Đọc truyện Full

Chương 1277: Phát minh siêu cấp (2)

Chờ sau khi hoàn công, toàn bộ trở thành một cái phù trận bỏ túi nhưng nội tại cực kỳ phức tạp, chỉ cần là quỷ yêu tà linh, dùng tu vi bản thân kích hoạt mắt trận – bị hắn chế tác thành hình thái cái nút, toàn bộ phù trận sẽ vận chuyển, tự động “truyền phát” ra ảo cảnh…

Quá trình chế tác phi thường phức tạp, Diệp Thiếu Dương hoàn toàn không hiểu, nhưng cũng may nghe hiểu nguyên lý nói: “Chính là nói, chúng ta nghe thấy, thật ra là ảo giác sư huynh thông qua linh lực lưu lại ở trong phù trận?”

“Không sai! Dựa theo nguyên lý này, thật ra ngay cả video cũng có thể chế tạo ra, chỉ cần ta xem trước một lần… Nhưng so với thanh âm mà nói, cần càng nhiều phù văn phối hợp, rất nhiều phù văn, ở trong pháp thuật vốn có căn bản chưa có, cần ta đi phát minh sáng tạo, cho nên trong thời gian ngắn không làm được.” 

Lão Quách hưng phấn vỗ tay một phát, “Nhưng Quỷ thư số 1 đã thành công, TV ta sớm muộn gì cũng có thể làm ra!”

Diệp Thiếu Dương nhìn xem cái gọi là “Quỷ thư số 1”, lại nhìn nhìn lão Quách, lẩm bẩm: “Sư huynh bảo đệ nói cái gì mới được đây…”

Lão Quách nói không sai, thứ nhìn qua không bắt mắt này, tuyệt đối là một cái phát minh vĩ đại! 

“Nhưng, đệ nói sư huynh, sư huynh làm thế nào mà kiếm một bài hát như vậy?” Diệp Thiếu Dương gãi đầu, bài hát vừa rồi quả thực quá ghê người.

“Ta nơi này chỉ cần biến trận, liền có thể chuyển đổi kết cấu trận pháp, có thể truyền phát hoàn cảnh khác nhau, cũng chính là ca khúc khác nhau…” Lão Quách nói xong, lại ở đáy Quỷ thư số 1 mân mê một phen, sau khi kích hoạt cái nút, lại là tiếng ca truyền ra:

“Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ, ngàn dặm Hoàng Hà nước cuộn trào…” 

“Hoắc Nguyên Giáp, Hoắc Nguyên Giáp!”

Bên người truyền đến một tiếng kêu kích động, dọa Diệp Thiếu Dương nhảy dựng, quay đầu nhìn lại, móa, chung quanh không biết khi nào đã đứng mấy chục người, nhìn trang phục, đại bộ phận là vong hồn mới chết, trong đó còn có hai quỷ sai, còn có hai quỷ dịch vác cuốc.

Tiếng hô chính là một quỷ dịch trong đó phát ra, mặt hàng này rơi lệ đầy mặt, kích động khó có thể tự kìm chế, thẳng tới khi đem tiếng ca nghe hết, rơi lệ nói: “Ta làm quỷ dịch hai mươi năm rồi! Hai mươi năm chưa nghe được bài hát này rồi, hai mươi năm rồi đó!” 

Bên cạnh, một quỷ dịch lắc đầu, “Cái đồ chơi gì thế này, không dễ nghe, lão phu lúc còn sống vung tiền như rác, ở Đại Thượng Hải nghe Chu Tuyền, Lý Hương Lan hát, cái đó mới gọi là ý nhị, nào giống những người về sau hát…”

Lão Quách cười nói: “Đã biết đám lão quỷ tốt các ngươi có khẩu vị này, nghe rõ đây…”

Tiếng ca hơi chuyển, lại bắt đầu truyền phát《 Dạ Lai Hương 》của Lý Hương Lan… 

“Lạch cạch!”

Lão quỷ dân quốc này khẽ buông tay, cái cuốc rơi xuống đất, cả người ngây ra như phỗng.

Nhưng ca khúc chỉ phát không đến một nửa, liền im bặt mà dừng. Lão quỷ nghe đang say mê, đột nhiên hết, nhất thời giận dữ, chất vấn: “Phát đi, nhanh lên!” 

Gương mặt vốn bình thường cũng nháy mắt biến hóa, dữ tợn vô cùng.

Hắn thế mà vì nghe ca, động oán khí. Diệp Thiếu Dương ở một bên nhìn, trong lòng cũng say, nhưng nghĩ một chút cũng đã hiểu:

Âm ty là có “đoàn diễn tấu” của mình, đều là ca giả vũ giả của các triều đại, bởi vì có kỹ năng đặc thù, được mấy đại lão lưu lại, cho chức quan nhỏ, ở Trung Nguyên, Thanh Minh ngày hội như vậy diễn tấu, nhưng bởi vì mấy đại lão đến từ triều đại khác nhau, chịu thói quen lúc còn sống ảnh hưởng, thứ thích nghe không giống nhau. 

Xa xưa một chút, thích nghe quốc phong, sanh tiêu… các nhạc khí diễn tấu, Đường Tống thích ca múa, Nguyên Minh thích nghe khúc…

Sau Minh triều không còn Hoa Hạ. Sau khi Thát tử vào quan ải, không một ai đủ công đức lên làm đại lão, cho nên tuy mấy đại lão sở thích khác nhau, vì thế đều tự nuôi một đám linh nhân tiên quan, nhưng không có một ai thích nghe ca khúc lưu hành.

Nhưng bởi vì quỷ hồn bình thường trong Uổng Tử thành, sau khi kết thúc ân oán đều đi đầu thai, cho nên già nhất cũng chỉ là vong linh những năm 20, trẻ tuổi càng không cần phải nói, mỗi ngày đều có người chết. 

Những người này sau khi chết, trên cơ bản không có gì giải trí, cho dù là ngày lễ ngày tết, nghe được cũng đều là khúc thời cổ, tuy quỷ hồn chuyển thế luân hồi, đều là từ xa xa đến, nhưng ký ức một kiếp cuối cùng là mãnh liệt nhất, cho nên căn bản là không thích các văn nghệ lỗi thời đó, đối với ca khúc thịnh hành của giai đoạn lúc còn sống miễn bàn có bao nhiêu hoài niệm.

Chỉ nói người trước mặt lão Quách, mấy chục năm chưa nghe được Dạ Lai Hương bài hát này, hôm nay đột nhiên nghe được, tự nhiên như si như cuồng.

Lão Quách cũng không sợ hắn, khoát tay áo nói: “Không phải ta không phát nữa, ta linh lực có hạn, chế tạo ‘ảo cảnh’ chỉ có thể duy trì thời gian dài như vậy, cho nên ghi tới đây là hết.” 

Quay đầu nói với Diệp Thiếu Dương, “Cho nên ta nói hai ta hợp tác, tiểu sư đệ ngươi pháp lực thông thiên, một lần làm phép, ít nhất có thể ghi lại mấy chục bài hát…”

Khóe miệng Diệp Thiếu Dương run rẩy lên, lần đầu tiên nghe nói pháp lực còn có thể dùng ở loại địa phương này.

Quỷ dịch kia túm lấy lão Quách, “Đại pháp sư, thứ này có thể tặng ta một cái hay không, giúp ta ghi lại một số ca khúc Thượng Hải ngày xưa!” 

Người bên cạnh kia lập tức tỏ vẻ mình cũng muốn, hơn nữa đem tên bài hát báo ra, Thượng Hải than, tái tim Trung Quốc của ta, cái bóng hàng rào…

Trên mặt lão Quách lộ ra nụ cười gian thương tiêu chuẩn.

“Ta làm thứ này, dốc hết tâm huyết… Các ngươi xem xem, gỗ Huyền Từ này, chỉ có Quỷ Vực mới có, giá trị các ngươi so với ta rõ ràng hơn, chỉ riêng cái này đã phải tiêu không ít tiền…” 

Hai người hiểu ý, lập tức tỏ vẻ phải trả tiền mua, trả bao nhiêu tiền cũng được.

“Tiền ta không cần, bản nhân là pháp sư, đến từ dương gian, cần tiền của các ngươi có ích lợi gì?” Lúc này, sự tình đã tiến vào tiết tấu của lão Quách, vươn hai ngón tay, “Hai cây Địa Hoàng Tinh, đổi một cái.”

Hai quỷ dịch nhất thời ngây người. 

Diệp Thiếu Dương cũng hít ngược một ngụm khí lạnh, Địa Hoàng Tinh, là một loại thực vật của Quỷ Vực, chỉ ở một nơi tên là “Xích Địa” mới có, đối với pháp sư mà nói, là một loại pháp dược rất trân quý, nhưng bởi vì quá thưa thớt, bình thường đều là có tiền mà không có chỗ mua, một cây lấy đến nhân gian, gặp được người mua biết hàng, bán hơn vạn tệ không thành vấn đề.

Một cái máy ghi âm có thể nghe hát, thật sự có thể giá trị nhiều tiền như vậy?

Ngay tại lúc Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ hoài nghi, hai quỷ dịch đã đồng ý, lão Quách lấy ra linh phù, ghi nhớ tên của bọn họ, ước định sau một tuần vẫn gặp mặt ở nơi này. 

Hai quỷ dịch ngàn dò vạn dặn, bảo hắn nhất định phải tới, sau đó lau nước mắt rời khỏi.

“Xin hỏi pháp sư, có kể chuyện hay không?” Một quỷ sai hỏi.

“Có, Bình thư khoái bản, kịch Bắc Kinh, điệu Sênh Hà Bắc, các loại hí kịch, cái gì cũng được.” 

Hai quỷ sai vừa nghe, vội vàng tỏ vẻ mình cũng muốn một cái.

“Hai vị, các ngươi… Lúc này có phải còn có nhiệm vụ trong người hay không?” Diệp Thiếu Dương nhìn bên cạnh các vong linh bị xích sắt trói kia nói.

Hai quỷ sai nghe vậy kinh hãi, vỗ ót, “Nguy rồi, chỉ để ý xem náo nhiệt, quên chính sự!” 

Vội vã dắt một đám vong linh rời khỏi, trong đó một người nhớ tới cái gì, bảo đồng bạn đi trước, bản thân trở về tìm lão Quách đăng ký, cũng dặn đủ các loại.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full