Bởi vì hắn ngạc nhiên phát hiện, lông trắng trên người Tiểu Bạch đang ngủ say đột nhiên mọc ra một chút lông thú màu vàng.
Những sợi lông vàng đó cũng không lan tràn ra toàn thân, ngược lại hình thành một hoa văn huyền dị, chậm rãi kéo dài đến các nơi.
Lâm Lăng có thể cảm ứng được, khí tức của Tiểu Bạch nhanh chóng tăng trưởng khi hoa văn kia lan tràn.
Cùng lúc đó, thân thể Tiểu Bạch cũng khôi phục kích thước bình thường, móng vuốt không ngừng to lên, răng nanh chậm rãi lộ ra khỏi khóe miệng…
Nhìn thấy biến hóa quỷ dị này, trong lòng Lâm Lăng lập tức nhảy dựng.
“Chẳng lẽ Tiểu Bạch sắp đột phá đến kỳ trưởng thành?”
Ánh mắt hắn chớp động, trên mặt hiện lên một tia mừng rỡ.
Nghĩ như vậy, Lâm Lăng tạm thời đè nén suy nghĩ muốn ra ngoài tiếp nhận sát hạch chấp sự. Hắn lập tức lấy ra ngọc giản trận pháp rồi thi triển một tầng trận pháp ngăn cách trong phòng.
Nhưng nghĩ đến Tiểu Bạch là Long Viên viễn cổ, không phải là hung thú tầm thường, động tĩnh đột phá trong kỳ trưởng thành nhất định sẽ rất lớn, chỉ dựa vào một tầng trận pháp ngăn cách thì chỉ sợ cũng không thể che chắn được.
May mà trước đó khi Lâm Lăng cướp đoạt chiến lợi phẩm ở chiến trường viễn cổ, loại ngọc giản trận pháp dùng để bế quan tu luyện này nhiều vô số kể.
Lâm Lăng lập tức lấy ra một đống ngọc giản trận pháp từ nhẫn không gian, linh lực tràn ngập trong tay, tất cả đều được kích hoạt.
Ong ong ong!!!
Trong nháy mắt, vô số tầng trận pháp ngăn cách không ngừng chồng chất lên trong phòng, số lượng đó lên đến hơn trăm tầng!!
Làm xong những điều đó, Lâm Lăng lập tức lui vào góc, sau đó đứng nhìn quá trình Tiểu Bạch lột xác.
Vì phòng ngừa bất trắc, linh lực trên người hắn kích động, hiện ra một cái lồng linh khí hộ thể.
Hắn không biết lúc này Đào Linh đã đứng trước cửa phòng mình.
“Lâm Lăng, rời giường đi làm.” Đào Linh gõ cửa rồi nhẹ nhàng nói, giống như gió nhẹ ngày xuân, trong trẻo êm tai.
“Hả?”
Đợi mấy phút, bên trong lại không có chút động tĩnh nào, nàng không khỏi hơi kinh ngạc.
“Lại đang tu luyện?”
Đào Linh cảm thấy nghi ngờ, lập tức điều động một luồng linh thức lan tràn vào bên trong, nhưng cuối cùng lại bị trận pháp ngăn cách ngăn cản, nếu không cưỡng chế xông vào thì căn bản không thể xuyên qua được.
“Thôi, chuyện hôm nay cứ để ta tự mình xử lý đi, dù sao cũng quen rồi.”
Đào Linh cong môi cười, cũng không nói thêm gì.
Sau đó nàng thả một khối ngọc giản xuống mặt đất trước cửa rồi xoay người rời đi.
Hôm nay nhiệm vụ chấp sự cũng coi như tương đối hung hiểm. Đào Linh biết, mặt ngoài tuy là đi đến Hắc Ám Điện Tông giữ gìn trật tự trong cuộc thi, nhưng thật ra lại là âm thầm điều tra Địch Nghiêu trên lệnh truy nã đỏ.
Bởi vì có trưởng lão Điện Tông âm thầm che chở, cộng thêm vô số cao thủ của Hắc Ám Điện Tông, quá trình điều tra hơi vô ý một chút cũng khó mà an toàn rút lui được.