Đột nhiên một thân ảnh cứu Long Hành Không đi.
Ninh Tiểu Xuyên lúc nào cũng quan sát Long Hành Không nên lập tức thấy ngay điều đó.
– Phi thiếu gia!
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày.
Hắn không ngờ Phi thiếu gia biến mất từ khi vào Tiên Kiều lúc này lại xuất hiện, mà còn cứu Long Hành Không đi.
Phi thiếu gia có chí cao thần khí trợ lực, nếu để hắn và Long Hành Không đi thì Ninh Tiểu Xuyên muốn tìm lại chúng có lẽ khó như lên trời.
Nhưng cũng may trước khi tới đây Ninh Tiểu Xuyên đã nghĩ được cách đối phó với Long Hành Không.
Ninh Tiểu Xuyên lật tay, Diệt Thế Ma Kiếm lại trở về tay.
Vút!
Ninh Tiểu Xuyên bắn Diệt Thế Ma Kiếm đi như vừa rồi đã bắn vỡ một cự nhân.
Long Hành Không đang được Phi thiếu gia kéo đi, bỗng kêu lên thảm thiết. Diệt Thế Ma Kiếm đã xuyên qua cơ thể hắn, để lại trước ngực hắn một cái lỗ to bằng nắm đấm.
Tại vết thương k hủng bố đó có thể thấy được nửa quả tim của Long Hành Không vẫn đang đập. Nửa quả tim này đen sì, nhìn giống như một quả cầu đen, rõ ràng tim của Long Hành Không cũng là một loại tâm cung đặc biệ. Chỉ là lúc này nửa quả tim còn lại đã bị Diệt Thế Ma Kiếm của Ninh Tiểu Xuyên bắn vỡ.
Bị thành như vậy nhưng Long Hành Không cũng không chết, vừa kêu thảm thiết vừa được Phi thiếu gia kéo đi.
Ninh Tiểu Xuyên định đuổi theo nhưng rồi bỗng khựng lại.
Vung tay lên gọi Diệt Thế Ma Kiếm bay về.
Ninh Tiểu Xuyên cầm Diệt Thế Ma Kiếm, lập tức xông về phía ba cự nhân còn lại.
Tận mắt thấy Ninh Tiểu Xuyên bắn nổ một cự nhân, ba cự nhân còn lại đã không còn có quyết tâm chiến đấu nữa rồi.
Không đồng tâm chính là sơ hở lớn nhất của Vũ Trụ Chiến Trận.
Ba vạn cao thủ tạo thành cự nhân lúc này đã có suy nghĩ khác, ngay Vũ Trụ Chiến Trận cũng không thể duy trì được nữa.
Diệt Thế Ma Kiếm của Ninh Tiểu Xuyên quét qua ba cự nhân lập tức khiến Trảm Mã Đao của cả ba gãy đôi.
Uỳnh!
Vô số nhân ảnh bay ra, ba cự nhân còn lại nổ tung hoàn toàn. Ba vạn cao thủ b ắn ra, thảm hại rơi xuống đất.
Cự nhân nổ tung đã tiêu hạo quá nhiều tinh khí thần của họ, nên tất cả ai cũng dường như không còn sức sống nữa.
Nghiêm trọng hơn là trận đấu này của Ninh Tiểu Xuyên đã đánh tan tành ngạo khí của họ, khiến họ nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên là run rẩy, có lẽ sau này rất nhiều năm nữa họ cũng không thể hồi phục được sự tự tin về võ đạo.
Thanh Thùy Vương từ xa bay tới, nhìn những người dưới đất kia, ánh mắt đầy sự không thể tin nổi.
Nàng ta không thể ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại có thể một mình lật tung liên minh Vũ Trụ lên như vậy.
Thanh Thùy Vương tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên:
– Ninh Tiểu Xuyên, nhiều người như vậy ngươi định thế nào?
Quanh Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Thùy Vương có tới bốn vạn người, nhiều người như vậy, chỉ riêng cảm giác áp lực cũng đủ doạ không ít người.
Nhưng bốn vạn người này đều đang sợ hãi nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Vũ Trụ Chiến Trận vừa nổ tung, tinh khí thần của họ không thể hồi phục trong thời gian ngắn được. Lúc này có lẽ thực lực còn lại của họ không tới một phần, trong hoàn cảnh này dù có muốn chạy cũng không nổi, chỉ có thể giương mắt nhìn thầm mong Ninh Tiểu Xuyên đừng hạ sát thủ.
Vừa rồi họ suýt nữa giết Ninh Tiểu Xuyên, giờ Ninh Tiểu Xuyên đổi bại thành thắng, cho dù giết hết bọn họ thì họ cũng không thể nói gì được.
Ninh Tiểu Xuyên quét mắt nhìn những người này.
Đây là bốn vạn cao thủ, mỗi người đều có ít nhất hai đạo tiên linh chi lực, bốn vạn người là hơn mười vạn đạo tiên linh chi lực.
Nhiều tiên linh chi lực như vậy, nếu thế giới nguyên thuỷ hấp thụ hết thì nó sẽ tiến hoá được tới mức nào, thật khó tưởng tượng.
Nhưng đáng tiếc, lần này Ninh Tiểu Xuyên đã hấp thụ liền lúc hơn hai trăm đạo tiên linh chi lực để đối phó cự nhân, muốn tiêu hoá hết cũng cần thời gian.
Nếu thế giới nguyên thuỷ hấp thụ một lúc hơn mười vạn đạo tiên linh chi lực thì có lẽ sẽ nổ tung mất.
– Nếu tạm thời không giết được thì cứ nuôi đã, nuôi béo rồi giết!
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, rồi bắt đầu hành động.
Nhân lúc những người này đang suy nhược, Ninh Tiểu Xuyên dùng sức mạnh của thế giới nguyên thuỷ hút hết họ vào trong thế giới đó.
Cũng may thực lực của họ bị tổn hại, nếu không, Ninh Tiểu Xuyên muốn hút vào trong thế giới kia phải mất rất nhiều tinh lực.
Nhìn lần lượt từng người biếnn mất, Thanh Thùy Vương trợn mắt đầy khó hiểu.
– Lại là chiêu này, tên Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc đã luyện được bí kỹ gì mà lợi hại như vậy?
Đến giờ Thanh Thùy Vương vẫn không thể nhìn thấu được bí mật về thế giới nguyên thuỷ của Ninh Tiểu Xuyên.
Đến bốn vạn cao thủ đều bị Ninh Tiểu Xuyên hút vào trong thế giới nguyên thuỷ, với sự rộng lớn của nó, bốn vạn người này vào đó chẳng có gì đáng ngại.
Nháy mắt trước mắt Ninh Tiểu Xuyên không còn một ai, ngoài Thanh Thùy Vương mặt đầy chấn kinh.
Thanh Thùy Vương nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lại hỏi:
– Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc những người đó đã đi đâu rồi? Nếu an toàn thì ngươi cũng cho ta đi với.
Rõ ràng là Thanh Thùy Vương đã tò mò đến cực điểm, không tiếc mạo hiểm bản thân để tìm hiểu rõ ràng.
Ninh Tiểu Xuyên bất lực nói:
– Đừng đùa nữa, giờ ta đi truy sát Long Hành Không, chúng ta tạm biệt nhau tại đây.
Nói rồi Ninh Tiểu Xuyên liền bước đi.
Long Hành Không bị Diệt Thế Ma Kiếm đâm thương, rõ ràng là rất nghiêm trọng nhưng không chết. Hắn chưa chết thì đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên chưa thể tha cho hắn.
Huống hồ bên cạnh Long Hành Không lúc này còn có Phi thiếu gia, Ninh Tiểu Xuyên vừa hay có thể tóm gọn một mẻ lưới.
Một kiếm vừa rồi của Ninh Tiểu Xuyên ngoài đánh trọng thương Long Hành Không ra chủ yếu là Ninh Tiểu Xuyên đã để lại khí tức của thế giới nguyên thuỷ trên người hắn. Chỉ cần khí tức đó còn thì Ninh Tiểu Xuyên có thể theo dấu được Long Hành Không.
– Này Ninh Tiểu Xuyên, đợi ta đã!
Thanh Thùy Vương cuống cuồng theo Ninh Tiểu Xuyên.
Khi còn chưa biết rõ bí mật của Ninh Tiểu Xuyên thì Thanh Thùy Vương chắc chắn sẽ không rời khỏi hắn.
…
Trong hoang mạc gần liên minh Vũ Trụ, Phi thiếu gia một tay kéo Long Hành Không tới đây.
Long Hành Không bị thương nghiêm trọng, tim chỉ còn một nửa, bị Phi thiếu gia kéo đi xa như vậy, khí tức càng thêm suy nhược.
Phi thiếu gia không chút khách khí, ném thẳng Long Hành Không xuống cát.
Long Hành Không nằm trên đất, một luồng hắc vụ phun bốc ra từ ngực hắn như những chiếc xúc tu nhu động xung quanh, một lát sau lỗ hổng trên ngực hắn biến mất.
Rồi Long Hành Không nhảy lên, thần sắc cảnh giác nhìn Phi thiếu gia:
– Ngươi là ai mà dám đối với ta như vậy?
– Đương nhiên ta là ân nhân đã cứu mạng ngươi. Xem ra ta nhìn không nhầm, tâm cung của ngươi là Thâm Uyên Cự Ma Tâm Cung vô cùng hiếm thấy. Khả năng hồi phục cường đại, cho dù bị trong thương cũng có thể hồi phục được.
Phi thiếu gia nhìn Long Hành Không thản nhiên nói.
Phi thiếu gia lúc này đã thay đổi rất nhiều so với trước kia.
Lần trước khi Ninh Tiểu Xuyên gặp Phi thiếu gia thì khí tức của hắn vô cùng sắc bén, giống như trường kiếm tuốt khỏi bao khiến người khác không dám lại gần.
Nhưng lúc này khí tức của hắn đã thu lại hoàn toàn, nhìn giống như một người bình thường. Chỉ là khi có bất cứ hành động nào vẫn mang cảm giác siêu nhiên, trên người hắn là chín đạo tiên linh chi lực.
Long Hành Không nghe vậy tỏ ra kiêu ngạo:
– Đương nhiên rồi, tâm cung của ta là thiên sinh dị chủng. Cho dù nhục thân có bị chém nát thì ta cũng sẽ không chết.
Phi thiếu gia thần sắc không hề thay đổi, nói:
– Nhưng vẫn bị kẻ khác đánh như chó. Tâm cung của ngươi đúng là đặc biệt, nhưng ta có ít nhất một nghìn cách đối phó với ngươi, đủ đẻ trấn áp Thâm Uyên Cự Ma Cung của ngươi khiến ngươi mãi mãi không thể ngẩng đầu lên được.
Long Hành Không sắc mặt tím tái, câu này đã chạm đúng chỗ đau của hắn nên hắn không kìm được gầm lên, tung quyền về phía Phi thiếu gia.
Phi thiếu gia lắc người, lướt sang bên cạnh cách Long Hành Không một trượng, rồi nói
– Bí kỹ ngươi tu luyện có tên Thiên Long Cửu Chuyển. Khi tu luyện tới cực hạn có thể khiến ngươi hấp thụ huyết mạch của Thần Long, biến thành Thần Long chân chính. Thậm chí có thể trở thành Thần Long Vương trong truyền thuyết. Chỉ đáng tiếc cái ngươi tu luyện không hoàn chỉnh nên không phát huy được thực lực của nó. Đừng nói là trở thành Thần Long Vương, cho dù là thành Thần Long cũng không có cửa…
Mỗi câu nói của Phi thiếu gia đều khiến động tác của Long Hành Không chậm lại một phần.
Đến cuối cùng hắn đầy chấn kinh nhìn Phi thiếu gia:
– Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại biết những điều này?
Công pháp và bí kỹ của tu sĩ thường thì chỉ có người thân cận nhất mới biết được.
Nhưng giờ Phi thiếu gia không những chỉ rõ được bí kỹ của hắn mà còn biết cả khiếm khuyết của nó.
– Thế đã là gì.
Phi thiếu gia vung tay cười khảy:
– Chỉ là một loại bí kỹ, Thiên Long Cửu Chuyển là quý giá với ngươi nhưng chỉ là rác rưởi trong mắt ta. Ta có thể cho ngươi bí kỹ mạnh hơn, để thực lực ngươi mạnh hơn.
Long Hành Không thần sắc ngưng trọng:
– Ngươi giúp ta rốt cuộc có mục đích gì?