Đọc truyện Full

Chương 926: Yêu đạo thần kỳ (1)

Hoàng y đạo nhân cười nói: “Cũng không có chuyện gì, hiện giờ ngươi không cần làm gì nữa, theo cách của ta mà làm, chúng ta vẫn có thể thành sự.”

Sau khi tiêu diệt sạch sẽ đám quỷ yêu thi linh, các pháp sư tiếp tục xông lên.

Chỉ còn mình Diệp Thiếu Dương lưu lại đằng sau, dùng cương khí kích phát hồn ấn của Tuyết Kỳ, không nhận được bất kỳ cảm ứng nào.

“Tuyết Kỳ đang gặp nguy hiểm!”

Diệp Thiếu Dương đứng lại, giải thích một lượt với mấy người bên cạnh, đang tính ra khu vực phía sau tường vây, tìm kiếm xem.

“Lão đại, để đó cho ta, có tình huống gì, sẽ quay lại báo ngươi biết.”

Qua Qua nói, “Nơi này không thể thiếu ngươi.”

Diệp Thiếu Dương đánh phải đồng ý, bảo Quả Cam cùng đi với nó.

“Tuyết Kỳ tu vi không kém, chân thân còn là Thiên La Dạ Xoa, chắc sẽ không có chuyện gì đâu.”

Nhuế Lãnh Ngọc thấy Diệp Thiếu Dương nhíu mày không thôi, nói một câu an ủi.

Diệp Thiếu Dương thở dài, nói: “Không chỉ Tuyết Kỳ, Trần Lộ cũng đã mất tích, đến giờ vẫn không có tin tức, ta thực sự có chút lo lắng.”

“Trần Lộ à, chẳng phải cô ấy đi tìm Đạo Phong sao, trận chiến phong yêu tối nay, Đạo Phong sẽ xuất hiện đi?”

Diệp Thiếu Dương trong lòng khẽ động, Đạo Phong, thật là sẽ tới sao? Trong khoảnh khắc, nghĩ tới luồng thanh quang đã tóm gọn Tử thi ban nãy, Tử thi hấp thu phần lớn tu vi của Mẫu thi, thực lực cường đại, hơn nữa cùng Hoàng y đạo nhân kia còn có niệm lực liên kết giữa chủ nhân với thi phó.

Đạo thanh quang này, không chỉ có thể phá vỡ niệm lực, mà còn vượt xa tu vi cường đại của Nhân Mệnh Thảo Thi, trực tiếp đoạt lấy Tử thi, người này phải có pháp lực cường đại đến thế nào đây? Đạo Phong, có thể làm được sao? “Thực sự hy vọng đêm nay có thể gặp lại Nhị sư đệ,”

Lão Quách đang đứng bên cạnh, nghe được cuộc đối thoại, cảm khái nói, “Mấy năm không gặp, ta thực rất muốn gặp hắn, bất quá…… Ta cũng không hy vọng hắn tới.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng khẽ động, nói: “Lời này là thế nào?”

Lão Quách cười khổ: “Nếu như Đạo Phong là người, đương nhiên quá tốt, nhưng…… hắn đã không còn là người, đệ sẽ đối mặt với hắn thế nào đây?”

Diệp Thiếu Dương ngẩn người.

Bắt quỷ, vốn là trách nhiệm của Thiên sư, nếu Đạo Phong là quỷ…… mình phải chính tay bắt hắn hay sao? Một lúc lâu sau, thầm nói: “Bất kể hắn là người hay quỷ, đệ cũng phải trói hắn lại, dẫn về gặp sư phụ.”

Lão Quách mỉm cười, không nói gì thêm.

“Tiểu Diệp Tử, tên đạo sĩ mới làm phép ban nãy là ai thế, bộ dáng trông có vẻ rất lợi hại?”

Tiểu Mã hỏi.

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, quay sang nhìn Lão Quách, “Huynh có thể nhìn ra manh mối nào không?”

“Gia hỏa này biết vẽ phù niệm chú, khẳng định là người trong Đạo môn, thật là đệ tử tà phái nào đó.”

Lão Quách trầm ngâm giây lát, nói: “Thủ pháp sai khiến quỷ thi tà linh của hắn, hình như Vu thuật Tương Tây hoặc Nam Dương, ta cũng không biết cụ thể là gì.

Bất quá…… nếu hắn có thể luyện chế Nhân Du Khô Lâu Đăng, chứng tỏ tu vi thực sự không thấp, ít nhất cũng là cấp bậc Thiên sư.”

Tứ Bảo chen vào một câu: “Chỉ có hắn thì cũng không đáng sợ, dù hắn có là Địa tiên, phía chúng ta có đến mấy vị tông sư ở đây, cũng có thể đánh hắn thành bã, chỉ sợ gia hỏa này sớm có chuẩn bị, không biết đã bố trí âm mưu cạm bẫy gì chờ chúng ta.”

“Đương nhiên là vậy,”

Diệp Thiếu Dương nói, “Hắn cũng không phải ngốc, khẳng định đã chuẩn bị chu toàn, chúng ta phải cẩn thận hơn nữa.”

Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi xuyên qua rừng cây, phía trước là một quảng trường nhỏ, đối diện có một cái ao, chính giữa có một vật trông như giả sơn, bốn bề ngập tràn hơi nước màu máu từ dưới ao bốc lên, không thể thấy rõ.

“Đây là cái gì?”

Tiểu Mã la lên, vươn tay chỉ về phía quảng trường, mọi người tập trung quan sát, trong Huyết trì dựng lên rất nhiều cọc gỗ, phía trên mỗi cái đều đặt một chiếc hũ có miệng rộng, liên kết thành một vòng, nhìn qua giống như là rào chắn.

“Từ từ hãy qua đó!”

Trương Vô Sinh ngăn mọi người lại, tiến đến gần chiếc hũ, bấm ngón tay tính toán, nói: “Phương vị của những chiếc hũ này, vừa lúc hợp lại thành âm dương bát quái, đây đích thực là một Đạo môn trận pháp!”

“Ha ha…… cháu trai Vô Sinh, trận pháp này của ta, ngươi dám xông vào không?”

Từ trên giả sơn giữa Huyết trì, truyền tới một thanh âm già nua, huyết vân tản ra, một đạo sĩ mặc áo vàng đứng trên đỉnh giả sơn, gầy ốm trơ cả xương ra, râu dài phất phơ, bên hông đeo một bình hồ lô.

Nhìn qua có vẻ tiên phong đạo cốt, không giống nhân sĩ tà phái chút nào.

Huyết vân bên dưới hắn chuyển động quay cuồng, che khuất giả sơn, chỉ có thể nhìn thấy một bóng hình, không rõ hình dáng, một lực lượng cực kỳ khủng bố, từ trong giả sơn tràn ra, tập hợp bên trong huyết vân.

“Các hạ thuộc phái nào?”

Trương Vô Sinh nhìn lão đạo sĩ, nghi hoặc nói, ông thân là chưởng môn Long Hổ Sơn, tông sư Đạo môn thiên hạ không ai không biết, dù có thuộc môn phái tà tu, cũng quen biết đại khái, chưa từng nghe nói qua có nhân vật nào như vậy.

Lúc này, từ phía sau truyền đến tiếng bước chân, mọi người quay đầu nhìn lại, là Lăng Vũ Hiên cùng Liễu Như Nhứ, cả hai đang đi tới đám người, trước tiên cúi mình bái Định Trần sư thái.

“Hai người các ngươi, đã làm gì?”

Định Trần sư thái hỏi.

“Chúng ta bận hộ tống đám cô nhi, đã giao lại cho cảnh sát.”

Lăng Vũ Hiên nói, khoé mắt liếc sang Diệp Thiếu Dương một cái.

“A di đà Phật.”

Định Trần sư thái vẻ mặt hài lòng, cười nói, “Đúng là âm đức vô thượng, hai người các ngươi làm rất tốt.”

“Nói nhăng nói quậy!”

Tiểu Bạch mắng, “Đám cô nhi đó, rõ ràng do bọn ta với Tuyết Kỳ cứu thoát, sao lại thành công lao các ngươi!”

Diệp Thiếu Dương nhìn cô xua xua tay, trên mặt không chút biểu tình, nhìn Lăng Vũ Hiên, hỏi “Tuyết Kỳ đâu?”

Hắn quan tâm nhất chính là sự an toàn của Tuyết Kỳ, có công lao hay không có công lao, thật cũng không thành vấn đề gì.

Liễu Như Nhứ nói: “Chúng ta đã cứu đám cô nhi đó cùng cô ta, xong việc cô ta tự mình rời đi, nói là muốn đưa lũ trẻ xuống núi, đó là quỷ phó của ngươi, chúng ta làm sao biết được hành tung cô ta.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày lại, trong lòng có cảm giác, Tuyết Kỳ mất tích, rất có thể liên quan đến hai người này, nhưng mình không có manh mối cũng như chứng cứ, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì, đành âm thầm tự tìm đối sách.

Hoàng y đạo nhân đột nhiên than thở: “Đạo Phật nhị môn, hiện tại đây nhân tài suy tàn, tinh anh điêu linh……”

Ánh mắt lướt qua đám người Nhuế Lãnh Ngọc, Ngô Gia Vĩ, Ngô Hiểu Tầm, dừng lại trên mặt Diệp Thiếu Dương cùng Lăng Vũ Hiên, khẽ gật đầu, sau đó nhìn qua Thích Tín Vô cùng Trương Vô Sinh, hừ một tiếng, nói: “Giới Pháp Thuật điêu linh, đều do lão gia hoả các ngươi dạy dỗ không tốt, chỉ là một đám ăn bám, không biết xấu hổ!”

Khuôn mặt già của Thích Tín Vô đỏ lên, nói: “Đạo trưởng giáo huấn chí phải, giới Pháp Thuật nhân tài điêu linh, đương nhiên là trách nhiệm của mấy sư trưởng bọn ta, chỉ là không biết đạo trưởng đã dạy dỗ được bao nhiêu nhân tài đệ tử rồi?”

Hoàng y đạo nhân hừ một tiếng: “Bần đạo vân du tứ hải, làm gì có thời gian mà thu nhận đồ đệ.”

Trên mặt khẽ mỉm cười, nói tiếp “Thích Tín Vô, tên thật của ngươi là Mã Duy Long, năm hai mươi tuổi vào Chung Nam Sơn, đạo hiệu Càn Tôn, sau đó hoàn tục, đến Cửu Hoa Sơn làm hòa thượng, đây là vì sao thế?”

Lời vừa nói ra, mọi người đều chấn kinh.

Thích Tín Vô thân là trụ trì Cửu Hoa Sơn, là Thái sơn Bắc đẩu trong giới Pháp Thuật, không người nào không biết, nhưng những gì Hoàng y đạo nhân vừa nói, chưa ai từng nghe qua, cả đám đều quay sang nhìn Thích Tín Vô.

Chỉ có Trương Vô Sinh, Định Trần sư thái cùng mấy vị tông sư cao tuổi đưa mắt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt phức tạp.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full