nhất định phải bảo quản cho tốt, đừng để bất kỳ kẻ nào nhìn thấy.
Ninh Hinh Nhi cầm bình ngọc hàn băng, biết rõ giá trị của những đan dược này. Trước kia, nàng căn bản không dám tưởng tượng sẽ có ngày mình đạt tới cấp bậc thiên phú sáu ngàn năm khó gặp, bản thân thật sự có thể đạt tới cấp bậc đó sao?
Nàng cảm thấy chuyện này quả thật giống như giấc mộng, thế nhưng nàng vẫn kiên định tin tưởng ca ca của mình.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn vào đôi mắt của Ninh Hinh Nhi, trong mắt có chút ấm áp, trên thế giới này, có lẽ cũng chỉ có Ninh Hinh Nhi mới có thể đem đến cho hắn loại cảm giác chí thân chí tình này mà thôi.
Gương mặt Ninh Hinh Nhi trắng nõn giống như trứng gà bóc, lông mi thon dài, đôi mắt vừa to tròn vừa trong sáng, lông mi cong cong, đôi mông đỏ mọng vô cùng xinh đẹp.
Nàng đã mười tám tuổi, không còn là một tiểu cô nương nữa, mà đã trở thành giai nhân khuynh quốc khuynh thành, mỹ danh vang vọng khắp Hoàng thành, lúc nào cũng ôm lấy cánh tay Ninh Tiểu Xuyên, giống như con chim non nép vào người hắn, người khác không biết, còn cho rằng bọn họ là một đôi tình lữ.