Sau lưng Ninh Tiểu Xuyên giang đôi long dực ra chặn lại năng lượng không gian, nhanh chóng lùi về sau tránh xa lỗ không gian.
– Còn muốn chạy?
Cửu Khư chưởng giáo cười khảy.
Tấm kính lập tức đổi hướng, lại bắn ra một đạo quang trụ khác nhằm vào Ninh Tiểu Xuyên.
Ào!
Không gian bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên lại sập xuống tạo ra một cái lỗ đường kính bảy tám mét, phát ra lực hút cường đại.
Ninh Tiểu Xuyên lại phải lùi về sau.
Thanh Mộc chưởng giáo giậm chân xuống đất, chín sợi dây leo màu kim đường kính bằng cả thùng nước mọc lên từ dưới đất, giống như chín sợi roi thần dài vài nghìn trượng, không ngừng quất về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Mỗi sợi trên bề mặt đều bọc điện quang, sức đàn hồi tốt, sức mạnh cường đại, năng lượng tuôn ra có thể chặt đôi ngọn núi lớn.
Từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bùng phát hỏa diệm, tạo thành một quả cầu lửa bọc lấy toàn bộ cơ thể hắn.
Xoẹt xoẹt!
Năm mươi thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm cấp chí tôn khí giống như trận mưa kiếm, từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên nhằm Cửu Khư chưởng giáo chém tới.
Cửu Khư chưởng giáo đại kinh thất sắc, hắn đâu thể ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại có thể tu luyện được nhiều chí tôn khí thành Cụ Tượng Thần Thông như vậy?
Hắn lập tức lùi sau nửa bước, một chưởng đánh lên mặt sau của tấm gương tím. Mặt gương vốn chỉ to bằng bàn tay lập tức to bằng cả cái cối xay, biến thành tấm lá chắn.
Rầm!
Rầm!
…
Chiến kiếm không ngừng chém lên bề mặt gương khiến Cửu Khư chưởng giáo không ngừng bị đẩy lùi về sau, vô cùng thảm hại.
– Kim Cương Thần Tiêu Kiếm!
Mộc Hoa Chân Nhân hai tay chắp lại, thích phóng toàn bộ chân nguyên trong cơ thể.
Kim Cương Thần Tiêu Kiếm đang cắm trên ngọn núi Thần Tiêu phát ra kim quang chói lóa cùng với âm thanh tựa tiếng long ngâm, bay lên.
Vù!
Thanh cự kiếm kim sắc dài mười ba mét bay ra, mang theo Chí Tôn chi khí lao thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Sau khi trấn giáo vương khí của Linh Tiêu Thánh Thổ, Kim Cương Thần Tiêu Kiếm được tế ra, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm. Hắn gầm lên:
– Chiến Kiếm hợp nhất!
Năm mươi thanh chiến kiếm cấp chí tôn khí lập tức hợp lại thành một thanh kiếm dài hơn mười mét, rộng hơn hai mét, chém về phía Kim Cương Thần Tiêu Kiếm.
Kim Cương Thần Tiêu Kiếm là chí tôn vương khí, trấn giáo thần binh của Linh Tiêu Thánh Thổ. Sau khi sức mạnh bản nguyên được kích phát uy lực sẽ cường đại đến mức nào? Chỉ một đòn đã đánh tan cự kiếm từ năm mươi thanh chiến kiếm, năm mươi thanh kiếm tách rời bay tứ tung.
Bùm!
Kim Cương Thần Tiêu Kiếm lao tới trước ngực Ninh Tiểu Xuyên, khi còn cách tim hắn nửa mét thì mũi kiếm bị một món chí tôn khí hình đĩa màu tím chặn lại.
Món chí tôn vương khí này bị khuyết một góc, uy lực không thể sánh ngang với chí tôn vương khí thật sự. Vốn là chiến khí của Huyễn Cấu yêu thị, sau khi Huyễn Cấu yêu thị chết đi, món chí tôn vương khí tàn khuyết này liền rơi vào tay Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc quan trọng, nó đã giúp Ninh Tiểu Xuyên đỡ được công kích của Kim Cương Thần Tiêu Kiếm.
– Phá!
Từ hai bàn tay Mộc Hoa Chân Nhân bắn ra hai đạo quang trụ đẩy về phía trước.
Uỳnh!
Kim Cương Thần Tiêu Kiếm đâm mạnh lên mặt cái đĩa tím, rồi đập vào người Ninh Tiểu Xuyên khiến hắn bay ra xa.
– Một món chí tôn vương khí tàn khuyết cũng dám chống lại chí tôn vương khí hoàn chỉnh, đúng là quá ngây thơ!
Thanh Mộc chưởng giáo cười khảy, gộp chín sợi dây leo thành một, quất mạnh về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới lấy được thăng bằng thì thấy sợi dây leo khổng lồ quất tới, lập tức lấy ra chí tôn khí hình trăng lưỡi liềm.
Roẹt!
Sợi dây leo lập tức bị chặt thành ba đoạt, chí tôn khí lưỡi liềm tiếp tục bay đi, chém qua cổ Thanh Mộc chưởng giáo, để lại một vết máu dài mười phân.
Chí tôn khí trăng lưỡi liềm bay một vòng trên hư không rồi quay về bay quanh người Ninh Tiểu Xuyên.
Món chí tôn khí này đã là thượng phẩm chí tôn khí đỉnh phong, cùng cấp với Hỗn Thế Chiến Chùy.
Nó vốn là bảo vật của Ly Vẫn yêu thị, có tên Nguyệt Tinh Bảo luân. Sau khi Ly Vẫn chết nó cũng rơi vào tay Ninh Tiểu Xuyên.
Thanh Mộc chưởng giáo sờ lên vết máu trên cổ, nghiến răng:
– Chiến bảo trên người Diệt Nhân Vương cũng quá nhiều đấy. Thứ nào cũng là tuyệt thế thần binh!
Thanh Mộc chưởng giáo dùng chỉ là hai món thượng phẩm chí tôn khí và vài món trung phẩm chí tôn khí. Còn Ninh Tiểu Xuyên chỉ chuẩn chí tôn vương khí cũng có tới mấy món, thật sự nhiều tới dọa người.
Thanh Mộc chưởng giáo và Cửu Khư chưởng giáo đương nhiên cũng có một món chí tôn vương khí, nhưng mỗi món đều là bảo vật trấn áp khí vận Thánh Thổ, phải để lại Thánh Thổ. Cho dù chưởng giáo Thánh Thổ muốn đưa ra khỏi Thánh Thổ cũng phải qua sự đồng ý của các vị thái thượng trưởng lão mới được.
– Tuy Diệt Nhân Vương có vài món chuẩn chí tôn vương khí, không thể coi thường, nhưng chúng không thể chặn được Kim Cương Thần Tiêu Kiếm.
Thanh Mộc chưởng giáo nói:
– Hai vị chưởng giáo mau giúp bản Chân Nhân một tay kích phát hoàn toàn năng lượng bản nguyên của Kim Cương Thần Tiêu Kiếm, giết chết Diệt Nhân Vương!
– Được!
Thanh Mộc chưởng giáo và Cửu Khư chưởng giáo lập tức bay tới phía sau Thanh Mộc chưởng giáo, mỗi người đều đánh ra một cột sáng truyền vào Kim Cương Thần Tiêu Kiếm.
Kết hợp sức mạnh của ba vị chưởng giáo Chân Nhân, khí linh trong Kim Cương Thần Tiêu Kiếm thức tỉnh, sức mạnh bản nguyên cũng được kích phát hoàn toàn.
Ngay lập tức trời đất đổi sắc.
Trên không trung xuất hiện những tầng mây màu kim, vô số lôi điện lóe lên bên trong, phát ra tiếng uỳnh uỳnh. Ngay cà dưới mặt đất cũng xuất hiện điện quang phủ kín cả không gian.
– Trấn Nhân Tháp!
Ninh Tiểu Xuyên mở bàn tay, nửa ngọn tháp cổ cao bảy tấc hiện ra.
Ngọn tháp chầm chậm xoay tròn, không ngừng biến to hơn, nhanh chóng cao đến vài nghìn mét, to tựa ngọn núi. Nhiều chỗ trên nó đã có vết gì sét, mang thứ khí tức cổ phác xưa cũ.
– Đó là… là Trấn Nhân Tháp…
Thấy Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Trấn Nhân Tháp, mắt Cửu Khư chưởng giáo trợn lên không dám tin.
Thanh Mộc chưởng giáo và Mộc Hoa Chân Nhân cũng đại kinh, trước sự ảnh hưởng của khí tức Trấn Nhân Tháp, họ đột nhiên lại sinh ra cảm giác sợ hãi.
– Trấn Nhân Tháp không phải trong tay Thiên Mộng Yêu Hoàng ư? Sau khi Thiên Mộng Yêu Hoàng chết, Trấn Nhân Tháp không phải trong tay Tinh Tú Lão Tiên tiền bối sao?
Thanh Mộc chưởng giáo nói.
Mộc Hoa Chân Nhân đoán:
– Thiên Mộng Yêu Hoàng chỉ có một nửa ngọn Trấn Nhân Tháp. Diệt Nhân Vương cũng chỉ là có được nửa kia thôi.
Cửu Khư chưởng giáo kiềm chế sự sợ hãi, nghiến răng:
– Với tu vi của Diệt Nhân Vương, cho dù có nửa ngọn Trấn Nhân Tháp thì cũng chưa chắc là đối thủ của chúng ta. Chiến đi!
Ba vị chưởng giáo hợp lực, bạo phát sức mạnh lớn nhất của Kim Cương Thần Tiêu Kiếm, phát ra tiếng sấm kinh người, công kích Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cũng tung nửa ngọn Trấn Yêu Tháp lao về Kim Cương Thần Tiêu Kiếm.
Uỳnh uỳnh!
Hai luồng sức mạnh khủng khiếp không ngừng tấn công nhau tạo nên sức phá hoại khổng lồ. Đại địa nứt toác, không gian vỡ ụng, vô số những dòng khí lưu hỗn loạn cuộn trào về bốn phương tám hướng.
Nếu không phải có trận pháp của sáu vị chưởng giáo bố trí khống chế trong một phạm vi thì có khi cả Linh Tiêu Thánh Thổ đã thành phế tích rồi.
– Thật đáng sợ! Diệt Nhân Vương mới bao tuổi mà đã có thể chống đỡ được với ba chưởng giáo Chân Nhân, hơn nữa không hề bị yêu thế.
Một đệ tử của Linh Tiêu Thánh Thổ kinh hãi đến sững sờ.
– Diệt Nhân Vương có nửa ngọn Trấn Nhân Tháp, thật đáng hận!
Cửu Khư chưởng giáo phẫn nộ.
Âu Dương Thừa Đức không ngừng quệt mồ hôi trán, run rẩy nói:
– Xem ra… xem ra chỉ có Linh Tiêu Chân Nhân ra tay mới trấn áp được hắn.
Cùng là cường giả trẻ tuổi nhưng Diệt Nhân Vương ưu tú hơn họ quá nhiều.
Chỉ cần Diệt Nhân Vương còn sống thì thiên hạ này ai dám nói mình là thiên tài?
Khuynh Phi Tử đỡ một lão giả tóc bạc chậm rãi tiến lại, đứng trên cao cách chiến trường không xa lắm, nhìn về phía hai món chiến khí.
– Gia gia, con đã điều tra rõ. Thật ra Lưu Hằng Lễ và Tiết Thanh Sương đã có quan hệ bất chính từ lâu. Chính vì Phương Trường đã phát hiện ra gian tình nên hắn và Ninh Tiểu Xuyên mới giết họ.
Khuynh Phi Tử nói nhỏ với lão giả.
Phương Trường đứng bên cạnh, dùng ánh mắt kính sợ nhìn lão giả kia, lấy hết dũng khí nói:
– Linh Tiêu Chân Nhân. Ta không cần biết Xuyên huynh đệ có phải Diệt Nhân Vương hay không. Nhưng ta biết nếu không phải vì cứu ta thì chắc chắn hắn sẽ không đả thương Lưu Hằng Lễ và Tiết Thanh Sương. Hơn nữa người giết Lưu Hằng Lễ và Tiết Thanh Sương không phải hắn mà là ta. Xin Chân Nhân tha cho Xuyên huynh đệ!
Vị lão giả tóc bạc khẽ vuốt chòm râu, nheo mắt nói:
– Vì thế nói, nhiều lúc chúng ta không thể nhìn nhận một người qua vẻ ngoài. Mọi người đều nói Diệt Nhân Vương là một đại ma đầu lạm sát người vô tội, nhưng có ai thực sự đã thấy hắn giết người? Mọi người đều nói Diệt Nhân Vương dâng Trấn Yêu Tháp cho Thiên Mộng Yêu Hoàng nhưng có ai biết trong Trấn Yêu Tháp trấn áp Đại Côn, cho dù không dâng cho Thiên Mộng Yêu Hoàng thì nhân tộc chúng ta cũng không thể dùng Trấn Yêu Tháp?
Phương Trường mừng rỡ:
– Nói vậy Chân Nhân sẽ tha cho Xuyên huynh đệ?
– Đâu có!
Lão giả nheo mắt cười:
– Diệt Nhân Vương đã tới Linh Tiêu Thánh Thổ thì lão phu đương nhiên phải hỏi han hắn một chút rốt cuộc hắn tại sao lại theo Thiên Mộng Yêu Hoàng. Lão phu rất có hứng thú với vấn đề này. Ha ha…
Phương Trường và Khuynh Phi Tử đều không hiểu Linh Tiêu Chân Nhân rốt cuộc đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy Chân Nhân có ý khác nữa.
Hơn nữa bên trong Trấn Yêu Tháp có trấn áp Đại Côn là thế nào? Sao họ chưa từng nghe tới chuyện này?