Ngân Trì phu nhân đang cởi bỏ y sam, nghe được tiếng bước chân sau lưng, liền lập tức xoay người, vừa lúc cùng Ninh Tiểu Xuyên bốn mắt nhìn nhau. Trong cặp mắt sóng gợn lăn tăn mang theo vẻ kinh ngạc nhàn nhạt.
– Hắn vào đây làm gì? Đã không thể đợi được nữa sao? Chẳng lẽ … hắn muốn cùng ta tắm chung sao?
Trên mặt Ngân Trì phu nhân hiện ra một tia e thẹn, cặp chân ngọc thẳng tắp hơi khép lại một chút, bàn tay có chút cứng ngắc, không ngờ lại sinh ra một chút ngượng ngùng, nũng nịu nói:
– Tiến vào cũng không nói trước một tiếng, khiến cho ta giật mình a!
Ninh Tiểu Xuyên cũng có chút xấu hổ. Cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng gặp qua trường hợp như vậy. Vốn dĩ dự định nói cho nàng biết mình muốn rời đi, thế nhưng lại bị nàng nói một câu như vậy, Ninh Tiểu Xuyên lại có chút không thể nói nổi lời từ giã.
Vào lúc này nếu như hắn rời đi, sợ rằng Ngân Trì phu nhân cả đời sẽ coi thường hắn mất.
– Cái này… Ta… ta đi ra ngoài trước!
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác sắp sửa chịu không nổi, huyết dịch trong cơ thể dâng trào càng lúc càng nhanh.
Hắn vừa xoay người lại, Ngân Trì phu nhân đã từ phía sau ôm lấy hắn, ngọc thể trần như nhộng liền dán lên trên lưng Ninh Tiểu Xuyên. Thân thể thướt tha mạn diệu, tản mát ra một cỗ hương thơm thân thể nhàn nhạt, khuôn mặt dán trên lưng Ninh Tiểu Xuyên, sâu kín nói:
– Đừng đi có được không?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm xuống mũi chân của mình. Cách nhau một lớp quần áo cũng có thể cảm giác được thân thể nàng ấm áp, mềm mại, trơn trợt. Mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt câu hồn động phách của nàng, vẫn như cũ làm cho tâm thần hắn kích động không thôi.
– Lưu lại, có được không?
Ngân Trì phu nhân thấp giọng nói.
– Ừm!
Ninh Tiểu Xuyên nhắm chặt hai mắt, cảm giác chính mình đã luân hãm.
Khóe miệng Ngân Trì phu nhân khẽ nhếch lên, đôi mắt cũng cong lại, tựa như hai vầng trăng non xinh đẹp. Nàng lôi kéo Ninh Tiểu Xuyên đi vào bồn tắm, dùng một đôi ngọc thủ nhỏ nhắn mềm mại nâng lên bọt nước và cánh hoa trong bồn, nói:
– Tiểu Xuyên, ngươi biết không? Nước tắm này là dùng nước tuyết trên băng sơn chảy xuống, cánh hoa này cũng là Huyết Hồng Hoa đã sinh trưởng ba trăm năm. Chỉ có phủ đệ Vương Hầu mới có thể dùng! Có thể bảo trì da thịt co giãn, gia tăng tốc độ huyết dịch lưu động tuần hoàn trong cơ thể!
– Ta không có nghiên cứu về cái này!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Ngân Trì phu nhân đem áo khoác trên người Ninh Tiểu Xuyên cởi xuống, cười khanh khách nói:
– Đó là bởi vì bên người ngươi thiếu khuyết một nữ tử dụng tâm hầu hạ ngươi! Ngày hôm nay ta sẽ làm thị nữ của ngươi a! Chủ nhân có gì phân phó, cứ việc nói cho nô tỳ! Ngài muốn chà lưng trước, hay là muốn đấm vai trước? Hay là muốn nô tỳ… hầu hạ chuyện khác?
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên hơi co rút lại, chăm chú nhìn vào vị trí trước ngực Ngân Trì phu nhân.
Cặp nhũ phong của nàng tròn trịa tuyết trắng, hình dạng cực kỳ hoàn mỹ, vòng quanh một đường vòng cung êm dịu. Tuy rằng còn chưa có chạm vào, nhưng lại có thể khẳng định tuyệt đối tràn ngập co dãn, so với hoa anh đào còn đỏ hơn, so với nụ hoa càng đẹp hơn!
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải bị hai ngọn ngọc phong kia hấp dẫn, mà hắn cau mày thật chặt, đột nhiên nắm lấy hai vai Ngân Trì phu nhân, hỏi:
– Vì sao ngươi lại sử dụng Kim Châm Phong Tâm Quyết? Ngươi rốt cuộc còn che giấu cái gì?
Tại vị trí trước ngực Ngân Trì phu nhân có năm lỗ máu nhỏ bé, có quang hoa kim sắc nhàn nhạt từ bên trong lỗ máu lan tràn ra.
Ngân Trì phu nhân giống như là con thỏ bị dọa kinh hãi, lập tức ôm lấy cặp nhũ phong tuyết trắng, xoay người sang chỗ khác, nói:
– Không nên hỏi cái này… Cái này không quan trọng!
Nàng cắn chặt hai hàm răng, nụ cười trên mặt đã biến mất không thấy.
Ninh Tiểu Xuyên mạnh mẽ đem thân thể mềm mại của nàng kéo tới bên người, trên bàn tay toát ra một đoàn võ đạo nguyên khí xích hồng sắc, nhẹ nhàng đặt trên ngực của nàng.
Võ đạo nguyên khí hình thành nên một cái vòng xoáy, đem một cây kim châm mỏng như lông trâu từ trong cơ thể nàng hút ra. Cây kim châm này vậy mà dài đến mười phân, trên thân châm còn mang theo một tia vết máu. Thời điểm lấy kim châm ra, Ngân Trì phu nhân giống như là đang thừa nhận nổi thống khổ to lớn, thân thể không ngừng run rẩy. Với tu vi võ đạo Địa Tôn Cảnh của nàng vậy mà thiếu chút nữa cũng phải thống khổ hét lên thảm thiết.
Tổng cộng năm cây kim châm đều bị Ninh Tiểu Xuyên lấy ra khỏi cơ thể nàng, ném vào trong bồn tắm.
– Oa!
Rốt cuộc, trong miệng Ngân Trì phu nhân phun ra một ngụm máu tươi, hai tay ôm ngực thật chặt, đau đến mức quỳ gối trong bồn tắm, cả người đều không ngừng run rẩy.
Ninh Tiểu Xuyên đem võ đạo nguyên khí truyền vào cơ thể nàng, muốn giảm bớt đau đớn của nàng, thế nhưng nàng lại lắc đầu, khổ sở nói:
– Chút xíu đau đớn thì tính là cái gì? Mỗi ngày vào ban đêm, sự đau đớn nhói tim kia so với hiện tại còn đau nhức gấp mười lần, gấp trăm lần! Quả thật giống như nhân gian Địa ngục vậy!
Ninh Tiểu Xuyên biết những gì nàng nói đều là sự thật. Bởi vì đây vốn là đặc tính của Kim Châm Phong Tâm Quyết.
Kim Châm Phong Tâm Quyết vốn là một loại cực hình cổ xưa, chuyên môn dùng để đối phó với người có tu vi võ đạo cao cường, ý chí lực kiên định.
Một khi bị người khác thi triển Kim Châm Phong Tâm Quyết, mỗi ngày vào buổi tối cũng sẽ gặp phải đau đớn cực kỳ tàn ác, quả thật giống như là vạn trùng phệ tâm, cực kỳ bi thảm. Người bình thường căn bản không có khả năng kiên trì nổi, sẽ bởi vì tâm lực lao lực quá độ mà chết.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra hàn quang, nói:
– Là do Ngọc Lam Đại Đế cắm kim châm vào người ngươi sao?
Ngân Trì phu nhân lắc đầu, trên vầng trán trắng tuyết đều là mồ hôi hột, nói:
– Không phải! Là do chính ta đâm vào!
– Vì sao?
Ninh Tiểu Xuyên khó có thể hiểu nổi.
Ngân Trì phu nhân cười khổ không nói.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức cầm lấy cổ tay Ngân Trì phu nhân, đem một đạo nguyên khí rót vào trong cơ thể nàng, tra xét tình trạng thân thể của nàng.
Một lát sau, Ninh Tiểu Xuyên thu hồi nguyên khí, nói:
– Ngươi… ngươi trúng Thú Độc? Hơn nữa chí ít đã trúng hơn mười năm! Để ta giúp ngươi luyện hóa độc tố!
Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc cũng minh bạch tại sao Ngân Trì phu nhân lại trở thành dâm phụ ai cũng có thể làm chồng. Thú Độc trong cơ thể nàng thật sự quá cường đại, vừa rồi thiếu chút nữa đã ăn mòn luôn võ đạo nguyên khí của Ninh Tiểu Xuyên.
Phải biết rằng trước đây Niếp Lan Tâm chỉ là trúng phải một tia Thú Độc, cũng đã không thể khống chế nổi dục vọng của mình. Mà bây giờ Ngân Trì phu nhân trúng Thú Độc còn mạnh mẽ hơn nàng gấp mười lần.
Ngân Trì phu nhân lộ ra vẻ sầu thảm lắc đầu:
– Không cần! Vô dụng thôi! Đây là Long Độc, loại bá đạo nhất trong Thú Độc! Cho dù là Đại Dưỡng Tâm Sư cũng không thể chữa trị nổi Long Độc! Nếu như ngươi mạnh mẽ giúp ta trị liệu, ta sợ độc tố lại xâm nhập vào thân thể của ngươi, khiến ngươi cũng liên lụy!
– Ngươi cho là ta sẽ sợ bị liên lụy sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Ngân Trì phu nhân cười khổ sở, nói:
– Cho dù ngươi không sợ, cũng vô dụng! Ta biết ngươi muốn dùng Âm Dương Minh Hỏa để luyện hóa Long Độc. Thế nhưng, vô dụng thôi! Long Độc rất bá đạo, Âm Dương Minh Hỏa luyện hóa phi thường khó khăn. Không có thời gian mười năm, căn bản không có khả năng đem Long Độc trong cơ thể ta luyện hóa hết!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Thế nhưng, một khi Thú Độc phát tác, ngươi…
Ngân Trì phu nhân cười nói:
– Nhất định phải cùng nam nhân giao hoan! Đây chính là vận mệnh của ta… Mười năm nay, ta mỗi ngày đều là ở trong thống khổ giãy dụa vượt qua! Mãi đến một năm trước gặp ngươi, ta mới dùng Kim Châm Phong Tâm Quyết ngăn lại năm đại tâm mạch. Như vậy… mỗi đêm bằng vào đau đớn để có thể chiến thắng dục tính! Tuy rằng đau đớn trên thân thể khiến cho người ta giống như rơi vào luyện ngục, thế nhưng ta không bao giờ cần phải khiến cho chính mình dâm tiện! Không bao giờ phải đi hầu hạ những nam nhân kia nữa! Không bao giờ lại bị ngươi và Danh nhi khinh thường nữa… Kỳ thật, như vậy cũng rất vui vẻ!
Ninh Tiểu Xuyên nhắm hai mắt thật chặt, nói:
– Ngu ngốc! Như vậy chỉ sẽ tiêu hao thọ mệnh của ngươi mà thôi! Ngươi biết sinh mệnh chi nguyên của ngươi đã bắt đầu khô kiệt rồi không? Tối đa chỉ còn một năm thọ mệnh nữa mà thôi! Ngươi… ngươi vốn có thể nói cho ta biết, ta có thể giúp ngươi…
Ngân Trì phu nhân ngẩng đầu, thản nhiên cười, nói:
– Ngươi giúp ta thế nào? Mỗi đêm đều ngủ cùng ta sao? Ngươi thật sự sẽ không ghét bỏ ta sao? Ngươi sẽ ghét bỏ! Ngươi nhất định sẽ ghét bỏ! Ta biết vừa rồi ngươi xông vào cũng là bởi vì ngươi đã hối hận, muốn rời đi! Tâm sự của ngươi căn bản không thể gạt được ta!
Nàng quả nhiên rất thông minh, đơn giản đã nhìn thấu tâm sự của Ninh Tiểu Xuyên.
Ngân Trì phu nhân tiếp tục nói:
– Đây vốn chính là vận mệnh của ta! Nếu như ta là Ngự Thiến Thiến thì tốt biết bao nhiêu! Có thể có thân phận cao quý, dung mạo xinh đẹp, còn có một vị phụ thân tốt có thể vì nàng che gió che mưa, ai cũng không thể gây thương tổn được nàng, ai cũng sủng ái nàng! Thế nhưng, tất cả những gì nàng có, ta lại không có! Cho nên ta chỉ có thể bị người khác hạ Thú Độc, chỉ có thể biến thành một kỹ nữ hồng lâu ai cũng có thể làm chồng, chỉ có thể bán thân thể của chính mình! Ta căn bản ngay cả quyền lựa chọn cũng không có!
– Kỳ thật, ta cũng rất ước ao được như Ngọc Ngưng Sanh! Tuy rằng nàng giống như ta, cũng không có quyền lựa chọn, thân phận đều hèn mọn đê tiện. Thế nhưng nàng có được chân tình mà ngươi dành cho nàng, luôn bảo vệ nàng! Đối với một nữ nhân mà nói, đây là chuyện rất hạnh phúc rồi! Thế nhưng, những gì nàng có, ta cũng không có! Bởi vì… ngươi căn bản cũng không yêu ta! Căn bản là coi thường ta! Căn bản là ghét bỏ ta!
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt, bỗng nhiên ép tới, hai tay nắm lấy thắt lưng tinh tế của nàng, hung hăng hôn lên đôi môi hồng nhuận trong suốt của nàng. Chóp mũi của hai người gần như kề sát cùng một chỗ, có thể cảm thụ được hơi thở ôn nhuận của đối phương.
Trái tim Ngân Trì phu nhân đập thình thịch. Trước giờ nàng không nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, Ninh Tiểu Xuyên không ngờ lại chủ động ôm lấy nàng, chủ động hôn nàng?
– Đây… đây là sự thật sao?
Nàng không thể nào tin nổi, Ninh Tiểu Xuyên không ngờ lại không e ngại nàng, nàng còn nghĩ rằng mình đang nằm mơ!
Còn chưa để cho nàng nhớ thật kỹ cảm giác mỹ diệu thời khắc này, Thú Độc trong cơ thể nàng đã bắt đầu phát tác. Đôi mắt nàng dần trở nên mê ly, thân thể xích lõa cũng biến thành càng ngày càng nóng rực, đôi môi đỏ mọng càng ngày càng nóng bức, muốn đòi hỏi càng nhiều hơn, bàn tay hướng vào bên trong vạt áo Ninh Tiểu Xuyên sờ soạng.
Thân thể mềm mại của nàng không ngừng ma sát trên người Ninh Tiểu Xuyên, nhằm để giảm bớt nhu cầu của thân thể. Đôi môi hơi mở ra, phát ra tiếng rên ư ử nhàn nhạt.
– Thú Độc phát tác rồi!
Nàng vốn vẫn luôn dựa vào Kim Châm Phong Tâm Quyết để áp chế Thú Độc trong cơ thể. Sau khi kim châm bị Ninh Tiểu Xuyên ép ra, Thú Độc trong cơ thể cũng liền trở nên hung mãnh không gì sánh được, bắt đầu điên cuồng phản phệ.
Ninh Tiểu Xuyên nhất thời nắm lấy cánh tay nàng, lòng bàn tay tuôn ra một đám nguyên khí xích hồng sắc.
Soạt soạt!
Ma kiếm trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển, bộc phát ra một cỗ hấp lực, đem từng tia từng tia Thú Độc trong cơ thể Ngân Trì phu nhân hút ra, chảy vào trong cơ thể hắn.
Thế nhưng, Thú Độc trong cơ thể Ngân Trì phu nhân thật sự rất đáng sợ, hơn nữa hầu như hoàn toàn tương dung cùng thân thể nàng, căn bản không thể tách ra. Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể tận lực giúp nàng san sẻ độc tố, cũng không thể hoàn toàn hấp thu sạch sẽ Thú Độc trong cơ thể nàng, bằng không một khi hút sạch Thú Độc, Ngân Trì phu nhân cũng sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
Sau nửa canh giờ, Ngân Trì phu nhân dần dần khôi phục lại bình tĩnh, bằng vào tu vi của chính nàng đã có thể tạm thời ngăn chặn lại luồng Thú Độc này.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi bàn tay, đem Thú Độc trong cơ thể bức tiến vào trong Tâm cung, lợi dụng Âm Dương Minh Hỏa trong Dưỡng tâm Chân đỉnh để luyện hóa độc tố:
– Khá hơn chút nào không?
– Ừm!
Ngân Trì phu nhân khẽ gật đầu, dựa sát vào trong lòng Ninh Tiểu Xuyên.
Hai người đều bình tĩnh trở lại, ngồi ở bên cạnh bồn tắm.
Ngân Trì phu nhân nằm ở trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, tựa đầu trên ngực hắn. Dần dần, nàng an tĩnh chìm vào giấc ngủ, cảm giác được an ổn cùng hạnh phúc trước giờ chưa từng có. Khóe miệng nàng hơi nhếch lên một đường cong nhỏ, cũng không biết trong mộng, nàng đang nhìn thấy chuyện tốt đẹp gì?
Ninh Tiểu Xuyên lại có chút không dễ chịu. Trong lòng ôm một tuyệt thế vưu vật, huyết dịch trong cơ thể đang sôi trào mãnh liệt, nhưng lại chỉ có thể ngồi yên không nhúc nhích, cũng không có hoạt động gì khác.
Hắn không muốn quấy nhiễu giấc mộng đẹp của nàng. Có lẽ nàng đã rất lâu rồi không được ngủ ngon như vậy, cũng rất lâu chưa từng có giấc mơ đẹp như vậy!
Thời gian cứ như vậy yên lặng bình hòa trôi qua, chỉ hy vọng đêm nay vĩnh viễn sẽ không sáng!