Tu luyện được âm luật tới cảnh giới như Vạn Âm Tiên Hậu, mọi thứ trên thế gian này đều có thể thành đàn, một ngọn cỏ, một chiếc lá cũng có thể biến thành nhạc khí, tấu lên khúc nhạc phát ra công kích.
Vạn Âm Tiên Hậu đứng phía trên mặt hồ, dưới chân là một cụm khí lưu, ngón tay gẩy những sợi dây đàn tạo nên từ dòng nước, phát ra tiếng phẫn nộ của sông núi.
Sóng âm tạo nên thủy long, tạo nên dòng sông, thành hình người, ồ ạt tấn công về phía Linh Hư Tôn Giả.
Thân thể Linh Hư Tôn Giả vô cùng hư ảo, chân giẫm lên khe nứt không gian, tốc độ lúc nhanh lúc chậm, tránh được hàng nghìn hàng vạn dòng sóng âm.
– Thủy Long Ngâm.
Mười ngón tay của Vạn Âm Tiên Hậu ấn trên hư không, đè dây đàn xuống, dòng xoáy trong hồ biến thành hàng trăm con thủy long bay lên, vừa gầm thét vừa chặn mọi đường lui của Linh Hư Tôn Giả.
Linh Hư Tôn Giả dù có Hỗn Độn Tâm Cung thì lúc này cũng không thể chạy vào khe hở không gian nữa, chỉ có thể chiến đấu mà thôi.
Boong~
Một tiếng chuông vang lên khiến trời đất rung chuyển, trăm con thủy long nổ tung thành bụi nước.
Tiếng chuông này vang vọng khắp trong phương viên tám nghìn dặm. bất cứ sinh linh nào cũng có thể nghe thấy. Cây đàn nước của Vạn Âm Tiên Hậu cũng lập tức nổ tung, rơi xuống hồ, mặt hồ lại trở lại yên tĩnh.
Khi tiếng chuông vừa rồi vang lên, Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy tim mình đập mạnh, đại não trống rỗng trong chốc lát, khi định thần lại thì thấy mặt đất đầy vết nứt, giống như cả đại địa đều vỡ tan vậy.
Lại nhìn sang Linh Hư Tôn Giả, chỉ thấy một chiếc chuông thần lơ lửng phía trên đầu nàng, trên đó xuất hiện rất nhiều văn tự cổ.
– Thiên Đế Chung!
Vạn Âm Tiên Hậu nhìn chiếc chuông thần, ánh mắt cũng trở nên nóng bỏng.
– Thiên Đế Chung?
Ninh Tiểu Xuyên cũng vô cùng kinh ngạc.
Theo truyền thuyết, Thiên Đế Chung là một kiện Chí Tôn Hoàng Khí duy nhất của Ngọc Lam Đế quốc, được đặt trong Thiên Đế Học Cung, uy nhiếp thiên hạ. Vì thế mặc cho triều đại thay đổi, thiên hạ chiến loạn, nhưng vẫn không ai dám có ý đồ với Thiên Đế Học Cung. Nguyên nhân cuối cùng chính là vì sức uy nhiếp của Thiên Đế Chung.
Chỉ có thiên tài tám trăm năm khó gặp mới đánh được Thiên Đế Chung phát ra tiếng.
Chỉ có thiên tài đạt đến trình độ như Thiên Đế năm xưa mới có thể đưa Thiên Đế Chung ra khỏi Thiên Cung, đánh thức khí linh trong nó, thể hiện uy năng vô thượng của Chí Tôn Hoàng Khí.
– Đúng là Thiên Đế Chung, trời đất, nàng ta cũng tu luyện tới cấp bậc vạn năm khó gặp rồi. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có kẻ địch rồi.
Thiên Đế Nhận nói.
Nếu Linh Hư Tôn Giả đã có thể mang Thiên Đế Chung ra ngoài thì cũng có nghĩa đã có thiên phú vạn năm khó gặp, hơn nữa khí linh của Thiên Đế Chung cũng đã thức tỉnh và nhận nàng ta là chủ nhân rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Linh Hư Tôn Giả đã có được Chí Tôn Hoàng Khí, hẳn là có thể đối phó với Vạn Âm Tiên Hậu dễ dàng.
– Cũng chưa chắc. Tiểu nữ oa đó vẫn chưa tu luyện ra Võ Hồn Ấn. Dù có Chí Tôn Hoàng Khí thì sức mạnh phát huy được cũng khá hạn chế. Nếu nàng ta có thể thi triển được sức mạnh của Thiên Đế Nhận lĩnh vực tầng thứ nhất, tiếng chuông vang lên có thể truyền đi cả Ngọc Lam đế quốc. Vừa rồi Thiên Đế Chung chỉ truyền đi tám nghìn dặm mà thôi. Có nghĩa là tu vi nàng ta vẫn chưa đủ.
Thiên Đế Nhận nói.
Đồng tử Ninh Tiểu Xuyên co rút lại:
– Cũng là bảo khí Thiên Đế để lại, tại sao ta cảm giác ngươi không mạnh bằng Thiên Đế Chung?
– Mẹ kiếp, nó chỉ là đi theo Thiên Đế lâu hơn mà thôi. Được Thiên Đế tế luyện mười chín lần mới có được uy năng như hiện giờ. Còn ta chỉ được tế luyện mười sáu lần. Chính vì nhiễm tà khí mà bị vứt bỏ trong Táng Binh đại lục. Giờ ta đã thôn phệ vạn binh, dung luyện với Thiên Hạ Binh Hồn thành một thể, ngươi có tin ta có thể chém nó thành đống sắt vụn trong vài phút không?
Thiên Đế Nhận rất có địch ý với Thiên Đế Chung, cực kỳ kích động, muốn xông ra khỏi Huyền Thú Giám mà đối đầu với Thiên Đế Chung.
Hiện nay Linh Hư Tôn Giả và Vạn Âm Tiên Hậu đang giao đấu, có nàng ta đối phó với Vạn Âm Tiên Hậu, Ninh Tiểu Xuyên có thể tiết kiệm sức lực, vì thế áp chế Thiên Đế Nhận không cho nó ra gây loạn.
Thiên Đế Nhận nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của ngươi không thể thua tiểu nữ oa kia được. Nếu không, vì tu vi của ngươi quá kém mà ta bại trong tay Thiên Đế Chung thì ta tuyệt đối không cam tâm, đó chính là do ngươi liên lụy tới ta.
– Thần huyết trong cơ thể Linh Hư Tôn Giả đã thức tỉnh, lại tu luyện tới thiên phú vạn năm khó gặp, muốn vượt qua nàng ta đâu phải dễ?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Vạn Âm Tiên Hậu và Linh Hư Tôn Giả chiến đấu càng ngày càng ác liệt, không gian như vỡ vụn, liền chuyển sang dị thời không đấu pháp.
Lúc này Nhiếp Lan Tâm và Ngân Trì phu nhân đều đứng bên hồ nước. Ninh Tiểu Xuyên tiến lại nói:
– Nhiếp Lan Tâm, thả nàng ấy ra đi. Vạn Âm Tiên Hậu chiến đấu với Thái Sư Vấn Hoa đã bị thương, giờ Linh Hư Tôn Giả cùng Đạo Môn cửu tử liên thủ đối phó nàng ta. Vạn Âm Tiên Hậu có gắng gượng được qua ải này hay không còn chưa biết. Nếu ngươi thả Ngân Trì phu nhân ra, ta có thể giữ lại mạng ngươi.
Nhiếp Lan Tâm vô cùng bình tĩnh, chiến kiếm vẫn đặt trên cổ Ngân Trì phu nhân.
– Mệnh lệnh của sư tôn, ta không thể làm ngược lại.
– Vậy ngươi đoán xem ta có thể giết ngươi trước khi ngươi rút kiếm hay không?
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trầm xuống.
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm giống như sao sáng giữa trời đêm, trên trán là một điểm sáng trắng nhấp nháy.
– Ninh Tiểu Xuyên, thiên hạ nói ngươi là tình si, chỉ chung tình với mình Ngọc Ngưng Sanh. Nhưng ta thấy ngươi đến đâu cũng để lại tình, phong lưu vô độ, nếu để Ngọc Ngưng Sanh biết ngươi liên quan tới một nữ nhân bại hoại thanh danh thì nàng ta liệu có thất vọng về ngươi không.
– Có những thứ ngươi căn bản không hiểu được. Chuyện này cũng không cần ngươi lo lắng.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nhiếp Lan Tâm nói:
– Nếu vậy thì cứ đợi sư tôn và Linh Hư Tôn Giả phân thắng bại rồi nói. Nếu Linh Hư Tôn Giả đánh bại được ý thức thể của sư tôn thì ta lập tức thả người, tuyệt đối không làm tổn thương đến nàng ta.
Ninh Tiểu Xuyên căn bản không tin được Nhiếp Lan Tâm. Nhưng tu vi của Nhiếp Lan Tâm hiện giờ đã rất mạnh, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể chế phục được nàng ta trong giây lát.
Phành…
Dị thời không bị vỡ, Linh Hư Tôn Giả và Vạn Âm Tiên Hậu bay ra.
Họ vẫn đấu bất phân thắng bại.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên có thể nhận ra Vạn Âm Tiên Hậu chiếm ưu thế hơn một chút. Nếu không phải Linh Hư Tôn Giả có Chí Tôn Hoàng Khí thì e rằng đã thua từ lâu rồi.
– Tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu tuyệt đối là trên Địa Tôn Cảnh tầng thứ chín, đã không thuộc cảnh giới Võ Tôn nữa rồi. Thiên hạ hiện nay có lẽ chỉ Ma Đế, Kiếm Thánh, Đại Kim Bằng Vương mới có thể giao đấu với nàng ta. Những người khác đều sẽ chết trong một chiêu.
Ninh Tiểu Xuyên vô cùng chấn động, Linh Hư Tôn Giả cộng với Chí Tôn Hoàng Khí mà cũng chỉ có thể đấu bất phân thắng bại với ý thức thể của Vạn Âm Tiên Hậu. Nếu ý thức thể của Vạn Âm Tiên Hậu dùng toàn lực có lẽ hắn cũng không tiếp nổi ba chiêu.
Đột nhiên trận đấu có sự thay đổi, sức mạnh của Vạn Âm Tiên Hậu trở nên yếu hơn, thân thể cũng rất không ổn định, càng ngày càng tối đi.
Ý thức thể của Vạn Âm Tiên Hậu yếu hơn rồi.
– Chỉ khi bản tôn bị trọng thương thì ý thức thể mới yếu đi. Có lẽ Đạo Môn cửu tử đã khiến Vạn Âm Tiên Hậu bị thương. Xem ra Vạn Âm Tiên Hậu hôm nay gặp nạn thật rồi.
Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.
Dù là người có tu vi mạnh cỡ nào, nhưng nếu quá ngông cuồng thì cũng sẽ có nguy cơ mất mạng.
Quả nhiên không lâu sau ý thức thể của Vạn Âm Tiên Hậu đã bị Linh Hư Tôn Giả đánh tan, rất nhanh biến mất trong hư không.
Ngay vào khoảnh khắc ý thức thể Vạn Âm Tiên Hậu biến mất, Nhiếp Lan Tâm lập tức thả Ngân Trì phu nhân ra rồi rút lui.
Nàng ta thoắt cái đã biến mất trong rừng.
– Chúng ta cũng mau chóng rời khỏi đây thôi. Ta và Thiên Đế Chung có chút ân án, hiện giờ lão tử không muốn gặp nó.
Thiên Đế Nhận nói.
Thân phận Xuyên công tử bị bại lộ, có nghĩa là Trang chủ của U Linh sơn trang chính là cự đầu của tà đạo. Giờ Linh Hư Tôn Giả đã biết thân phận này của hắn, rất có khả năng sẽ hạ sát thủ, trừ khử hắn.
Vì thế Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn đối mặt với Linh Hư Tôn Giả, định lập tức rút đi.
Ninh Tiểu Xuyên đưa Ngân Trì phu nhân bay tới lưng của Ngư Giao, biến thành một đạo bạch quang bay lên tầng mây.
– Chắc chắn Vạn Âm Tiên Hậu đã bị Đạo Môn cửu tử đả thương. Lúc này là thời cơ tốt nhất giết chết nàng ta. Nếu không đợi đến khi thương thế của nàng ta hồi phục, chắc chắn nàng ta sẽ giết ngươi đầu tiên. Giờ ngươi không cần lo cho ta, loại bỏ Vạn Âm Tiên Hậu mới là đại sự.
Ngân Trì phu nhân nhịn đau mà nói.
– Giờ đại địch của chúng ta không phải Vạn Âm Tiên Hậu, mà là… Linh Hư Tôn Giả!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn ánh sáng xanh trên bầu trời, thở dài. Nàng ta vẫn đuổi theo.
Vụt!
Thanh quang giáng xuống, xuất hiện sau lưng Ngân Trì phu nhân, ngưng tụ thành nữ tử mặc đạo bào.
Chỉ một giây lát, Linh Hư Tôn Giả đã đứng trên lưng Ngư Giao, đối diện với Ninh Tiểu Xuyên, tốc độ đó thực sự nhanh đến mức không ai nhìn ra được nàng ta xuất hiện thế nào.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên đã đoán được Linh Hư Tôn Giả sẽ đuổi theo. Với Thần Thông của nàng ta, dù là Ma Đế, Kiếm Thánh cũng không nhanh bằng. Nàng ta có thể dễ dàng xuyên qua không gian tới bất cứ nơi nào trên Ngọc Lam đế quốc.
– Cung chủ.
Ninh Tiểu Xuyên bất lực, cung tay cúi chào Linh Hư Tôn Giả.
Hắn là học viên Thiên Đế Học Cung, còn Linh Hư Tôn Giả là Cung chủ Thiên Đế Học Cung, học viên thấy Cung chủ thì đương nhiên phải hành lễ.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Linh Hư Tôn Giả, bắt đầu ngưng tụ nguyên khí để ra tay bất cứ lúc nào.
Một khi Linh Hư Tôn Giả ra tay thì chắc chắn sẽ thanh lý môn hộ, trừ bỏ tà nhân là Ninh Tiểu Xuyên hắn.
Linh Hư Tôn Giả khí chất thoát tục, trên người không nhiễm một hạt bụi, giống như một đóa thanh liên tinh khiết, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, Thiên Đế Nhận là một thứ binh khí tà ác. Thiên Đế vứt bỏ nó ở Táng Binh Đại Lục chính là để nó mãi mãi không xuất hiện trong nhân gian. Giờ nó trốn khỏi Táng Binh Đại Lục, chắc chắn sẽ trở nên tà dị hơn, chỉ cần không cẩn thận một chút là ngươi rất có thể bị nó phản phệ.
– Cung chủ có gì cứ nói thẳng.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất ung dung, nhưng toàn thân đã căng như dây đàn.
Linh Hư Tôn Giả nhíu mày nhìn hắn:
– Ngươi đã bước vào tà đạo, lẽ nào còn chưa tự biết? Ta đoán chắc ngươi đã bị tà khí của Thiên Đế Nhận ảnh hưởng, vì thế mới thành lập U Linh sơn trang, trở thành bá chủ tà đạo. Nếu ngươi đưa Thiên Đế Nhận về Thiên Đế Học Cung, phong ấn nó lại, với thiên phú của ngươi chắc chắn sẽ luyện hóa được tà khí trên người, trở lại với chính đạo.
– Phong bế cái con mẹ nó, Ninh Tiểu Xuyên, liều với ả ta đi!
Thiên Đế Nhận kích động, không ngừng tông vào Huyền Thú Giám.
Ninh Tiểu Xuyên áp chế Thiên Đế Nhận lại, nói với Linh Hư Tôn Giả:
– Với ngươi, ta bây giờ đang trong tà đạo, nhưng với ta, võ đạo không phân chính tà. Nếu đã tu luyện cũng có thể thành thần thì tại sao tà đạo không thể là chính đạo?