Đọc truyện Full

Chương 702: Thiên sinh đạo văn

Mở cửa là một nam tử hơn năm mươi tuổi, nhìn qua xanh xao vàng vọt, hai con mắt khá lớn, quần áo mặc trên người đã rách nát, có thể là do lâu ngày không gặp người lạ, vừa mở cửa nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, lập tức ngẩn người ra.

Dương Tư Linh đơn giản giải thích một chút, người đàn ông lúc này mới hiểu, gật gật đầu.

Dương Tư Linh theo yêu cầu của Diệp Thiếu Dương, bảo ông ta đi gọi tất cả mọi người tới, đàn ông thì đi gõ cửa từng phòng sẽ tiện hơn.

Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua căn phòng của người đàn ông này, thấy có rất nhiều đồ dùng sinh hoạt đã cũ nát, một chiếc giường trống trên đó chất đầy quần áo cũ, giày cũ, bên cạnh còn có một hộp kim chỉ.

Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi: “Nơi này chẳng phải ngăn cách với bên ngoài sao, quần áo này từ đâu ra?”

“Là lấy xuống từ trên mình người chết”

Dương Tư Linh liếc nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, thở dài, ”

Nói chung con người không thể không mặc quần áo, nơi đây người chết quá nhiều, cũng không rảnh mà kiêng kị gì nữa.

Quần áo, giày chỉ cần còn dùng được đều bị thu lại hết, may mà những người còn sống sót không nhiều lắm, cũng đủ dùng.”

Thế còn những đồ dùng sinh hoạt khác, từ đâu ra?”

“Trường học có kho hàng dự trữ, bên trong vẫn còn không ít đồ tồn kho, dùng tiết kiệm cũng được.”

Diệp Thiếu Dương còn muốn hỏi gì đó, Dương Tư Linh đã nói: “Đừng có hỏi chuyện không liên quan nữa, đợi lát nữa bọn họ tới, ngươi nên nghĩ xem có biện pháp nào để thuyết phục bọn họ trợ giúp chúng ta, rốt cuộc bọn họ thuộc về không gian này, không thể theo chúng ta ra ngoài, một khi chúng ta rời đi, bọn họ chẳng khác nào mất đi mấy người giúp đỡ, huống chi chúng ta là pháp sư, ngươi chắc cũng hiểu, bọn họ thực không hy vọng chúng ta đi.”

Vấn đề này, Diệp Thiếu Dương đã sớm nghĩ tới, lập tức gật đầu nói: “Yên tâm đi, ta có biện pháp rồi.”

Biện pháp gì?”

Lúc này, ngoài cửa vang lên những tiếng bước chân hỗn loạn, một nhóm nhỏ người lục tục đi vào phòng, Diệp Thiếu Dương nhìn qua một lượt, thấy tổng cộng có tám người: năm nam ba nữ, đều khoảng trên năm mươi tuổi, cả đám xanh xao vàng vọt, không có một người béo, nghĩ đến việc mấy loại đồ ăn như Thái tuế hay những thực vật kia chỉ có thể ăn đỡ đói, thiếu hụt dinh dưỡng, đột nhiên nhớ đến, Tiểu Mã thật ra là nên đến đây mà ở mấy tháng.

Tám người nhìn Diệp Thiếu Dương từ trên xuống dưới, ánh mắt rất thân thiện, dù sao thì cuộc sống ở nơi này chỉ có khẩn trương với buồn tẻ, có thể nhìn thấy thêm một người thì sẽ cảm thấy tốt hơn.

Dương Tư Linh đơn giản giới thiệu với bọn họ về thân phận và lai lịch của Diệp Thiếu Dương, khi nghe biết được hắn là Thiên sư Mao Sơn, mấy người liền sáng ngời mắt lên, nhưng khi nghe được hắn tới để cứu Vương Bình, ánh mắt lại trở nên ảm đạm, thậm chí có chút bất an.

Lúc này một thiếu niên từ trong đám người chen tới, mở to hai mắt to nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Ngươi là Thiên sư Mao Sơn?”

Diệp Thiếu Dương nhìn lại thì thấy, đây là một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi, mặc dù đầu tóc có chút rối loạn, nhưng nhìn qua rất thanh tú, giật mình sửng sốt: Sao lại có thiếu niên lớn như vậy ở đây? “Đây là…… con trai của hai người kia, gọi là Giang Phi Long”

Dương Tư Linh chỉ vào một đôi nam nữ đang đứng phía sau thiếu niên, “Bọn họ là vợ chồng, Phi Long được sinh ra ở đây.”

Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên không thôi, đúng là bất kỳ hoàn cảnh nào cũng không thể ngăn cản được nhân loại sinh sản….

Giang Phi Long vọt tới trước mặt Diệp Thiếu Dương, hỏi thêm lần nữa: “Ngươi là Thiên sư Mao Sơn, nghe sư phụ ta nói, pháp thuật Mao Sơn rất lợi hại?”

“Ngươi…… Sư phụ?”

“Là ta,”

Dương Tư Linh có chút xấu hổ nói, “Ta ở đây cần sự giúp đỡ, cho nên dạy nó một ít pháp thuật, nó rất có ngộ tính, học một chút liền biết.”

Diệp Thiếu Dương nhìn Giang Phi Long cười cười.

Giang Phi Long ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Các người mang ta cùng đi với, ra ngoài ta để các người nhận làm đồ đệ, ta cũng muốn làm một pháp sư chân chính.”

Trong ánh mắt của nó ánh lên sự kiên định lẫn chờ mong, Diệp Thiếu Dương nhìn Giang Phi Long, đột nhiên phát hiện ra cái gì, chăm chú nhìn ấn đường giữa hai lông mày của nó, cảm thấy có chút chấn động.

“Làm sao vậy?”

Giang Phi Long cau mày.

Nó chau mày như thế, hoa văn ở giữa càng rõ ràng, với người khác mà nói, đó chỉ là vết nhăn do nhíu mày tạo ra mà thôi, nhưng Diệp Thiếu Dương lại nhận thấy có chỗ khác biệt trong đó, trong lòng âm thầm cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng là Thiên sinh đạo văn, là một kỳ tài tu đạo……”

“Tiểu Long đừng có quậy nữa, để người lớn nói chuyện chính sự.”

Mẹ Giang Phi Long kéo nó về phía mình.

Người đàn ông đứng bên cạnh nhìn Diệp Thiếu Dương, cau mày nói: “Các người không phải là người của thế giới này, trở về cũng là đương nhiên, nhưng mà ta mỗi ngày đều dựa vào sự chiếu cố của Tư Linh, nếu các người đều đi hết rồi, thì đám chân già tay yếu chúng ta, khẳng định không thể đấu lại lũ cương thi đó, cũng không còn đường sống nào.”

Ông ta nói ra như thế, liền được những người khác tán đồng, lập tức ồn ào thảo luận.

Diệp Thiếu Dương chỉ mỉm cười đứng đó, chờ bọn họ ồn ào bàn tán xong, lúc này mới mở miệng, chậm rãi nói: ”

Không gian này là một cái mặt không gian bị cắt đi, tứ phía không thể vượt qua, dựa theo đạo lý Âm dương tương sinh, một khi thông đạo với thế giới hiện thực được mở ra, toàn bộ âm dương nhị khí trong không gian sẽ mất đi cân bằng, năng lượng ở ranh giới cấm chế cũng sẽ yếu bớt, đến lúc đó chỉ cần dùng một pháp khí bình thường, là có thể đâm thủng phong ấn…… Các người có thể nắm lấy cơ hội này mà rời khỏi trường học.”

Mọi người nghe vậy liền kinh hãi, đến Dương Tư Linh cũng có chút không tin được, lẩm bẩm nói: “Thật vậy à? Pháp sư trước kia không thấy nói vậy.”

“Ông ta là đệ tử Phật môn, đối với phương diện âm dương khẳng định không hiểu rõ.

Đạo gia chúng ta đã có trình bày và phân tích về Tứ tượng không gian, tin tưởng ta, sẽ không sai.”

“Sau khi ra ngoài, là đến địa phương nào?”

Một người hỏi.

Một khi mở ra cấm chế, lập tức sẽ tương liên với không gian bên ngoài, các người có thể về nhà, trở lại thế giới của chính mình.”

Những lời này vừa được nói ra, mọi người hai mặt nhìn nhau, cả đám khiếp sợ tới cực điểm.

“Chúng ta đã sống ở đây mấy chục năm,”

một bác gái nuốt nước miếng, vô cùng kích động nói:“Vốn đã không còn bất kỳ hy vọng nào được ra ngoài, người trẻ tuổi, ngươi ngàn vạn lần đừng có lừa gạt chúng ta, cho chúng ta hy vọng, rồi lại làm chúng ta thất vọng, chúng ta không chịu nổi nữa đâu.”

Một đại thúc khác cũng nói: “Đúng vậy, chúng ta dựa vào cái gì mà tin tưởng ngươi chứ?”

Diệp Thiếu Dương liền đáp trả một câu: “Bởi vì ta là Thiên sư Mao Sơn.”

Nhìn đám người này bộ dáng vẫn còn có chút nghi ngờ, Diệp Thiếu Dương đưa mắt nhìn bọn họ một lượt, nói: “Các người sống trong lo lắng sợ hãi như vậy đã nửa đời người, các người không nghĩ tới việc rời khỏi nơi này, trở về nhà mình sao? Các người có thể nghi ngờ ta, hơn nữa đúng là không nhất định sẽ thành công, nếu thất bại tất cả mọi người đều sẽ chết, ta cũng vậy, nhưng ta cảm thấy, chúng ta cũng nên mạo hiểm một lần, chẳng lẽ các người thực sự muốn sống quãng đời còn lại ở nơi này?”

Đưa tay chỉ vào Giang Phi Long: “Hay là để cho con trai các ngươi cũng phải giống như các ngươi sao?”

Một lời vừa nói ra, làm rung động thật sâu trong lòng mọi người “Ta giúp ngươi!”

Giang Phi Long là người đầu tiên giơ tay đồng ý.

Cha hắn cũng lập tức nói: “Đúng vậy, tuy chúng ta đã già rồi, nhưng vẫn muốn liều một phen, chết cũng không có gì nuối tiếc, dù sao so với những người đã chết trước đó, chúng ta coi như sống đủ rồi.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full