Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Nếu như ta thật sự giết Lan tiên tử, thì quả thật đã gây chấn động rồi. Chỉ tiếc, Lan tiên tử là cao thủ hàng đầu thế hệ trẻ, là tồn tại cấp bậc Thiên Nhân, ta chỉ có thể ngước nhìn nàng, làm sao có bản lãnh giết nàng chứ?
– Vậy sao?
Ánh mắt của nam tử trẻ tuổi trở nên lạnh lẽo, một luồng khí thế cường đại từ trong trái tim truyền ra, ép về phía Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Thế nhưng, Đông Phương Thắng từng nói, hắn tận mắt nhìn thấy ngươi giết chết Lan tiên tử, ngươi đừng nói với ta là hắn đang lừa gạt ta a.
Khí thế của nam tử trẻ tuổi tương đối cường hãn, gần như ngưng tụ thành thực chất, hóa thành hư ảnh lệ quỷ dữ tợn, phát ra tiếng gào thét chói tai.
Vụt…
Tử Hàm Yên thiêu đốt cổ đăng thanh đồng, tim đèn lập tức tản mát ra một luồng ánh sáng lóa mắt, ngăn cản khí thế của nam tử trẻ tuổi kia, tất cả hư ảnh quỷ hồn gặp phải hào quang của cổ đăng thanh đồng, liền đồng loạt tiêu tán. Nàng mỉa mai nói:
– Các hạ dù sao cũng là vương giả thế hệ trẻ, không ngờ lại có thể ra tay với một vị Dưỡng Tâm Sư, không ngại mất thân phận sao?
Ninh Tiểu Xuyên chắp hai tay sau lưng, bình thản thong dong đứng tại chỗ, căn bản không hề có ý định ra tay.
– Ninh công tử, ngươi là người có bản lĩnh thật sự, chẳng lẽ lại muốn trốn mãi sau lưng nữ nhân?
Nam tử trẻ tuổi cười nói.
Tử Hàm Yên biết rõ nam tử trước mặt rất đáng sợ, tu vi thâm bất khả trắc, ngay cả ba vị vương giả thế hệ trẻ là Đông Phương Thắng, Vương Mộc Lâm, Lạc Vũ, cũng đều bị hắn đánh bại, quả thực có thể nói là kinh thế hãi tục.
Nàng lắc đầu với Ninh Tiểu Xuyên, dùng tâm thần truyền âm cho hắn, nói:
– Đừng trúng phép khích tướng của hắn, hắn khiêu chiến cường giả trẻ tuổi đỉnh cấp ở khắp nơi, nhất định là vì muốn giành lấy vị trí xếp hạng trước ba.
– Hắn không khiêu chiến Thiên Hoàng Thái Tử và hậu nhân Thiên Đế, chứng tỏ hắn không nắm chắc có thể đánh bại hai người kia. Hắn nhất định biết ngươi đã được chọn vào vị trí thứ ba, cho nên, phải giết chết ngươi thì hắn mới có cơ hội trở thành một trong tam giáp (*).
(*) Ba hạng đầu
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên vẫn treo nụ cười, đi qua bên cạnh Tử Hàm Yên, đối mặt với nam tử trẻ tuổi kia, cười nói:
– Nói nhiều như vậy mà các hạ còn chưa tự báo tục danh, có phải là hơi thiếu lễ độ hay không?
– À, rất xin lỗi, tại hạ Diêm Văn, bái kiến Ninh công tử.
Diêm Văn lộ vẻ nho nhã lễ độ, hai tay ôm quyền, khom người cúi đầu.
Con mắt Ninh Tiểu Xuyên co rút lại, nói:
– Ta nghe nói Thương Minh hải vực có một Dưỡng Quỷ thế gia, chính là kẻ quản lý 38 cái ngũ phẩm văn minh tại Thương Minh hải vực, truyền thừa còn lâu hơn cả Thiên Đế Sơn, hơn nữa, Dưỡng Quỷ thế gia đó cũng họ Diêm. Các hạ không phải là thiên tài tuấn kiệt của Dưỡng Quỷ thế gia kia chứ?
Tại Bắc Cương, Thiên Đế Sơn cũng không phải là ngũ phẩm văn minh lãnh chúa duy nhất.
Dưỡng Quỷ thế gia tại Thương Minh hải vực, chính là ngũ phẩm văn minh lãnh chúa tương đối gần Thiên Đế Sơn, quản lý số lượng ngũ phẩm văn minh còn nhiều gấp đôi Thiên Đế Sơn, chính là một viễn cổ thế gia cường thịnh tới cực điểm.
Tổ tiên của Dưỡng Quỷ thế gia này, đã từng xuất hiện một vị Thứ Thần uy danh hiển hách, mở ra một Dưỡng Quỷ thế gia có địa vị bá chủ tại Thương Minh hải vực, so với những gia tộc Vương Hầu còn cường thịnh hơn vô số lần.
Đối với ngũ phẩm văn minh lãnh chúa khác mà nói, thời gian truyền thừa của Thiên Đế Sơn có thể xem như ngắn nhất, chỉ mới chừng một vạn năm mà thôi.
Thế nhưng, Thiên Đế Sơn lại có quan hệ với Thiên Đế.
Thiên Đế chính là người duy nhất đạt tới cảnh giới Chân Thần sau thời đại Phong Thần, hiển nhiên cũng khiến cho địa vị của Thiên Đế Sơn trở nên vô cùng siêu nhiên, những ngũ phẩm văn minh lãnh chúa khác đều phải hết sức kiêng kỵ.
Diêm Văn cười nói:
– Thiên Đế Sơn mở ra với bên ngoài, tất cả mọi người đều có tư cách tham gia, chẳng lẽ đệ tử của Dưỡng Quỷ thế gia lại không thể tham gia?
– Thì ra các hạ đích thật là thiên tài đỉnh cấp của Dưỡng Quỷ thế gia.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Diêm Văn nói:
– Thiên tài đỉnh cấp thì không phải, tại Diêm tộc, người còn trẻ như ta, không có một trăm, cũng có tám mươi, ta căn bản không lọt vào nổi hàng thượng đẳng. Cho nên, chỉ có thể đến Thiên Đế Sơn lăn lộn một phen, nói không chừng còn có thể tiến vào ba hạng đầu, trở lại trong tộc, cũng có thể huênh hoang với các vị huynh trưởng một phen.
– Khẩu khí thật lớn, ở trong Diêm tộc không phải thượng đẳng mà lại có thể tiến vào ba hạng đầu của Thiên Đế Sơn, ngươi thật sự cho rằng Thiên Đế Sơn kém Dưỡng Quỷ thế gia nhiều như vậy sao?
Một bóng người màu đỏ yểu điệu thướt tha, từ trong màn đêm bay tới.
Vụt…
Một đạo kiếm quang lóa mắt, đâm vỡ kết giới quỷ khí do Diêm Văn bố trí.
Lạc Vũ từ bên ngoài kết giới tiến vào, áo bảo đỏ như máu, hoành ngang kiếm trước người, ánh mắt sắc bén, khí thế còn trên Diêm Văn một bậc.
Nhìn thấy Lạc Vũ xông vào kết giới quỷ khí, Diêm Văn cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên, liền cười nói:
– Thì ra là Vũ tiên tử, chúng ta lại gặp nhau rồi, tại hạ thật sự không phải khoác lác, dù sao thì truyền thừa từ lão tổ tông của Diêm tộc cũng đã hơn trăm vạn năm, truyền thừa đã lâu, văn minh phồn thịnh, tộc nhân trải rộng khắp toàn bộ Bắc Cương đại địa, nội tình cường đại hơn Thiên Đế Sơn gấp mấy chục lần cũng là chuyện bình thường. Không phải sao?
Khẩu khí của Diêm Văn rất lớn, cùng là ngũ phẩm văn minh lãnh chúa, thế nhưng, lại nâng Diêm tộc lên, ép Thiên Đế Sơn xuống.
Nội tình của Thiên Đế Sơn mặc dù không lâu bằng Dưỡng Quỷ thế gia, thế nhưng, người thành lập Thiên Đế Sơn lại là đại đệ tử của Thiên Đế, cũng từng là người uy chấn thiên hạ.
Hiện nay, đã trải qua vạn năm, dư uy của Thiên Đế vẫn còn, đủ để ngang vai ngang vế với những ngũ phẩm văn minh lãnh chúa khác.
Thiên Đế còn lưu lại vô thượng thần kinh tại Thiên Đế Sơn, hấp dẫn vô số tu sĩ trẻ tuổi đến Thiên Đế Sơn bái sư, nếu như chỉ luận số lượng cao thủ thế hệ trẻ, thì cũng không kém những ngũ phẩm văn minh lãnh chúa truyền thừa mấy chục vạn năm, thậm chí mấy trăm vạn năm quá nhiều.
Hiện nay Thiên Đế Sơn chỉ chênh lệch nội tình mà thôi, nếu luận thực lực, thì căn bản không yếu hơn bất kỳ kẻ nào, địa vị cực kỳ siêu nhiên.
Lạc Vũ nói:
– Diêm Văn, ngươi đừng cho rằng ta không biết rõ lai lịch của ngươi, lần này ngươi tới Thiên Đế Sơn, thật sự là để tham gia Thiên Môn khảo thí ư?
– Vũ tiên tử, ngươi thân mang trọng thương, ta cũng không muốn so đo với ngươi. Ninh công tử, nếu ngươi giao quỷ hồn của Lan tiên tử cho ta, ta sẽ rời đi ngay, ngươi thấy thế nào?
Diêm Văn cười nói.
Diêm Văn từ đầu tới cuối đều không nhìn rõ nội tình của Ninh Tiểu Xuyên, giờ phút này, không ngờ lại nhảy ra một đại địch tu vi cao thâm khó lường, đó là Lạc Vũ.
Hắn biết rõ, mình đã mất đi thời cơ tốt nhất để giết chết Ninh Tiểu Xuyên, hôm nay xem như không có cơ hội rồi.
Cho nên, hắn lấy lui làm tiến, trước hết muốn đoạt quỷ hồn của Lan tiên tử vào tay đã.
Đông Phương Thắng đã nói cho hắn biết, Lan tiên tử chết trong tay Ninh Tiểu Xuyên, còn nói Ninh Tiểu Xuyên tinh thông dưỡng quỷ chi thuật.
Cho nên, Diêm Văn mới hoài nghi rằng quỷ hồn của Lan tiên tử đã bị Ninh Tiểu Xuyên thu lấy. Nếu như đạt được quỷ hồn Lan tiên tử, vậy thì hắn lại có nhiều thêm một quỷ bộc có chiến lực cường đại.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên nhìn về xa xa, tựa như đang lẩm bẩm gì đó, lại như cố tình nói cho Diêm Văn nghe thấy:
– Vũ sư tỷ, người đến đây cùng ngươi, hẳn là một vị đại tiểu thư của Kim tộc phải không?
Tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên cường đại đến mức nào, đã sớm cảm giác được khí tức của Kim Lăng.
Hơn nữa, hắn còn phát hiện Kim Lăng đã đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
Trên gương mặt tuyệt mỹ của Lạc Vũ có vài phần không vui, nói:
– Đúng là một vị đại tiểu thư của Kim tộc, nếu không bị nàng ta dây dưa, khiến ta hao tổn một lượng lớn nguyên khí, như vậy thì lúc trước cũng không bại bởi một chiêu của Diêm Văn rồi.
– Vậy thì tốt lắm, vừa vặn ta và Kim cô nương cũng có vài phần giao tình, nếu như ba người chúng ta liên thủ, không biết liệu có thể lưu lại cái mạng của Diêm đại thiếu gia hay không?
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên thoáng liếc qua Diêm Văn, trong lỗ chân lông phát tán một luồng hàn khí lạnh như băng.
– Quả thật có thể thử một phen, ta và vị đại tiểu thư Kim tộc kia cũng không có cừu hận chân chính, hơn nữa, chúng ta đều là con cháu thế gia của Thiên Xu Đại Đế quốc, tạm thời liên thủ để giết một ngoại nhân, tin rằng nàng ta cũng sẽ rất vui lòng.
Lạc Vũ nhìn chằm chằm Diêm Văn, một luồng khí thế cường đại tự động ngưng tụ ra, ba thanh cổ kiếm từ trong đầu ngón tay phóng ra, phi hành quanh người.
Nàng đã luyện ba thanh chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm thành Cụ Tượng Thần Thông, tương dung với cốt cách của ba ngón tay phải. Ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út, mỗi ngón đều là một thanh kiếm.
Ngón tay của nàng điểm ra ngoài, tuyệt đối cứng rắn sắc bén vô cùng, ngay cả Thiên Nhân cũng có thể bị mất mạng.
Lạc Vũ và Kim Lăng đấu pháp, khiến cho nguyên khí hao tổn rất nhiều, cho nên, lúc trước giao thủ với Diêm Văn mới phải chịu thiệt, thua dưới một chiêu, trong lòng hiển nhiên có chút không phục.
Lúc này, nàng điều động toàn bộ chiến ý trong cơ thể, mỗi một sợi lông đều lưu động hỏa diễm.
Diêm Văn khẽ nhíu mày, không khỏi có chút kiêng kỵ, nếu như bị ba vị Thiên Nhân thế hệ trẻ đồng loạt vây giết, cho dù tu vi của hắn có cường đại hơn, cũng chưa chắc chống đỡ nổi.
Đương nhiên, người khiến cho hắn kiêng kỵ cũng không phải là Lạc Vũ, mà là Ninh Tiểu Xuyên.
Bởi vì hắn không thể nhìn thấu Ninh Tiểu Xuyên.
Từ đầu tới cuối, biểu hiện của Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất lạnh nhạt, càng như vậy thì lại càng khiến Diêm Văn kiêng kỵ hơn.
Diêm Văn đã biết được chuyện Ninh Tiểu Xuyên giết chết Lan tiên tử từ chỗ Đông Phương Thắng.
Dưới tình huống một đối một, Thiên Nhân cùng cảnh giới rất khó giết được đối phương, thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại làm được điều này.
Đây mới chính là nhân tố lớn nhất khiến cho Diêm Văn cảm thấy bất an.
Rốt cuộc Ninh Tiểu Xuyên đã dùng thủ đoạn gì để giết Lan tiên tử?
Dưới tình huống chưa biết rõ nguyên nhân, hắn tuyệt đối không nguyện ý giao thủ với Ninh Tiểu Xuyên. Huống chi, lúc này còn có Lạc Vũ và một cao thủ trẻ tuổi chưa hiện thân, tình huống tương đối bất lợi cho hắn.
– Diêm mỗ chỉ có thể cảm thán nhân tài thế hệ trẻ của Thiên Đế Sơn đã tàn lụi, phải dùng đến liên thủ thì mới đối phó được ta, nếu đã như thế, ta cũng không cần tiếp tục đánh nữa, đến khi diễn ra cuộc chiến đệ tử hạch tâm, chúng ta lại phân cao thấp.
Diêm Văn sợ bị Ninh Tiểu Xuyên, Lạc Vũ và một vị cao thủ thế hệ trẻ khác ẩn trong bóng tối bao vây, cho nên liền quyết đoán rời đi.
Ống tay áo của hắn phất nhẹ một cái, bên trong tràn ra quỷ vụ, xuất hiện một cái U Linh quỷ xa màu đen.
Trên quỷ xa có 36 sợi xích sắt, do 36 đầu Thú Hồn có cánh kéo xe, hóa thành một trận hàn phong, chỉ trong nháy mắt đã biến mất cuối đường chân trời.
– Không ngờ lại để hắn đào tẩu rồi.
Một đệ tử ngoại môn của Vạn Kiếm Cung có chút nuối tiếc.
Tử Hàm Yên lắc đầu, nói:
– Người này cực kỳ nguy hiểm, có thể dọa cho hắn rời đi, đã là kết quả tốt nhất rồi.
Lạc Vũ khẽ gật đầu, nói:
– Diêm Văn chính là nhân kiệt thế hệ trẻ xếp hạng trước năm của Dưỡng Quỷ thế gia, hai quỷ bộc mà hắn thu phục được đều là Thiên Quỷ Hồn Sát, đã bị hắn luyện thành Hắc Bạch Vô Thường. Theo ta thấy, lần này hắn đến Thiên Đế Sơn, cũng không phải thực sự muốn tham gia Thiên Môn khảo thí, mà là muốn khiêu chiến với Thiên Hoàng Thái Tử và hậu nhân Thiên Đế.
– Hắn khiêu chiến cường giả đỉnh cấp thế hệ trẻ khắp nơi, chính là đang ngưng tụ khí thế, mỗi lần chiến thắng một cao thủ hàng đầu, khí thế của hắn sẽ tăng thêm một phần. Cho đến khi khí thế đạt tới đỉnh phong, cũng chính là lúc hắn đi khiêu chiến với Thiên Hoàng Thái Tử và hậu nhân Thiên Đế.
– Chúng ta có thể dọa cho hắn bỏ chạy mất, thật ra cũng đã phá vỡ khí thế mà lúc trước hắn ngưng tụ được, thất bại trong gang tấc đối với hắn mà nói, cũng là đả kích không nhỏ, cũng không biết vì lý do gì mà hắn lại lựa chọn rút đi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Đại sư tỷ ở trạng thái toàn thịnh, nếu giao thủ cùng hắn thì nắm chắc mấy phần có thể thủ thắng?