– Khai vị trí Phong Thần Bảng ra đây, bản toạ có thể suy nghĩ việc thu nhận các ngươi làm nô bộc.
Quỷ Báo Chí Tôn khoanh tay trước ngực, đầy vẻ ngạo mạn, trong mắt không có ai, nói.
Hắn cho rằng việc mình thu nhận sinh linh Đại Diêm làm nô bộc cũng là ân điển rồi. Chắc chắn sẽ quỳ xuống mà vái lạy hắn, lấy việc trở thành nô bộc của hắn làm niềm tự hào.
Cửu Vỹ Yêu Hậu cười khảy:
– Ngông cuồng tự cao tự đại. Các ngươi đã biết bí mật của bọn ta, tưởng rằng hôm nay sẽ thoát được sao?
Dứt lời, Cửu Vỹ Yêu Hậu lập tức ra tay, biến thành một đạo huyễn ảnh mỹ lệ, điểm một ngón nhằm vào mi tâm Quỷ Báo Chí Tôn.
Quỷ Báo Chí Tôn không hề động đậy, cười chế nhạo:
– Ngươi thật quá ngây thơ! Tưởng rằng mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp, có chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín có thể là đối thủ của bản toạ sao? Các ngươi có Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp lẽ nào bọn ta không có?
Quỷ Báo Chí Tôn lập tức lấy ra một chiếc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp mặc vào người, cũng bạo phát chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầngthứ chín, nghênh đòn của Cửu Vỹ Yêu Hậu.
Bùm!
Quỷ Báo Chí Tôn xiết tay đấm mạnh xuống mặt đất, một luồng sức mạnh cường đại từ nắm đấm trào ra, truyền đi trong lòng đất tấn công về phía Cửu Vỹ Yêu Hậu.
Tu vi của Cửu Vỹ Yêu Hậu rõ ràng hơn Quỷ Báo Chí Tôn hai cảnh giới nhưng lại rơi vào thế hạ phong, bị Quỷ Báo Chí Tôn đánh lui liên tục.
– Thần Dụ Quang chi lực!
Quỷ Báo Chí Tôn tung song quyền, hai đạo quang trụ bắn ra từ lòng bàn tay hắn, đánh trúng người Cửu Vỹ Yêu Hậu.
Cửu Vỹ Yêu Hậu giống như diều đứt dây bay đi, nhìn khá thê thảm.
– Ta rõ ràng cao hơn hắn hai cảnh giới sao lại yếu hơn hắn nhiều như vậy?
Cửu Vỹ Yêu Hậu cảm giác ngực đau nhói, vừa rồi đã bị đối phương đả thương.
Quỷ Báo Chí Tôn đứng ngạo nghễ, cười khảy:
– Cùng chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín nhưng trong cơ thể bọn ta có Thần Ôn chi khí, có thể phát huy uy lực lớn nhất của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp. Sinh linh Đại Diêm các ngươi thì không có khả năng này. Trong cùng cảnh giới thì sinh linh Đại Diêm các ngươi đến xách dép cho bọn ta cũng không xứng!
– Vậy sao? Nếu trong cùng cảnh giới thì gộp mười thiên tài thần giới lại cũng không phải đối thủ của ta!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Quỷ Báo Chí Tôn dường như nghe được câu chuyện cười buồn cười nhất thế gian:
– Ngươi là cái thá gì mà dám ăn nói với bản toạ bằng cái giọng ấy? Bản toạ muốn giết ngươi chỉ cần một ngón tay là đủ.
Quỷ Báo Chí Tôn có thể nhận ra Ninh Tiểu Xuyên thậm chí chưa phải Vạn Cổ Cảnh.
Sinh linh yếu ớt như vậy trong mắt hắn không bằng cả sâu kiến.
– Ta không thèm phí thời gian với các ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị thi triển Tiếp Thần Đạo, mượn thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Muốn trừ bỏ ba thiên tài thần giới này thì chỉ đành dùng tới Tiếp Thần Đạo.
Uỳnh uỳnh!
Đột nhiên mặt đất rung chuyển, vô số vết rạn xuất hiện, từ bên trong bắn ra hồng quang, từng tấm thạch bi đỏ rực khổng lồ trồi lên, biến thành cả khu rừng bia đá.
Giống như tới một khu nghĩa địa vậy.
Có tấm bia đá chỉ cao ba thước, giống như ngọc thạch đỏ rực, được mài giũa trơn nhẵn, bên trên có khắc văn tự, mỗi chữ đều phát sáng nhàn nhạt.
Có tấm bia đá cao tới chín trăm trượng, giống như cả ngọn núi nguy nga, cũng giống một vách núi dựng đứng. Dao động sức mạnh cường đại toả ra từ bia đá tạo áp lực cực lớn.
Bất luận là ba thiên tài thần giới hay Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Vỹ Yêu Hậu đều chấn kinh vì biến cố đột ngột này, tưởng rằng là một loại thần thuật của đối phương.
– Mau rút lui! Rời khỏi rừng bia đá này đã!
Ninh Tiểu Xuyên có cảm giác vô cùng bất an, lập tức thi triển thần long tật tốc nhanh chóng bay ra khỏi khu rừng bia đá này.
– Mau rút lui! Khu bia đá này không đơn giản, ta cảm thấy bên trong mỗi tấm bía đều có một quả tim đang đập, có thể sống dậy bất cứ lúc nào.
Quỷ Báo Chí Tôn cũng có cảm giác nguy hiểm, tưởng rằng đó là thần thuật của đối phương.
Nhưng khi nhìn sang hai người đối diện thì phát hiện Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Vỹ Yêu Hậu cũng đã chạy ra ngoài.
Việc này là sao? Lẽ nào không phải thần thuật chúng thi triển?
– Không đúng, chắc chắn không phải thần thuật của chúng. Chúng không thể mạnh như vậy được. Đuổi theo, nhất định phải bắt được chúng!
Quỷ Báo Chí Tôn hai mắt bắn u quang, cầm bàn cờ sinh tử trên tay, lao vào trong rừng bia đá đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Vỹ Yêu Hậu.
Uỳnh!
Một tấm bia đá cao ba thước bên cạnh Quỷ Báo Chí Tôn biến thành thạch nhân, có cơ thể, tứ chi và đầu của con người, một chưởng tấn công Quỷ Báo Chí Tôn.
Từ miệng của thạch nhân đó thổi ra bạch khí, gầm lớn:
– Thiên Âm Cái Thế Chưởng!
Âm khí trên trời và dưới lòng đất đều bị thạch nhân hút vào cơ thể, cánh tay hắn lập tức đen lại.
Thạch nhân tung một chưởng, bàn tay dài đến bảy mét, giống như ngũ đại chỉ ấn đánh về phía Quỷ Báo Chí Tôn.
– Thứ quỷ quái gì thế?
Quỷ Báo Chí Tôn bay lên, tung một cước, mũi chân ngưng tụ lốc xoáy, đá về phía thạch nhân.
Thạch nhân bị đá văng hơn ba mươi trượng, hai chân hai tay đều gãy lìa.
Nhưng chỉ trong nháy mắt thạch nhân đã ngưng tụ lại được thạch thân, tiếp tục tán công Quỷ Báo Chí Tôn.
– Thạch thân cũng liền lại được?
Quỷ Báo Chí Tôn sắc mặt thay đổi.
Vừa rồi giao đấu với thạch nhân, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng chiến lực của thạch nhân tương đương Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất, có thể nói là khá mạnh.
Nếu tất cả bia đá ở đây đều biến thành một thạch nhân có cấp Vạn Cổ Cảnh thì cho dù là tu sĩ Tạo Hoá Cảnh cũng chỉ còn cách bỏ chạy.
Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Vỹ Yêu Hậu đang bỏ chạy thì một tấm bia đá cao chín thước phát ra tiếng rẹt rẹt, trên bề mặt bia đá xuất hiện vô số lôi điện.
Uỳnh!
Rồi bia đá nổ tung, đá vụn tụ lại thành một thạch nhân cao chín thước.
Thạch nhân cầm một cây thạch đao chém xuống, tốc độ nhanh tựa chớp.
Đó đâu có giống một thạch nhân? Mà giống như một vị đao đạo Chí Tôn đã tu luyện đao pháp tới mức lô hoả thuần thanh rồi.
Thạch nhân bước những bước huyền diệu, hai mắt bốc lửa.
Thạch đao chém xuống với đường quỹ đạo huyền diệu, chặn hết đường lui của Ninh Tiểu Xuyên.
Đao quang giống như màn nước, kín mít không một khe hở.
Ninh Tiểu Xuyên nào ngờ tấm bia đá bên cạnh mình lại biến thành thạch nhân?
Cũng may hắn có thần long tật tốc mới tránh qua được chiêu vừa rồi.
Thạch nhân chém liền ba mươi sáu nhát, mỗi đao đều là đòn chí mạng với sát khí nặng nề.
Mỗi đao đều tinh diệu tuyệt luân, phát ra vài chục đao ảnh.
Một thạch nhân thân thể cứng ngắc tuyệt đối không thể th triển được đao pháp biến hoá khó lường như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên thay đổi liền ba mươi sáu vị trí tránh ba mươi sáu đao của thạch nhân.
– Lợi hại thật, chiến lực của thạch nhân này có thể tương đương tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai. Hơn nữa sao ta cảm thấy hắn không đơn giản là thạch nhân mà có cả ý thức và tinh thần võ đạo của mình.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức gọi Thiên Đế Nhẫn ra, hai tay cầm đao xông về phía thạch nhân.
Trên người thạch nhân toả ra thứ khí thế cường đại, tay cầm thạch đao, biến thành tàn ảnh xông về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Vù!
Ninh Tiểu Xuyên và thạch nhân đều chém ra một đao, tốc độ nhanh như chớp, chỉ dùng mắt thường hầu như không thể thấy được hai người họ ra xuất đao, thu đao thế nào.
Hai bên lướt qua nhau, Ninh Tiểu Xuyên và thạch nhân tách ra.
Một lúc sau Ninh Tiểu Xuyên quay người lại nhìn thạch nhân đứng yên bất động.
Phụt!
Từ giữa người thạch nhân tách đôi thành hai nửa.
– Ta tu luyện Diệt Thế Đao Đạo và Khai Thiên Tích Địa Đao, cho dù tu vi ta không bằng nhưng muốn giết ngươi không hề khó.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Đột nhiênn, ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đông cứng.
Thạch nhân bị tách làm hai nửa lại nối liền, tiếp tục công kích Ninh Tiểu Xuyên.
– Bất tử chi thân?
Ninh Tiểu Xuyên sững người, một thạch nhân Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai đã khó xử lý như vậy, nếu còn đánh không chết thì cho dù chiến lực của Ninh Tiểu Xuyên mạnh hơn cũng phải bỏ chạy.
Không đúng, thạch nhân có chiến lực Vạn Cổ Cảnh hơn nữa còn tinh thông đao pháp, có nghĩa nó chắc chắn có sinh mệnh thể đặc biệt.
Chỉ cần là sinh mệnh thể chắc chắn sẽ có điểm chí mạng.
Tìm được điểm chí mạng là có thể giết được hắn.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn phần đầu của thạch nhân, thi triển Diệt Thế Đao Đạo.
Vút!
Một đao chém ra, diệt thế chi khí hùng hồn trào dâng chém xuống đỉnh đầu thạch nhân.
Đao khí cường đại chém vỡ hơn nửa đầu thạch nhân, biến thành vô số viên đá nhỏ.
Thạch nhân vẫn không chết.
Thạch nhân gầm lên một tiếng, phun ra một luồng thạch khí đỏ rực, lật tay chém một đao nhằm cổ Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nào ngờ được tốc độ phản ứng của thạch nhân lại nhanh như vậy.
Thấy thạch đao sắp chém xuống côr, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cúi người, lao thẳng về phía thạch nhân.
Vài khoảnh khắc tới gần thạch nhân, năm ngón tay hắn hoá trảo tấn công vùng tim của thạch nhân.
Vì điểm yếu của tu sĩ con người chính là trái tim, Ninh Tiểu Xuyên phản ứng theo bản năng nghĩ bằng cách này giết chết thạch nhân.
Phụt!
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên không ngờ khi tay hắn cắm vào tim thạch nhân thì lại có thể lôi ra một viên đá hình quả tim thật.
Viên đá này toả ra ánh sáng đỏ rực, chứa năng lượng cường đại giống như một quả tim đầy máu thật vậy.
Sau khi móc quả tim đá đó ra, thạch nhân quả nhiên đứng yên rồi uỳnh một tiếng nổ tung thành một đống đá vụn.
– Đây là…lẽ nào là Chí Tôn Huyết Thạch?
Ninh Tiểu Xuyên nói.