Kỷ Càn Khôn nhìn Ninh Tiểu Xuyên, chế giễu nói:
– Ngươi muốn theo đuổi Quang Minh Thánh Nữ điện hạ e là tư cách còn thiếu nhiều, thực lực quá yếu, vẫn nên bỏ cuộc sớm đi thì hơn. Quang Minh Thánh Nữ điện hạ căn bản không phải người cùng một thế giới với ngươi. Khoảng cách giữa hai người là không thể lấp đầy.
Vương Hư nói:
– Kỷ huynh, phí lời với hắn như vậy làm gì? Chỉ là một kẻ ngu ngốc không biết lượng sức mình mà thôi.
Trong mắt chúng, Ninh Tiểu Xuyên chỉ là một kẻ chân đất mắt toét, căn bản không thể sánh được với thân phận thánh tử của Thánh Thổ bọn chúng. Chỉ có thánh tử mới xứng với Lận Nguyệt Cơ cao quý.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy vô cùng buồn cười, nói:
– Các ngươi thấy ta không có cả tư cách theo đuổi Quang Minh Thánh Nữ?
– Nếu ngươi đỡ được một đao của ta thì ta thừa nhận ngươi có tư cách theo đuổi Quang Minh Thánh Nữ, đương nhiên cũng chỉ là tư cách mà thôi.
Kỷ Càn Khôn cười khảy, hắn nghĩ mình buộc phải giúp Quang Minh Thánh Nữ giáo huấn Ninh Tiểu Xuyên cho tử tế.
Một mặt có thể thể hiện thực lực của mình trước Quang Minh Thánh Nữ. Mặt khác loại bỏ được “con nhặng” bu quanh Quang Minh Thánh Nữ này, cũng có thể nhận được thiện cảm từ nàng.
Uỳnh!
Khí thế trên người Kỷ Càn Khôn đột nhiên thay đổi, một luồng khí lưu mạnh mẽ bùng phát từ trong cơ thể.
Lấy hắn làm trung tâm, trọng lực trong vòng bán kính mười trượng đột nhiên tăng gấp mười lần. Không khí giống như bị đóng băng, bất cứ cơn gió nào thổi tới nơi cách hắn mười trượng là tự động biến mất.
Không gian trong bán kính mười trượng giống như một không gian thế giới khác.
Trọng lực không gian!
Đây chính là thần thông có thể khống chế và thay đổi không gian.
Phạm vi của trọng lực không gian không ngừng mở rộng, lan dần về hướng Ninh Tiểu Xuyên, rất nhanh đã cuốn hắn vào trong.
Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng trọng lực mình phải chịu đang ngày một lớn dần, ban đầu là mười lần trọng lực bình thường, rồi dần lên tới hai mươi lần, năm mươi lần.. Hắn cảm giác mình như đang gánh vài chục ngọn núi lớn, hai chân lún sâu dưới đất, mặt đất thì nứt toác thành vô số khe.
Mặt đất gần như sắp sụp xuống.
Nhưng hắn vẫn không động đậy, biểu hiện vẫn cô cùng thoải mái chứ không giống như đang bị áp lực đè nặng.
– Đã đạt tới cấp trọng lực tám trăm lần mà hắn vẫn chịu được, tu vi cũng không tồi.
Kỷ Càn Khôn thầm nghĩ.
Chịu được trọng lực lớn như vậy thì ít nhất cũng là Thiên Nhân cảnh giới thứ tư, tu vi đó trong lớp trẻ cũng coi như nổi trội rồi.
Nhưng muốn đỡ được một đao của hắn thì vẫn không thể.
Roẹt!
Chiến đao của Kỷ Càn Khôn bay ra khỏi vỏ, hắn cầm đao một tay, ở cổ tay phát ra ánh sáng nguyên khí, lưỡi đao giống như vầng trăng khuyết sáng vằng vặc, chém về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Hắn vốn cách Ninh Tiểu Xuyên năm mươi trượng, nhưng khi đao chém xuống thì hắn đã xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, lưỡi đao cách đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên không quá một thước.
Đao quang tựa chớp.
Chỉ cần một khắc là đầu Ninh Tiểu Xuyên sẽ tách thành hai phần.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không hề thi triển thần thông, cũng không dùng binh khí gì, trên người tỏa ra dương khí bá đạo, giống như có cả vầng mặt trời từ trong cơ thể hắn bay ra vậy.
Da trên tay hắn như được bọc trong lớp kim loại, một chưởng tung ra, đánh lên thân đao.
– Hắn lại dùng tay không đỡ trung phẩm chí tôn khí?
Vương Hư đứng trên lưng cự thú Bệ Hãn ở phía xa, đồng tử co lại, thêm vài phần cảnh giác.
Với tu vi mình hắn cũng không dám dùng tay không đỡ chiến đao cấp trung cấp chí tôn khí, tay sẽ đứt ngay.
Nhục thân của tên tiểu tử kia mạnh đến vậy?
Quang Minh Thánh Nữ kinh ngạc, nàng đã biết tu vi của Ninh Tiểu Xuyên rất cường đại nhưng không ngờ nhục thân của hắn lại khủng bố đến vậy. Đúng là có thể sánh ngang với Binh Thiết nhân tộc cao cấp.
Sau một chiêu, Ninh Tiểu Xuyên và Kỷ Càn Khôn tách nhau ra, cùng lùi về sau.
– Hai vị xin hãy dừng lại, nghe ta nói một câu!
Quang Minh Thánh Nữ thi triển thân pháp, biến thành một đạo thân ảnh tú lễ, đáp xuống giữa Ninh Tiểu Xuyên và Kỷ Càn Khôn.
Quang Minh Thánh Nữ nhìn Kỷ Càn Khôn, khẽ nói:
– Cửu Hư Thánh Tử, cách đây không lâu đúng là ta đã đồng ý cùng Xuân Thu công tử kết làm đạo lữ.
– Không thể nào! Thánh Nữ điện hạ, nàng có thân phận thế nào? Còn hắn thì ra sao? Sao có thể gả cho hắn?
Gân xanh trên trán Kỷ Càn Khôn nổi lên, ánh mắt rực lửa, không thể chấp nhận sự thật này.
Thân thể yểu điệu của Quang Minh Thánh Nữ được bọc trong làn khói linh, khuôn ngực đầy đặn, chiếc eo thon gọn, mái tóc đen dài bay theo gió, giọng nói vô cùng dễ nghe:
– Xuân Thu công tử đã mạo hiểm tính mạng cứu Nguyệt Cơ từ tay thần tử và thánh tử Dương Giáo. Tu vi và khí phách người thường không thể sánh kịp. Lúc đó Nguyệt Cơ đã hứa lấy thân báo đáp.
– Hắn có bản lĩnh lớn vậy sao?
– Thánh tử của Dương Giáo có thiên phú vạn năm khó gặp, cũng là thiên kiêu hàng đầu trong lớp trẻ Trung Thổ.
– Thần tử của Dương Giáo còn là hậu nhân của thần linh, thần huyết trong cơ thể thức tỉnh, bách chiến bách thắng, từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ nếm mùi thất bại.
– Hai người họ liên thủ, cả Thiên Hư Đại Lục này không có mấy người có thể ngăn cản được.
Kỷ Càn Khôn không tin Ninh Tiểu Xuyên lại có thực lực mạnh tới vậy.
Vương Hư nói:
– Đúng vậy, Thánh Nữ điện hạ từng giao đấu với thần tử, thánh tử Dương Giáo có lẽ cũng biết họ mạnh tới mức nào. Một kẻ vô danh lại cứu được người từ tay họ? Chưa biết chừng hắn cũng là người của Dương Giáo, chỉ đang diễn kịch để lừa gạt Thánh Nữ điện hạ mà thôi.
– Có thực lực đó hay không thì các ngươi cứ tới đây thử là biết.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ động bàn tay, ánh mắt vô cùng sắc bén.
Quang Minh Thánh Nữ nói:
– Hai vị thánh tử, Xuân Thu công tử là truyền nhân của một ẩn thế tông phái ở Bắc Cương, đem tới một bí mật vô cùng trọng đại. Giờ ta phải lập tức về Quang Minh Thánh Thổ báo lại với trưởng bối Thánh Thổ. Còn về lời hứa của Nguyệt Cơ với Xuân Thu công tử, đương nhiên sẽ nói với trưởng bối trong tộc, đến lúc đó sẽ có câu trả lời cho các vị.
Nói xong, Quang Minh Thánh Nữ giẫm lên thanh cổ kiếm bay đi.
Vương Hư nhìn Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt lóe sát khí, hạ lệnh với cự thú Bệ Hãn. Con cự thú lập tức giang cánh bay lên theo sau Quang Minh Thánh Nữ về Quang Minh Thánh Thổ.
– Chưởng giáo Quang Minh Thánh Thổ đã đồng ý Cửu Hư Thánh Thổ sẽ liên hôn. Quang Minh Thánh Nữ sau này chắc chắn là thê tử của ta. Tiểu tử, ngươi nghĩ chưởng giáo Quang Minh Thánh Thổ sẽ lựa chọn thế nào? Ha ha, nếu ngươi tới Quang Minh Thánh Thổ sẽ chỉ tự chuốc nhục vào thân mà thôi.
Kỷ Càn Khôn hừ lạnh một tiếng, tay vung lên, đao chém hư không thành một cách cổng ánh sáng hình tròn.
Hắn bước vào cánh cửa và biến mất.
Tiếp đó hắn xuất hiện ở cách đó nghìn dặm.
– Không gian thần thông!
Ninh Tiểu Xuyên có chút hứng thú nhìn cánh cửa ánh sáng đang dần biến mắt, khẽ gật gù.
Tiên tổ của Cửu Hư Thánh Thổ là một vị Thứ Thần nghiên cứu không gian thần thông, sáng tạo ra vô số không gian thần thông cường đại, còn tu luyện cả võ kinh không gian Nguyên Hư Kinh. Tu sĩ tu luyện Nguyên Hư Kinh có thể khống chế không gian, thay đổi không gian, thậm chí mở ra một không gian mới.
Trọng lực không gian mà Kỷ Càn Khôn vừa thi triển có thể đóng băng một linh huyệt, mở ra cánh cửa không gian trong hư không, nối liền một khoảng không gian khác.
Hắn bước một bước là có thể di chuyển cả nghìn dặm.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên có thể nhận ra, cánh cửa không gian của hắn ta không ổn định, vẫn chưa nắm vững được không gian mà mới chỉ hiểu ở bề mặt, còn thua xa Tuyết Linh Hư.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên muốn ngăn chặn, hoàn toàn có thể phá vỡ cánh cử không gian trước khi hắn bước vào. Thậm chí cho dù hắn bước vào không gian thông đạo rồi, Ninh Tiểu Xuyên cũng vẫn tự tin có thể ép hắn ra ngoài.
…
Quang Minh Thánh Thổ nằm ở giữa Bắc Cương, chiếm cứ một vùng cương thổ phì nhiêu màu mỡ, lịch sử lâu đời, căn cơ vững chắc, là một trong những truyền thừa cổ xưa của Bắc Cương. Vài chục vạn năm trước, từng sinh ra vô số nhân kiệt kinh thiên động địa.
Tới lãnh đại của Quang Minh Thánh Thổ, ngọc tỷ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên không ngừng rung động, giống như muốn bay ra khỏi cơ thể hắn vậy.
Nó cảm nhận được sức mạnh của Địa mạch dưới lòng đấy, muốn hút chúng đi.
Ninh Tiểu Xuyên áp chế khí tức của ngọc tỷ để tránh tu sĩ khác nhận ra.
Đùa chắc, giờ là ở địa bàn của Quang Minh Thánh Thổ, nếu Ninh Tiểu Xuyên lấy mất Địa mạch của Quang Minh Thánh Thổ thì chính là chặt đứt long mạch của Quang Minh Thánh Thổ, không bị cao thủ Quang Minh Thánh Thổ truy sát mới là lạ.
– Xin hỏi các hạ là truyền nhân của Thánh Thổ nào? Có nhận được thiệp mời của Quang Minh Thánh Thổ không?
Trên hư không, một cái thánh môn mở ra, bạch quang chói mắt.
Hai đệ tử trẻ tuổi mặc bạch bào bay ra từ bên trong.
Hai đệ tử một nam một nữ, khoảng gần hai mươi tuổi, nguyên khí trong cơ thể khá hùng hậu, đã là Thiên Nhân Tôn Giả rồi.
Chắc chắn là hai vị nội môn đệ tử của Quang Minh Thánh Thổ.
Ninh Tiểu Xuyên tươi cười nói:
– Là Quang Minh Thánh Nữ mời ta tới làm khách, còn về thiếp mời thì ta không nhận được.
– Thánh Nữ điện hạ đích thân mời ngươi tới Quang Minh Thánh Thổ làm khách?
Nam nội môn đệ tử nhìn Ninh Tiểu Xuyên hoài nghi.
Quang Minh Thánh Nữ cao quý thế nào? Giống như thần nữ trên trời, cao không thể với tới. Cho dù cùng là đệ tử của Quang Minh Thánh Thổ nhưng hắn muốn gặp Thánh Nữ một lần cũng khó như lên trời.
Người bình thường không thể được Quang Minh Thánh Nữ mời!
Nữ đệ tử nội môn kia nói:
– Xin hỏi các hạ đến từ Thánh Thổ nào?
Ninh Tiểu Xuyên đáp:
– Tại hạ không phải truyền nhân Thánh Thổ.
– Mấy ngày gần đây Quang Minh Thánh Thổ mở đại hội tu sĩ Bắc Cương. Chỉ truyền nhân các đại Thánh Thổ mới được vào Quang Minh Thánh Thổ. Nếu không phải truyền nhân Thánh Thổ thì mời các hạ mau rời khỏi đây.
Nam đệ tử nội môn rất không vui, nói.