Cánh môi tách ra, bầu không khí mập mờ lại đột nhiên lâm vào một loại tình huống xấu hổ.
Hai má Đào Linh đỏ bừng, ánh mắt né tránh không dám nhìn Lâm Lăng. Mà lúc này hai tay của Lâm Lăng cũng không có chỗ nào để đặt, tâm tư phức tạp.
Nhưng một mùi hương thơm còn sót lại bên miệng làm cho hắn hiểu rõ, mối quan hệ giữa hai người cuối cùng cũng biến thành một mối quan hệ kỳ diệu nào đó.
“Hôn rất có kỹ năng nha.”
Người đầu tiên phá vỡ bầu không khí lúng túng là Đào Linh, người phụ nữ hiện đại đến từ kiếp trước cũng không có khái niệm truyền thống của thế giới này.
Sau một thời gian ngắn rụt rè, dung nhan xinh đẹp một lần nữa tràn ra một nụ cười ngọt ngào.
“Ta học trên Ti vi cũng không tệ đúng không, biết đang muốn cự tuyệt còn mời chào nữa.” Tâm trạng Lâm Lăng cũng thả lỏng, trêu ghẹo nói.
Một câu này, không thể nghi ngờ là đem tính cách cởi mở của Đào Linh chọc cho ngay lập tức nở nụ cười.
Tiếng cười nhẹ nhàng, dễ nghe.
Bất ngờ động tác của hai người rất tự nhiên nắm tay nhau, tản bộ trong con đường núi yên tĩnh này.
Khóe miệng đối phương đều mỉm cười, lẳng lặng hưởng thụ loại cảm giác ngọt ngào bất ngờ này.
Vù!
Nhưng mà đúng lúc này, một tấm bùa truyền âm đột nhiên bay vút ra chậm rãi thiêu đốt, cắt đứt giây phút ấm áp khó có được này.
“Lâm Lăng, lập tức đến tổng điện Chấp Sự Đường.”
Bỗng nhiên trong đầu Lâm Lăng vang lên giọng nói của Vệ Bình đàm đạm nói.
“Có việc gì sao?” Đào Linh nhịn không được mà hỏi.
“Ừm, Vệ Bình tiền bối bảo ta đi đến tổng điện.” Lâm Lăng gật đầu, mỉm cười nói.
“Được, vừa lúc ta cũng muốn trở về gia tộc một chuyến.”
Đào Linh cười hì hì: “Chuẩn bị ghi lại cho ngươi một bản đồ Đại Lục Thương Khung thời cổ đại.” “Đến lúc đó, chàng tiến vào khu vực Chiến trường Viễn Cỗ, có thể dùng trong bất kỳ tình huống nào.”
Nói xong, nàng nâng bàn tay Lâm Lăng lên nhẹ nhàng hôn một cái, sau đó xoay thân thể mềm mại vẻ mặt xấu hổ bay vút đi.
“Cám ơn.”
Nhìn bóng dáng xinh đẹp của Đào Linh từ từ bay xa trên bầu trời đêm, Lâm Lăng mỉm cười thấp giọng lẩm bẩm.
Ý nghĩa trong đó của hai chữ này, rất là quý trọng đoạn tình cảm không dễ dàng này.
……
Tổng điện của Chấp sự đường, nằm ở trung tâm của hòn đảo.
Phiến khu vực này, bao phủ một tầng trận pháp ánh sáng.
Đám người nhàn rỗi và chấp sự cấp thấp đều không thể tùy ý tiến vào. Nhân vật hoạt động bên trong đều là thành viên cấp cao của Chấp Sự Đường, ít nhất đạt tới địa vị đẳng cấp trở lên của Chấp Sự Áo Tím.
Để tránh việc không cần thiết, Lâm Lăng thay một bộ đồ Chấp Sự Huyết Bào.
Dựa vào năng lượng dao động của lệnh bài Huyết Văn, trận pháp ánh sáng giống như một tầng không khí, hắn trực tiếp đi xuyên qua không gặp trở ngại nào.
Ha…ha…ha——!
Trong nháy mắt đi vào, trong lòng Lâm Lăng rùng mình chợt cảm nhận được hơn mười cỗ khí tức mạnh mẽ, trong nháy mắt tập trung vào hắn. Nhưng xung quanh, không thấy bất kỳ dấu vết nào.