Đọc truyện Full

Chương 1191: Sư công xuất sơn (1)

“Yên tâm, có sư phụ, tuyệt đối không có việc gì.” Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ bả vai Lão Quách nói:

“Chẳng qua… Bố trí mấy thứ này, cần tiêu phí không ít tiền.”

Lão Quách cười khổ nói: 

“Tiểu sư đệ đừng nói giỡn, cái này chính là quan hệ đến tính mạng con gái ta, đừng nói tiêu tiền, cho dù cắt thịt của ta, ta cũng không kêu đau một câu!”

Sau đó bắt đầu tiến hành một hạng phía dưới.

“Đổi mệnh thuật, ta có biện pháp, nhưng cần nước bọt, tóc, móng tay của Tiểu Ngư…” 

Lão Quách vừa nghe đã hiểu, bổ sung nói:

“Ta có răng sữa của nó, lúc ấy thay răng lưu lại cho nó làm kỷ niệm.”

“Vậy không gì tốt hơn.” Diệp Thiếu Dương hài lòng gật gật đầu. Chế tác khôi lỗi tiểu nhân, thứ đại biểu thân thể chủ nhân càng nhiều càng tốt. 

Thanh Vân Tử nói:

“Còn có… ừ, lời này không nên do ta kẻ làm ông này nói.”

Lão Quách buồn bực nói: 

“Sư phụ nói cái gì?”

Diệp Thiếu Dương cười nói:

“Thứ sư phụ nói đệ biết, thiếu nữ cùng phụ nữ, khí tức trong cơ thể khác nhau, nếu không phải xử nữ, thời điểm thi triển đổi mệnh thuật, còn cần kinh nguyệt. Nhưng yên tâm, Tiểu Ngư nhất định là xử nữ.” 

Lão Quách trừng mắt nói:

“Nó mới học cấp ba thôi, cái này còn cần nói?”

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, giữ chặt Diệp Thiếu Dương nói: 

“Đợi chút, con gái của ta có phải xử nữ hay không, đệ làm sao mà biết được, tại sao xác định như vậy?”

Diệp Thiếu Dương sửng sốt, lập tức cười nói:

“Quách sư huynh thật đúng là hồ đồ nhất thời, đệ nếu là thực có cái gì với Tiểu Ngư, vậy đệ nên xác định con bé không phải xử nữ mới đúng.” 

Lão Quách cả giận nói:

“Đệ nghĩ cái gì thế, ta cũng không phải nói các ngươi từng có gì, ý tứ ta là, đệ xác định con bé có phải xử nữ hay không như vậy, có phải các ngươi từng thảo luận hay không. Các ngươi vì sao phải thảo luận cái này?”

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nhún vai nói: 

“Đệ căn bản chính là đoán được chưa.”

Trầm ngâm một lúc lâu, Diệp Thiếu Dương đem tài liệu mình làm phép cần liệt kê một lần, bảo Lão Quách đi chuẩn bị, trong đó khó tìm được nhất, chính là “Vật chết”.

Cái gọi là vật chết, chính là vật tương quan với người chết, bên trên tử khí quấn quanh, luôn luôn bị coi là vật điềm xấu. 

Vật chết tổng cộng có ba loại, một loại là người thường lúc chết đặt ở trên người, tỷ như đeo đồ ngọc, vật thưởng thức, cực kỳ dễ dàng hấp thu tử khí, nhưng theo thời gian chuyển dời hoặc là phơi nắng, dần dần sẽ tan đi.

Còn có hai loại vật chết, là hung khí giết người, cùng thứ mà người tự sát dùng, tỷ như dao găm giết người, tự sát dùng là dây thừng, không riêng hấp thu tử khí, còn tụ tập sát khí, là đại hung vật. Trong đó lấy vật chết tự sát là hung ác nhất.

Vật chết Diệp Thiếu Dương cần, chính là một loại này. Chỉ là loại vật chết này rất khó tìm, dù sao mặc kệ là tự sát hay giết người, loại đồ vật mang tính mấu chốt này sẽ bị cảnh sát coi là vật chứng thu đi. 

Nhắc tới cảnh sát, Diệp Thiếu Dương mắt sáng ngời nói:

“Có rồi, tìm Vũ Tình hỗ trợ!”

Lão Quách nói: 

“Chuyện này tìm cô ấy hỗ trợ, sợ là không thích hợp nhỉ?”

“Sợ cái gì, cô ấy là cảnh sát nhân gian, cho dù là âm phủ chính thần, đối với cô ấy cũng không dám lỗ mãng, vừa lúc đệ làm phép, còn cần tìm cô ấy hỗ trợ.”

Lão Quách đành phải đáp ứng. 

Tất cả đều an bài thỏa đáng, Lão Quách lập tức cáo từ, đi chuẩn bị.

“Thuận tiện buổi tối mua chút đầu heo trở về!” Thanh Vân Tử phân phó:

“Nửa nạc nửa mỡ, mang thêm chút mũi lợn!” 

Chờ Lão Quách đi rồi, Diệp Thiếu Dương gọi điện thoại cho Tứ Bảo, bảo hắn và Qua Qua cùng nhau tới đây.

Từ khi trở về, một mực bận chính sự, Diệp Thiếu Dương chưa kịp thông báo Tứ Bảo, đồng thời cũng có chút do dự, cần đem Tứ Bảo kéo vào trong chuyện này hay không, về sau nghĩ một chút, huynh đệ gặp chuyện, vốn là nên cùng nhau gánh vác, huống chi Tứ Bảo và Lão Quách quan hệ cá nhân cũng rất tốt, cũng nên bỏ sức một phen.

Trong phòng chỉ còn lại có thầy trò hai người, trên cảm giác có chút khác biệt. Diệp Thiếu Dương nhìn Thanh Vân Tử cười cười nói: 

“Sư phụ, thật sự xin lỗi, lão nhân gia cũng thu sơn rồi, chuyện này còn liên lụy sư phụ ra mặt.”

Thanh Vân Tử hừ một tiếng nói:

“Ta một nắm xương già, có cái gì phải sợ, cho dù một ngày kia chết đi âm ty, Diêm lão ngũ cũng phải nể mặt ta vài phần, ngược lại là ngươi đó, phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, ngươi đắc tội không riêng gì một cái Tuần Du ti, mà là hầu như nửa địa phủ, đến lúc đó đánh nhau ngươi liền biết!” 

“Sư phụ à con nhát gan, người đừng làm con sợ, người phải bảo kê con.”

Diệp Thiếu Dương thè lưỡi:

“Chẳng may toàn bộ âm ty đều đến đây, con vẫn là có chút áp lực, nửa âm ty sao… Hắc hắc, đồ đệ của người cũng không sợ.” 

Thanh Vân Tử gõ đầu hắn nói:

“Ngươi nha, cũng chỉ có ở Mao Sơn ta mới phóng túng như vậy, nếu ở môn phái khác, những việc ngươi làm sau khi xuống núi, cũng đủ ngươi quay mặt vào tường suy nghĩ một trăm năm!”

Diệp Thiếu Dương nói: 

“Con coi như sư phụ là khen con.”

“Đồ mặt dày!” Thanh Vân Tử cười to.

Tuy nói Tiểu Ngư đi dạo phố, lại là ban ngày ban mặt, có Nhuế Lãnh Ngọc chiếu cố, lẽ ra sẽ không xảy ra tình huống gì – nếu Ngư Huyền Cơ dám ở loại địa phương này quang minh chính đại bắt người, vậy cô ta nhất định là điên rồi, đến lúc đó cho dù là Diêm La vương cũng không bảo vệ được cô ta. 

Nhưng mắt thấy trời sắp tối, Diệp Thiếu Dương vẫn gọi điện thoại cho Nhuế Lãnh Ngọc, thúc giục bọn họ nhanh chóng trở về, thuận tiện mua chút thức ăn chín và bia.

Hai mỹ nữ vào cửa nhà không lâu, Tứ Bảo cùng Qua Qua cũng đến, tham quan nhà mới của Diệp Thiếu Dương, tán thưởng không thôi.

“Thiếu Dương, tôi muốn một gian, cậu tùy tiện cho tôi một gian!” 

Tứ Bảo đối với loại trang sức cổ điển này hắn ngược lại rất là hài lòng, so sánh với căn nhà mình thuê, quả thực là cách biệt một trời một vực, vì thế mặt dày đến ở ké.

Qua Qua lườm hắn một cái nói:

“Bản thân lão đại còn chưa ở đâu, ngươi cũng thực không biết xấu hổ.” 

“Cái gì, của Thiếu Dương không phải là của ta, của ta cũng là của hắn!”

“Đúng vậy, ta tin ngươi, mấu chốt là ngươi cái gì cũng không có.”

Qua Qua tiếp tục đả kích hắn, sau đó quay về Nhuế Lãnh Ngọc liếc một cái, nói với Tứ Bảo: 

“Nói ngươi không biết làm người đi, nữ chủ nhân còn ở đây, ngươi tới tá túc dù sao cũng phải có lời với người ta chứ.”

Tứ Bảo lúc này mới hồi phục tinh thần, vội vàng đi dỗ Nhuế Lãnh Ngọc, tỏ vẻ mình chỉ cần một gian phòng nhỏ nhất, thật sự không được thì ở phòng khách cũng được, một câu một cái “đệ muội”, gọi tới mức vẻ mặt cô không được tự nhiên.

Nhuế Lãnh Ngọc và Tiểu Ngư mua đồ ăn đến, thừa dịp các cô xuống bếp nấu cơm, Diệp Thiếu Dương vào phòng, gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, bảo cô tới đây ăn cơm. 

Tuy ở trong điện thoại, Tạ Vũ Tình trước sau như một chế nhạo hắn, nhưng Diệp Thiếu Dương nghe ra được, cô rất vui vẻ, hơn nữa tỏ vẻ lát nữa sẽ tới.

Buông di động, Diệp Thiếu Dương nhìn bản thân trong gương trang điểm, kinh ngạc ngẩn người.

“Lão đại, sao không gọi điện thoại cho Tĩnh Như tỷ luôn, gọi chị ấy đến liên hoan?” Thanh âm Qua Qua vang lên ở sau người. 

“Tĩnh Như ra nước ngoài bàn việc làm ăn rồi.” Diệp Thiếu Dương nói, hắn là ngày thứ hai vừa tới Nga Mi sơn, nhận được điện thoại của Chu Tĩnh Như, nói cho hắn một chuyện này, tỏ vẻ sẽ nán lại ở nước ngoài một thời gian rồi trở về.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full