Đọc truyện Full

Chương 952: Tuyệt thế dung nhan

Mỗi một chữ nói ra, đều giống như dao cắt vào trong lòng Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương xiết chặt hai nắm đấm, run run nhẹ.

Thích Tín Vô sợ Diệp Thiếu Dương sẽ không nhịn được mà tham chiến, tuyên Phật hiệu, nhìn Đạo Phong nói: “Chỉ cần Đạo Phong thí chủ đền tội, dâng ra hồn tinh, để cho ta có thêm khống chế, tất sẽ không làm thương tổn hồn phách nguyên thần của ngươi, sau đó thu lại trận pháp, thế nào?”

Đạo Phong hừ một tiếng.

Thích Tín Vô thở dài, nói: “Ở trong Tru Tiên Trận, quỷ thần không ra được, ta đã phát huy đại trận đến cực hạn, Đạo Phong, chắc chắn ngươi sẽ nhận kết cục hồn phi phách tán.”

“Ngươi tưởng ta không có biện pháp nào sao?”

Đạo Phong nói xong, lôi từ trong tay áo ra một cây đại kỳ, bay lên tại chỗ, lăng không dao động, toát ra một cỗ hắc khí từ giữa, gắt gao bao lại mình cùng Dương Cung Tử.

Trong lúc nhất thời quỷ khóc sói gào, vô số quỷ ảnh từ trong hắc khí trên không bay ra ào ào, nhiều không nhìn kịp.

Vô số quỷ ảnh vừa bay ra, lập tức vang lên tiếng đấu pháp ầm ầm, tựa như có thiên binh vạn mã đang chiến đấu.

“Quỷ khí……”

Các pháp sư ở đây đều nhìn ra, quỷ khí phóng ra từ lá cờ kia vô cùng tinh thuần.

Trương Vô Sinh hừ lạnh một tiếng, “Đạo Phong, ngươi còn nói ngươi không nhập ma, hôm nay phát động Tru Tiên Trận đối phó ngươi, quả thật là không sai! Nếu ngươi không hàng, chỉ có chết thôi.”

Mấy phút sau, đám bóng người dũng mãnh lao vào trong hắc khí ban nãy, đều bị xé nát, hắc khí cũng tan đi phần nào.

Trận pháp lập tức biến đổi, bên trong nhân ảnh, xuất hiện hình bóng một tăng một đạo, cầm trong tay đủ loại pháp khí, bấm quyết làm phép, áp sát tấn công Đạo Phong hai mặt trước sau.

Đạo Phong cả kinh, đám người vây xem cũng cả kinh: Những nhân ảnh lúc trước xuất hiện trong trận pháp, rốt cuộc là do linh khí biến thành, tấn công theo bản năng, nhưng bất quá cũng chỉ là hư ảo biến ra, không có khả năng làm phép…

nhưng mà hai tên gia hỏa trước mắt, dĩ nhiên lại có thể làm phép giống như con người, hơn nữa linh quang lượn lờ quanh thân, nhìn qua thì pháp lực không thấp.

Cái này quả thực đã vượt qua sự hiểu biết của mọi người.

“Đây hẳn là trận pháp chi tinh.”

Lão Quách kiến thức rộng hơn, đưa ra phỏng đoán.

“Hai người này chính là hai đại đệ tử của Tiệt Giáo, tự lấy niệm lực bản thân biến thành, hóa thành trận pháp chi tinh, tuy chỉ là thần niệm, nhưng thực lực không thua gì Địa Tiên, Đạo Phong, nếu ngươi không hàng, chỉ có chết thôi.”

Trương Vô Sinh kiên nhẫn nói, bởi ông ta cũng không đành lòng nhìn thấy nhất đại thiên tài Đạo môn chết tại nơi này, chỉ cần hắn nguyện ý đền tội, giao ra hồn tinh của mình, giao cho Thanh Vân Tử giáo hoá, sự tình rốt cuộc sẽ ổn thỏa hơn.

“Bất quá chỉ là cổ nhân mà thôi.”

Đạo Phong nhìn hai bóng người kia, lạnh nhạt nói, tay siết chặt thanh kiếm hóa ra từ hắc khí, xông lên tấn công.

Trương Vô Sinh biểu tình lạnh xuống, lệnh mọi người làm phép một lần nữa, đám người này đều nuốt tiểu hoàn đan, cương khí khôi phục một chút, sắc mặt cũng đỡ hơn nhiều, lập tức từng người hít sâu một hơi, tiếp tục phát động trận pháp.

Bên trong kết giới, quang hoa phổ chiếu, linh khí sinh thành vô số pháp khí: Có cung phụng pháp khí: như hương lô thần tượng.

Có thủ trì pháp khí: Bồ Đề niệm châu.Có thực khí:Thiết phữu bát vu.

Có khai quang linh khí: Anh lạc như ý.

Có xao đả pháp khí: Mộc ngư đồng khánh…..

Toàn bộ đều là linh lực biến thành, đánh về phía tới Đạo Phong cùng Dương Cung Tử.

“Úm, Ma, Ni, Bá, Mễ, Hồng……”

Các đệ tử Phật môn cùng nhau niệm khởi Lục Tự Đại Minh Chú, Phật quang bay ra, pháp tương trang nghiêm, Phật Đà toả sáng, xuất hiện ngàn vạn cánh hoa, hợp lại thành kim liên, nằm vào trong vô số pháp khí, bay về phía Đạo Phong.

Trương Vô Sinh dẫn đầu đám đệ tử Đạo môn, từng người lấy ra pháp khí, sau khi làm phép, chiếu vào trong trận pháp, miệng đồng loạt niệm tụng tâm chú: “Thái thượng Tam Thanh, vạn pháp giai minh, chiếu thiên thiên ứng, chiếu địa địa minh, chiếu nhân nhân hiển linh!”

Ba đạo thanh quang, kham phá quỷ khí, hiện ra như một chuỗi minh châu, xua tan mây che mờ trăng, toả sáng giữa trời xanh, bảo tướng uy nghiêm.

Đám người đang đứng xem trận đấu, đều trợn tròn hai mắt, nhìn cảnh tượng tựa như thần tích.

Tru Tiên Nguyên Trận phong bế hoàn toàn khí tức ở bên trong, bên ngoài không hề cảm nhận được một chút nào.

Chỉ thông qua một màn khủng bố trước mắt, cũng có thể đoán ra được, Đạo Phong đang phải đón nhận công kích đáng sợ tới cỡ nào.

Chỉ thấy hắn một tay nắm hắc khí quang kiếm, một tay cầm Phiên Thiên Ấn, kiên cường chống lại.

Diệp Thiếu Dương nhìn hai vũ khí bất đồng trên tay hắn, khẽ nhíu mày, Đạo Phong đúng là nửa người nửa ma, có thể cùng lúc sử dụng cả quỷ khí và pháp khí, trong toàn bộ giới Pháp Thuật, không thể nào tìm được người thứ hai, sao hắn lại làm được như thế? “Ta đã chết rồi……”

Nhuế Lãnh Ngọc lẩm bẩm.

Diệp Thiếu Dương quay đầu, khó hiểu nhìn nàng.

“Đổi lại là ta, thì đã chết rồi.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói “Ta cũng đã tiêu đời rồi.”

Tứ Bảo tiếp lời.

“Ta……”

Tiểu Mã nuốt một ngụm nước miếng, vừa muốn mở miệng, Tứ Bảo quay đầu lại nói, “Ngươi thì chết ngay từ lúc bắt đầu rồi…”

“Đạo Phong quả thật là quá mạnh, trước kia chỉ nghe nói, hôm nay được nhìn thấy, mới biết cái gì gọi là Nhân Gian Đạo Thần, liên tục đột phá Tru Tiên Tứ Trận, thật không thể tin được.”

Tứ Bảo cảm khái không thôi.

“Nhưng trước sau gì hắn cũng bại thôi, Tru Tiên Nguyên Trận, một khi triển khai, không chết không thu, cường đại tới cực điểm, cho dù là Đạo Phong, cũng vô dụng……”

Lão Quách thở dài, một tay đặt lên vai Diệp Thiếu Dương, “Tiểu sư đệ, đệ thật sự…… hazz, coi như ta chưa nói…”

“A!”

Một tiếng hét thảm thiết, từ trong trận pháp truyền ra, thì ra Dương Cung Tử chịu không nổi, bị linh quang cùng pháp khí từ giữa trận pháp công kích,giống như một con thuyền nhỏ ở giữa bão táp.

Cô đã tu thành bốn đạo Hỗn Độn thiên thể, nhưng đối mặt sự tấn công có tính áp chế này, căn bản không thể chống lại được, có thể kiên trì đến bây giờ, đã là không dễ dàng, may có Đạo Phong vì cô chia sẻ quá nửa áp lực.

Đạo Phong lăng không bay tới, giúp cô chống đỡ.

Hắn vốn đang đấu pháp cùng một tăng một đạo, đã rơi xuống thế hạ phong, bởi vậy để lộ ra một khe hở phía sau, bị hòa thượng dùng pháp bảo đánh lên vai, cả người run lên, phun ra một ngụm máu.

Đạo Phong ôm Dương Cung Tử, phi thân bay vòng quanh trận pháp, tránh né truy kích.

“Đừng lo cho ta……”

Dương Cung Tử thanh âm suy yếu.

Đạo Phong hừ một tiếng, đột nhiên vọt qua chỗ Diệp Thiếu Dương, nhìn hắn một cái.

Diệp Thiếu Dương tâm thần run lên, kìm chế không được, xông lên, dùng Câu Hồn tác chớp mắt đã bổ ra kết giới, Đạo Phong hai tay dùng sức, ném Dương Cung Tử ra ngoài, Diệp Thiếu Dương vừa lúc tiếp được, lỗ hổng lập tức liền lại, Đạo Phong quay lại trận pháp, tiếp tục giao chiến với một tăng một đạo kia.

Tru Tiên Trận tuy khó phá, nhưng cũng chỉ nhằm vào người bị vây khốn trong trận pháp, Diệp Thiếu Dương tấn công từ bên ngoài, nên rất nhẹ nhàng đã phá ra một lỗ hổng.

Đám người Trương Vô Sinh liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương, cũng không nói gì thêm, rốt cuộc mục tiêu của bọn họ chính là Đạo Phong, Dương Cung Tử là Hỗn Độn Thiên Ma, tuy cũng thuộc tà linh, nhưng không phải tà tu.

Các pháp sư ở đây không có oán niệm thâm sâu gì với cô, chỉ một lòng trên người Đạo Phong.

Hai tay Diệp Thiếu Dương đỡ Dương Cung Tử, cúi đầu nhìn, quần áo trên người cô đã bị rách rất nhiều, vô cùng chật vật, vành nón phía trước cũng bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu rụi hơn phân nửa.

Một khuôn mặt tuyệt mỹ, hiện ra trước mắt Diệp Thiếu Dương.

Đây là lần đầu tiên Diệp Thiếu Dương nhìn thấy dung mạo cô, trong lúc nhất thời ngây người, thì ra…… cô lại xinh đẹp như vậy! Tuy bên cạnh hắn thứ không thiếu nhất chính là mỹ nữ, nhưng xét về dung mạo cùng khí chất lãnh diễm này, cũng chỉ có Tuyết Kỳ trước đây mới có thể so sánh được chút thôi.

“Cứu Đạo Phong!”

Dương Cung Tử bắt lấy tay hắn, thanh âm run rẩy.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full