Ánh mắt Lâm Lăng phát sáng, giống như một đứa trẻ đạt được đồ chơi mới, không ngừng đánh giá trang bị của mình.
Chợt hắn giơ tay phải lên, ánh sáng năng lượng nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắn.
Có khẩu pháo trên lòng bàn tay!
Trong lòng bàn tay Lâm Lăng bắn ra một chùm sáng, đánh về phía một cột đá trong đại sảnh.
“Phanh!” Một tiếng nổ vang lên. Cột đá to lớn đã nổ tan nát trong nháy mắt, toàn bộ đại sảnh, cũng kịch liệt lay động giống như động đất. Động tĩnh lớn như thế, nhất thời kinh động đến đông đảo hộ vệ bên ngoài, lúc này tiếng chạy bước chân dồn dập vang lên không ngừng.
Rất nhanh, một lượng lớn hộ vệ chen chúc đi vào từ cửa lớn. Khi nhìn thấy quái vật sắt thép lơ lửng giữa không trung của đại sảnh thì đồng tử trong mắt mọi người đột nhiên co rút lại. Nhưng mà, tố chất của đám hộ vệ này rất cao rất mạnh.
Chỉ hơi kinh ngạc một chút lại nhao nhao rút vũ khí ra, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm về phía Lâm Lăng!
Đại sảnh của phủ lãnh chúa.
Cột đá vỡ vụn làm không gian bên trong tràn ngập cát bụi. Khung cảnh này, giống như vừa mới trải qua một trận chiến kịch liệt.
Nhất là nhìn thấy Lâm Lăng đang mặc Chiến Giáp Cương Thiết, thần kinh cảnh giác của đội hộ vệ vừa xông vào lập tức căng như dây đàn.
“Không cần khẩn trương, là ta.” Ánh mắt Lâm Lăng nhìn xuống đông đảo hộ vệ bên dưới, thản nhiên nói.
“Giọng nói này…”
“Là lãnh chủ đại nhân!”
Nghe vậy, sắc mặt các hộ vệ hơi giật mình, nghe ra đây là giọng nói của Lâm Lăng.
“Vừa rồi chỉ là thí nghiệm kiểm tra uy lực của trang bị này thôi này.”
Lâm Lăng lơ lửng trên không trung trong đại sảnh, xua tay nói: “Đều lui ra hết đi.”
Cái gì?
Trang bị gì?!
Vẻ mặt bọn họ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Chiến Giáp Cương Thép, có chút nghi ngờ.
Sản phẩm công nghệ cao này hoàn toàn vượt qua những món trang bị mà bọn họ được nhìn thấy trước đây.
Sau khi đám hộ vệ rút lui, Lâm Lăng mới thu Chiến Giáp Cương Thép trên người vào không gian hệ thống.
Nhìn ô chứa chiến giáp trong nhẫn trữ vật, khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên.
Sau này có bộ Chiến Giáp Cương Thép này làm phụ trợ, tạm thời không cần đề cập tới chiến lực như thế nào, chỉ dựa vào việc có thể bay lên cao đã giúp hắn tiết kiệm không ít sức lực rồi. Hơn nữa hệ thống còn có chức năng sửa chữa, cho dù có hư hại thì chỉ cần chi một số tiền, hệ thống sẽ sửa chữa nó trở về nguyên vẹn ngay lập tức, không cần hắn phải tự xử lý.
“Thời gian mở ra chiến trường Viễn Cổ còn có khoảng mười ngày nữa, đã đến lúc xuất phát.” Lâm Lăng suy tư một lúc thì quyết định rời đi.
Hơn nữa trong lòng Lâm Lăng vẫn luôn canh cánh chuyện của Cổ Vân Nhạc. Lần này đi tới Điện Tông, vừa hay có thể đi thăm hắn ta.
Suy nghĩ đến đây, Lâm Lăng lấy ra một tấm bùa truyền âm, sau khi dặn dò Bạch Lân một ít sự vụ cần thiết, trực tiếp khởi hành.
Tiếng gió mạnh, nhất thời ở trên bầu trời lãnh địa vang lên ầm ầm, khiến không ít người chú ý tới.