Sau đó, đông đảo đệ tử nội viện cũng không trì hoãn mà lục tục lên đường, tiếp tục đi vào sâu trong bí cảnh…
Ở phía chân trời tràn ngập sương đỏ, Lâm Lăng không ngừng nghỉ mà bay vút về phía trước. Trong lòng hắn không khỏi ngạc nhiên về độ rộng lớn của bí cảnh.
Dù là khu vực đảo chính của Cửu Đại Điện Tông, cũng không sánh bằng diện tích này. Lâm Lăng thật sự khó có thể tưởng tượng, trong một dàn tế lại cất giấu bí cảnh có không gian lớn đến thế.
Bởi vậy có thể thấy được, đại năng võ đạo thời kỳ thượng cổ mạnh đến mức nào!
Phi hành thời gian dài làm thể lực của Lâm Lăng tiêu hao rất nhanh, may mà mang đủ lương khô trong nhẫn không gian.
Hắn lấy ra một khối thịt thú nướng, đang muốn lót dạ thì đột nhiên nghe thấy cách đó không xa mơ hồ truyền đến một chút tiếng vang.
Bởi vì sương đỏ quá dày nên không thể thấy rõ cái gì. Lâm Lăng chỉ có thể tập trung lắng nghe, hình như là tiếng nước róc rách.
“Nơi này còn có con sông?”
Lâm Lăng hơi kinh ngạc, lập tức cất thịt thú đi, bay vút tới chỗ phát ra tiếng nước. Bay chừng hơn trăm trượng, rất nhanh Lâm Lăng đã tìm được nơi phát ra tiếng động.
Nơi này thật sự tồn tại một con sông, không lớn không nhỏ, đi ngang qua khu vực đằng trước.
Nhưng con sông lại không giống như bình thường, nhìn có cảm giác dính nhớt giống như thủy ngân.
Lâm Lăng khom lưng, dùng linh khí bao trùm lên bàn tay, thử nâng một ít nước lên. Hắn đột nhiên cảm thấy nước này rất nặng, hơn nữa nhiệt độ cũng nóng rực giống như dung nham.
Chỉ nghe ‘Xèo xèo’ vang lên, tầng phòng hộ linh khí bao trùm bàn tay Lâm Lăng đã bị tan rã hơn phân nửa trong mấy phút ngắn ngủn.
Thấy thế, Lâm Lăng hơi biến sắc, vội vàng ném nước sông trong tay đi.
“Nước sông thật quỷ dị!”
Trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc, bí cảnh Thiên Hỏa này thật sự khó có thể lý giải bằng thường thức.
“Nơi đó có sinh vật!”
Sau đó, khóe mắt Lâm Lăng lập tức phát hiện sâu trong đáy sông có sinh vật tồn tại. Đó là một con cá sấu khổng lồ toàn thân đỏ rực, cả người phủ đầy vảy, cái đầu cực lớn, hình thù dữ tợn xấu xí. Hai hàng răng nanh dày đặc kéo dài ra đến ngoài miệng, trông cực kỳ đáng sợ.
Lúc này, con cá sấu khổng lồ kia ẩn núp dưới đáy sông, đôi mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng bên bờ, hiển nhiên nó đã xem Lâm Lăng là con mồi.
“Lộc cộc ~!”
Miệng nó lúc đóng lúc mở, phát ra tiếng vang quỷ dị. Rất nhanh, trong nước sông đã tụ tập mấy chục con cá sấu khổng lồ đỏ đậm.
Thấy thế, Lâm Lăng vội vàng bay lên không trung, kéo ra khoảng cách với con sông.
“Mau xem, nơi đó có một con sông.”
Lúc này, đông đảo đệ tử nội viện theo sát phía sau cũng phát hiện con sông kỳ quái này.
Bọn họ sôi nổi dừng lại, lộ ra vẻ mặt mới lạ mà đánh giá, muốn tìm kiếm tài nguyên từ trong đó.
Những đệ tử nội viện vừa nhập môn cũng làm ra hành động như vừa rồi của Lâm Lăng, họ tò mò đi đến bờ sông, thò tay nâng nước sông lên.