Đọc truyện Full

Chương 1721: Mã Hổ Tử

Tiếp theo, trên sợi xích huyền thiết có khắc Điễn văn phong ấn, tám phần là đệ tử Mao Sơn Bắc phái làm ra, cơ quan con đường phía trước nói không chừng cũng là vị đệ tử Bắc phái này làm ra, nam bắc nhị tông ít nhiều có chút sâu xa, nhỡ đâu thực gặp được pháp thuật trận pháp linh tinh tương quan với Bắc phái, mình ít nhiều có chút tự tin, đổi làm Tứ Bảo, càng thêm dễ dàng mắc bẫy.

Tứ Bảo cũng chưa phản đối, vì thế hai bên phân phối một phen. Trong cổ mộ nguy cơ bốn bề, Diệp Thiếu Dương cũng không yên tâm đem đội khảo sát đặt ở đây, hơn nữa lấy tính cách thối của giáo sư Tôn, thích mân mê khắp nơi, chẳng may lại mân mê ra tà vật gì, mình không ở trước mặt, nhắm chừng trở về có thể nhìn thấy thi thể đầy đất.

Vì thế Diệp Thiếu Dương bảo bọn họ chia làm hai đội, một nửa theo Tứ Bảo, một nửa theo mình. Đệ tử Chúng Các phái cũng chia thành hai toán, phân biệt đi theo hai đội ngũ, Tử Côn đạo nhân nhớ mong Ngư Trường Kiếm, sợ bị đối phương đoạt trước, kiên trì cũng muốn đi đường tắt, Diệp Thiếu Dương cũng không vạch trần, để gã đi theo mình.

“Quân sư, ngươi tiếp tục đi bên trong những hang đá kia tìm lối ra, mặc kệ tìm được không, đều tới nói cho chúng ta biết một tiếng.”

Lâm Tam Sinh nghe xong Diệp Thiếu Dương nói, đáp ứng một tiếng, nói: “Thiếu Dương, nếu gặp nguy hiểm, nhớ cầu viện binh.”

Diệp Thiếu Dương biết hắn nói là bọn Chanh Tử, gật đầu đáp ứng, đây là đoàn hậu viện cường đại nhất của mình, trước mắt không gọi bọn họ, chủ yếu là cũng chưa gặp nguy hiểm thật sự ứng phó không được, lại nói mộ đạo hẹp hòi, bọn họ nếu tới đây, cũng không thi triển được thân thủ, nhỡ đâu thực gặp được phiền toái giải quyết không nổi, khẳng định sẽ không để bọn họ nhàn rỗi.

Chờ bọn Tứ Bảo đều đi rồi, đám người Diệp Thiếu Dương bắt đầu nghiên cứu cửa sắt trước mặt, bởi vì có sợi xích huyền thiết cùng phong ấn Điễn văn bên trên, cương thi thi ma trở xuống, căn bản chạm cũng không dám chạm, nhưng cánh cửa này đối với nhân loại mà nói, ngược lại không tính là trở ngại gì.

Các binh sĩ kiểm tra cường độ cửa hàng rào, đề xuất dùng súng phun lửa. Lần này xuống mộ, bọn họ mang theo hai khẩu súng phun lửa xuống. Diệp Thiếu Dương nghe xong phương án của bọn họ, cũng cảm thấy khả thi, bảo bọn họ động thủ, mình và đám người Tào Vũ lui đến một bên nhìn.

“Diệp tiên sinh, nơi này nếu cộng thêm một cánh cửa đá mà nói, chúng ta không phải bị nhốt rồi sao, vì sao phải dùng rào sắt?” Tào Vũ khó hiểu hỏi.

Diệp Thiếu Dương nói: “Sợi xích huyền thiết, phải dán kim loại, mới có thể nối liền một thể toàn bộ, sinh ra tác dụng phong ấn, nếu dùng cửa đá, đám cương thi này hoàn toàn có thể không chạm vào xích sắt, trực tiếp đem cửa đá húc vỡ là được. Về phần dùng hàng rào, đại khái là vì cam đoan không khí lưu thông, để thi khí của nơi dưỡng thi có thể theo mộ đạo chảy xuống.”

Diệp Thiếu Dương cũng là linh cơ thoáng động, nghĩ tới một điểm này, nơi dưỡng thi tồn tại, cũng coi như nhất cử lưỡng tiện.

Diệp Thiếu Dương kích hoạt hồn ấn của Qua Qua, đợi một hồi, Qua Qua cũng cho ra đáp lại, khoảng cách so với lúc trước xa hơn nhiều, Diệp Thiếu Dương cũng không biết đó là nơi nào, trong lòng nghi hoặc, không biết Qua Qua vì sao nán lại trên mặt đất đến bây giờ không xuống.

“Diệp tiên sinh, được rồi, phiền toái lấy chút nước, nước nơi đó… Chúng tôi không dám đi.” Lưu Khải đi tới, khó xử nói. Lúc trước mắt thấy từ trong đầm nước lao ra mấy cương thi xấu xí, đã để lại bóng ma ở trong lòng mấy người.

Tiếp nhận một cái túi tiện lợi Lưu Khải đưa qua, Diệp Thiếu Dương đi đến bên đầm nước, lấy một túi nước, đi đến trước cửa hàng rào, thấy một đoạn hàng rào phía dưới cùng đã bị súng phun lửa nung đỏ bừng.

“Cứ như vậy hắt lên?”

“Đúng, tôi vào nước lạnh sẽ làm xích sắt nhanh chóng oxy hoá trở nên giòn, Diệp tiên sinh bắt đầu đi.”

Diệp Thiếu Dương đem một túi nước hướng mấy sợi xích sắt kia giội hết qua, dây sắt đỏ bừng bị nước lạnh chạm vào, ‘Xèo’ toát ra khí trắng, mấy binh sĩ lập tức tiến lên, dùng giày da quân dụng đạp lên, dây sắt rắc rắc gãy rời, ở giữa xuất hiện không gian hoàn toàn có thể cho người ta chui qua.

“Khá lắm!” Diệp Thiếu Dương từ đáy lòng khen một tiếng, tỏ vẻ có thể xuất phát, ở trước khi chui qua, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì, bảo bọn họ chờ một chút, bản thân từ trong ba lô lấy ra một bao hương tro trước đó chuẩn bị sẵn, đặt ở trong bát sứ, sau đó đổ nước phép, lại bỏ thêm mấy vị pháp dược, quấy thành dạng hồ, lấy tay vo thành hình dạng đan hoàn, trừ Tử Côn đạo nhân, một người một phần, bảo bọn họ ăn.

“Đây là…” Tào Vũ cầm viên thuốc, có chút chần chờ.

“Tráng Dương Đan.” Diệp Thiếu Dương trả lời.

“Tráng dương…” Tào Vũ ngây người.

“Ông nghĩ đi đâu vậy, tráng là dương khí, sau khi ăn, trong vòng một canh giờ, không có quỷ có thể nhập vào mấy người, nhỡ đâu gặp ác quỷ, cũng coi như có cái phòng bị.”

Ở trong hoàn cảnh trước mắt, Diệp Thiếu Dương căn bản không sợ gặp cương thi: cương thi có hình, hành tẩu chậm chạp, mà mộ đạo hẹp, chỉ cần mình chặn ở phía trước, hoàn toàn có thể làm được một người giữ ải vạn người khó qua, quỷ thì khác, tốc độ nhanh không nói, còn có thể xuyên tường, nhỡ đâu bám vào trên người ai, mình dù muốn cứu cũng không kịp.

Nghe nói là có lợi, đoàn người cũng chỉ đành ăn vào. Thấy bọn họ đều ăn xong, Diệp Thiếu Dương lúc này mới dẫn đầu chui qua cửa hàng rào, bảo bọn họ giữ một khoảng cách với mình, nghe khẩu lệnh của mình làm việc, sau đó lại gấp một cái đèn hoa sen ba màu, đốt lên sau đó xách ở trong tay, theo mộ đạo đi xuống…

Tứ Bảo bên kia cũng dẫn mọi người tới căn phòng đá hình dạng bát quái kia, đối diện căn phòng đá có một cánh cửa, phía sau có thông đạo xoay quanh mà xuống, Tứ Bảo không tùy tiện đi vào, bảo toàn bộ mọi người đứng ở bên ngoài căn phòng đá, mình đi đem cái vò dưới chân toàn bộ tỳ thi đều đánh vỡ, thấy bên trong toàn bộ cái vò đều dán một tầng vật gì màu đen, trơn mịn như dầu.

Quả nhiên là thi du… Nhưng có thêm một tầng mùi thối, che giấu mùi ban đầu của thi du.

Tứ Bảo do dự một phen, đem bảy tỳ thi đứng thẳng bất động đều đẩy ngã, gọi mấy binh sĩ tiến vào, bảo bọn họ dùng xẻng gấp đem cổ toàn bộ tỳ thi đều chặt đứt.

“Thật sự chặt đứt?” Các binh sĩ nhìn nhau.

Ở sau khi được Tứ Bảo xác nhận, mấy binh sĩ không cố kỵ nữa, vung lên xẻng công binh sắc bén, xoát xoát vài cái, đem toàn bộ đầu đều cắt xuống.

Tứ Bảo đạp chặt một con, tay cầm lần tràng hạt, đè sau lưng tỳ thi, làm phép một lát, quả nhiên từ trong lồng ngực phun ra một luồng sát khí.

“Kỳ quái, vì sao chỉ sống một con, những con này đều không sống?” Trong lòng Tứ Bảo kinh ngạc, quyết định nhổ cỏ tận gốc, lần lượt sáu tỳ thi còn lại đều phóng khí, lúc này mới yên tâm, nhìn thoáng qua chính giữa phòng một vòng gạch bị rãnh vây lại kia, hiện tại có thể xác định, dưới đây nhất định có cái gì, hơn nữa, tuyệt đối không phải tà vật bình thường, một mực không có động tĩnh, rất có thể là giống với đám tỳ thi này, là cần một số tình huống đặc thù nào đó mới có thể kích hoạt, trước mắt còn đang trong ngủ say.

Tứ Bảo tuy tò mò dưới đây sẽ là cái gì, nhưng căn bản không có ý tứ đánh thức nó, có thể né tránh vẫn là né tránh, bằng không nhỡ đâu lôi ra một tà vật mình không thu phục được, vậy thực sự phiền toái, dù sao bên cạnh mình còn có mấy người phải bảo vệ.

Vì thế mang theo mọi người nhanh chóng xuyên qua phòng, đi hướng mộ đạo đối diện, mình đoạn hậu, vừa xuyên cửa mà vào, đột nhiên nghe được một tiếng cười “Phốc” từ phía sau truyền đến.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full