Đọc truyện Full

Chương 1211: Tạm qua cửa ải khó (1)

Tạ Vũ Tình nói: “Ồ, trách không được Ngư Huyền Cơ lúc trước không động thủ, thì ra là đang chờ chúng ta bố trí…”

“Chính là như thế. Nhưng các bạn học của Tiểu Ngư thì lại khác, Ngư Huyền Cơ chỉ cần xuất hiện trước mặt bọn họ, chính là phạm vào âm luật, càng không cần nói làm phép trước mặt bọn họ, mang đi Tiểu Ngư, cho cô ta mười cái gan cũng không dám.”

Trương Tiểu Nhị tiếp nhận câu chuyện: “Dựa theo nói như vậy, em dứt khoát thuê một ít bảo tiêu, hai mươi tư giờ đi theo Tiểu Ngư, không phải không có việc gì sao?” 

Diệp Thiếu Dương nói: “Điều này sao có thể, chúng ta thuê người, đầu tiên đã có mục đích, tương đương chúng ta tự mình ra tay, sẽ không chịu điều luật này bảo hộ.

Nói cách khác, bạn học Tiểu Ngư không biết chuyện này, không biết trên đời có quỷ, Ngư Huyền Cơ hiện thân trước mặt bọn họ, mới tính phạm âm luật.”

“Như vậy phiền toái!” Trương Tiểu Nhị rất khó chịu. 

“Nói lời thừa, âm luật cũng không phải chuyên thiết kế cho chúng ta, phải chú ý cân bằng.”

Tạ Vũ Tình nói: “Cái này cũng đơn giản, để Tiểu Ngư ở trường học mười bảy ngày, trong lúc đó làm gì cũng cùng với bạn học, đừng hành động một mình, không phải được rồi sao?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Không sai, đây là cơ sở, hơn nữa trong trường học nhiều người, khí chất thư sinh nồng đậm, Ngư Huyền Cơ rất khó xuống tay.” 

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Đạo cao một thước ma cao một trượng, mười bảy ngày thời gian, Ngư Huyền Cơ không có khả năng bỏ qua, cô ta tuyệt đối sẽ nghĩ mọi cách mang đi Tiểu Ngư.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu.

“Cho nên, mấy người chúng ta cũng cần đi qua cùng, trú ở trong trường học, một khi xảy ra cái gì ngoài ý muốn, cũng có thể kịp thời cứu viện!” 

Nhuế Lãnh Ngọc thấy Diệp Thiếu Dương nhìn mình nói: “Chúng ta?”

“Bằng không thì thế nào? Chị, tôi, hòa thượng, còn có sư phụ tôi.”

“Đừng mang theo ta.” Thanh Vân Tử trợn hai mắt, “Ta phải đi Huyền Không quan, còn có chuyện quan trọng, không thể chậm trễ.” 

Diệp Thiếu Dương vốn định khuyên lão lưu lại, đột nhiên đã biết Thanh Vân Tử muốn đi làm gì, đành phải gật gật đầu.

Thanh Vân Tử quay đầu nói với lão Quách: “Ngươi đừng nghĩ nhiều, Tiểu Ngư nếu là không có việc gì, có bọn Thiếu Dương trông là được, nếu là có việc… Ta cho dù đi âm ty, cũng chẳng được việc gì, huống hồ ta sắp đi Huyền Không quan, xử lý một đại sự sinh tử, ở nơi này chậm trễ vài ngày, đã sắp không kịp nữa, không thể không đi.”

Lão Quách vừa nghe, cảm động vạn phần nói: “Sư phụ có thể trảm linh cho Tiểu Ngư đã là ân huệ rất lớn, con nào dám trách tội sư phụ.” 

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Biện pháp là tốt, nhưng chúng ta mấy người ngoài, làm sao có thể đi vào trường học?”

“Không cần đi vào, chúng ta ở phụ cận trường học thuê nhà ở là được. Nếu thật xảy ra chuyện, trực tiếp trèo tường vào trường học. Chi tiết đến lúc đó nghĩ tiếp.”

Nhuế Lãnh Ngọc gật gật đầu. 

“Trong cục cảnh sát Huy Châu, chị cũng có mấy bạn học.” Tạ Vũ Tình nói, “Nhỡ đâu mọi người cần hỗ trợ, đến lúc đó liên hệ chị, chị đến an bài.”

Diệp Thiếu Dương đáp ứng, nghĩ đó dù sao cũng là đại học, nhỡ đâu mình ở trong vườn trường làm gì, bị người ta hiểu lầm, có cảnh sát giải vây đó là không còn gì tốt hơn.

Tạ Vũ Tình đứng dậy cáo từ, Diệp Thiếu Dương vốn định tiễn cô một chút, kết quả Trương Tiểu Nhị cũng muốn đi, hai người đi chung, tới phòng Tiểu Ngư gọi Tuyết Kỳ —— ở lúc bọn họ nói chuyện, Tuyết Kỳ luôn canh gác cho Tiểu Ngư. 

Ba người đi rồi, Mã Thừa cũng muốn rời khỏi.

“Tôi muốn đi tắm rửa một cái nghỉ ngơi một hồi, cơm chiều tôi an bài, cần ta tìm người đến chiếu cố một chút hay không?”

Đoàn người đều nói không cần, chờ Mã Thừa đi ra ngoài, Tứ Bảo đột nhiên nhớ tới cái gì, đuổi theo, có chút xấu hổ hướng hắn thì thầm vài câu, Mã Thừa nghe xong, vừa giật mình, vừa buồn cười. 

“Tôi nói này, anh là hòa thượng đó.”

“Tôi có thể hoàn tục bất cứ lúc nào!” Tứ Bảo cười hắc hắc, lập tức ý thức được thái độ này của mình có chút cảm giác quá mức đói khái, vội vàng lại đổi một bộ dáng như cao tăng, hai tay chắp chữ Thập, niệm tiếng phật hiệu, nói: “Thiện tai, bần tăng chỉ là lần trước sau khi tán gẫu với cô ấy, cảm thấy cô ấy rất có phật duyên, muốn độ hóa cô ấy mà thôi…”

Mã Thừa nói: “Độ hóa như thế nào, muốn xâm nhập trao đổi một lần không?” 

Tứ Bảo cả giận nói: “Ngươi người này tư tưởng sao lại dơ bẩn như vậy!”

Mã Thừa cười nói: “Cậu thôi đi, cậu chính là nhìn trúng người ta da trắng mặt xinh chân dài.”

Tứ Bảo đỏ mặt lên, không dám đáp lại. 

Mã Thừa đem hắn kéo đến một bên, cười hì hì nói: “Nam nhân háo sắc thiên kinh địa nghĩa, cậu nếu thực thiếu muội tử, tôi an bài cho cậu một cô, cô nương này thực sự không được.”

Tứ Bảo vừa nghe, lòng trầm xuống nói: “Cô ấy là…”

“Đừng nói bậy, tôi chưa từng ăn cỏ gần hang. Tôi là nói, cậu đừng thấy cô ấy là quan hệ xã hội chỗ tôi, cô ấy sinh hoạt cá nhân phi thường sạch sẽ, cho dù là tôi mệnh lệnh cô ấy, cũng sẽ không đến chỗ cậu, có một số người, là tiền cũng không hạ được, hiểu không, cậu nếu cần muội tử, tôi an bài cho cậu mấy người cũng được, nhưng mà cô ấy tuyệt đối không được.” 

Trong lòng Tứ Bảo mừng như điên, giữ chặt hắn nói: “Tôi không cần muội tử, tôi chỉ muốn cô ấy, phi phi, tôi muốn độ hóa cô ấy!”

Mã Thừa nhìn nhìn hắn, cười nói: “Cậu muốn theo đuổi người ta à, cái này thì được, nhưng loại chuyện này tôi không giúp được gì, tất cả trông vào chính cậu.”

“Nói rồi nha, anh đem cô ấy gọi tới là được.” Tứ Bảo hưng phấn chà chà tay. 

Thanh Vân Tử công bố có một món đồ rơi ở trong nhà Diệp Thiếu Dương, bảo Diệp Thiếu Dương đưa lão trở về lấy.

Diệp Thiếu Dương biết ý tứ của lão, vì thế dẫn lão rời khỏi khách sạn, gọi xe về trong nhà.

Thanh Vân Tử thu thập đồ đạc của mình, liền muốn rời khỏi. 

Diệp Thiếu Dương nói: “Lúc trước ở khách sạn sư phụ sao không nói, đánh tiếng với bọn họ chút cũng tốt.”

Thanh Vân Tử nói: “Ta nếu là nói đi, đoàn người nhất định sẽ tiễn ta, lưu luyến không rời, không ý tứ gì cả, nhất là tiểu Quách, nói không chừng còn có thể khóc một hồi.”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Sư phụ trước kia không phải như thế.” 

“Người già rồi, liền sợ ly biệt.”

Thanh Vân Tử nhìn bản thân trong gương tủ đứng, chậm rãi nói.

“Vậy sư phụ sao không sợ ly biệt với con?” 

Thanh Vân Tử xoay người lại, gõ một phát lên đầu Diệp Thiếu Dương nói: “Ngươi là con ta, có thể nào giống với người khác!”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, đột nhiên có chút thương cảm, mình xuống núi cũng đã một đoạn thời gian, trong thời gian này chỉ có lúc về núi, thầy trò gặp lại vài ngày ngắn ngủi, sau đó liền lại tách ra.

Đã lâu không gặp, tóc bạc trên đầu Thanh Vân Tử, tựa như so với trước đây cũng nhiều hơn một chút. 

“Vậy sư phụ cũng đừng đi nữa, ở chỗ con không phải rất tốt sao, dù sao trên Mao Sơn chỉ có mấy ngoại môn đệ tử, cũng không sao cả.”

Thanh Vân Tử thở một hơi thật dài, đối mặt tiểu đồ đệ mình thương yêu nhất, rốt cuộc cũng thổ lộ tiếng lòng nói: “Ta già rồi, ta cũng không muốn bôn ba, nhưng vì các ngươi hai đứa không nên thân, có một số việc ta phải đi làm.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng khẽ động, quả nhiên, mình đoán không sai, sư phụ đến Huyền Không quan, là vì Đạo Phong… 

“Lúc trước Vô Cực thiên sư cũng phát pháp thiếp cho con, chờ sự tình bên này xong, con cũng phải chạy qua. Nếu sư phụ hiện tại không muốn nói cho con biết chân tướng, chờ sau khi con đi rồi nói.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full