Đọc truyện Full

Chương 1903: Từ Phúc (1)

Diệp Thiếu Dương nghe xong đoạn giải thích này, hoàn toàn không có vấn đề gì nữa, hướng Diêu Mộng Khiết buông tay.

Diêu Mộng Khiết nhìn hắn, vẻ mặt có chút đáng thương nói: “Thiếu Dương ca, xin lỗi tôi đã gạt anh, nhưng tôi thật sự không có ác ý, nếu buổi tối ngày đó anh không xử lý được, tôi nhất định sẽ để cho các thánh đồ động thủ.”

“Không có việc gì, tôi biết rồi.”

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng xe cảnh sát, không cần nói cũng biết là Tạ Vũ Tình đến, Diệp Thiếu Dương ra ngoài nghênh đón. Tạ Vũ Tình và Kỳ Thần đi cùng nhau. Nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, Kỳ Thần đưa lên một túi giấy. “Diệp thiên sư, cho anh.”

“Cái gì vậy?” Diệp Thiếu Dương mở ra nhìn, là một ít vịt nướng đã cắt ra, thơm ngát, chỉ ngửi hương vị cũng chảy nước miếng.

“Đây là ý tứ gì?”

“Sếp tôi đang ăn vịt nướng, lúc ấy vừa đưa đồ ăn lên, anh liền gọi điện thoại đến, sếp nói gói lại cho anh ăn.”

“Cảm tạ.” Diệp Thiếu Dương nhìn nhìn Tạ Vũ Tình, cười quỷ dị nói, “Các người đang hẹn hò nha.” “Cơm công tác!” Tạ Vũ Tình nhấc đầu gối, húc ở trên đùi hắn một cái, đảo qua nhìn thấy Nhuế Lãnh Ngọc. Cô biết Nhuế Lãnh Ngọc đã đến, lúc trước liên hoan, Diệp Thiếu Dương gọi điện thoại cho cô, lúc ấy cô đang phá án nên không đến, lập tức thè lưỡi, “Chị quen rồi, không biết có em ở đây.”

Nhuế Lãnh Ngọc cười cười, “Đánh tới chết luôn, ai bảo anh ấy mồm miệng bẩn.”

Thi thể hai nữ tu sĩ đặt trong một gian phòng, mọi người cùng nhau đi qua xem.

Tạ Vũ Tình hỏi tình huống thân thể Diệp Thiếu Dương, bảo Kỳ Thần chụp ảnh ghi lại.

“Sẽ có phiền toái không?” Diệp Thiếu Dương hỏi Tạ Vũ Tình.

“Họ là công dân nước ngoài, ở quốc gia chúng ta gặp chuyện, khẳng định có phiền toái, để sau chị đem tình huống báo lên, nếu cần mấy người lấy khẩu cung lại tìm các người, đều phối hợp một chút.”

Tạ Vũ Tình nói xong, đem cái túi đựng vịt nướng đoạt lại, cầm một cái chân vịt, ngồi xuống sô pha, bắt đầu ăn, nói với Diệp Thiếu Dương: “Nghỉ ngơi một chút, chị ăn trước chút, rót cho chị chén nước.”

Diệp Thiếu Dương thành thật đi qua rót nước cho cô.

Chờ Kỳ Thần chụp ảnh xong, Tạ Vũ Tình bảo Kỳ Thần cùng Diệp Thiếu Dương đem hai thi thể mang về sở cảnh sát, trước khi khuân vác, Diêu Mộng Khiết đi đến trước mặt hai thi thể bảo người ta hỗ trợ đem thi thể hai nữ tu sĩ lật qua, ngồi xổm giữa các cô, hai tay phân biệt nắm một bàn tay của các cô, dùng ngoại ngữ lặng lẽ nói cái gì đó.

Diệp Thiếu Dương đoán hắn là một loại siêu độ hoặc cầu nguyện, đoàn người đều ở một bên chờ, sau khi xong, Diêu Mộng Khiết hai mắt đẫm lệ đứng lên, mấy nữ tu sĩ khác cũng thấp giọng khóc.

Diệp Thiếu Dương nhìn mấy nữ tu sĩ này, tuổi đều không lớn, khoảng hơn hai mươi tuổi, lúc trước mình tuy từng gặp các cô, nhưng trên cơ bản là xem nhẹ sự tồn tại của họ, đường trường đột nhiên sinh ra một ý tưởng: những người này là cam tâm tình nguyện bán mạng cho Diệu Mộng Khiết, hay là bị Eva nửa cậy mạnh mang đến?

Cẩn thận ngẫm lại, nhắm chừng tám phần là tự nguyện, dù sao đây là xã hội hiện đại, hơn nữa Diêu Mộng Khiết cũng chỉ là cái gọi là công chúa không cầm quyền, khả năng bắt buộc người khác thế nào là không lớn, trong đầu đột nhiên cảm thấy có chút bi ai.

Đem hai thi thể nâng lên xe, Tạ Vũ Tình kéo cánh tay Nhuế Lãnh Ngọc đi tới, đem vịt nướng ném cho Diệp Thiếu Dương, nói: “Chị đi đây, để sau có việc lại liên hệ mấy người.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Chờ chị hết ca, tìm chị đi dạo phố.”

Tạ Vũ Tình sảng khoái đáp ứng, sau khi lên xe, nhìn Diệp Thiếu Dương một cái nói: “Chị đem Lãnh Ngọc giao cho cậu, cậu phải bảo vệ tốt cô ấy, ừm… Chính cậu cũng chú ý thêm.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Một câu cuối cùng mới là trọng điểm nhỉ.”

Kỳ Thần Phốc một tiếng bật cười. Tạ Vũ Tình đỏ mặt vỗ một phát ở trên đầu hắn, bảo hắn mau chóng lái xe.

Sau khi tiễn bọn họ đi, hai người trở lại trong tổ hợp viện, Kim tiên sinh dựa theo ý tứ Diệu Mộng Khiết, đến hỏi Diệp Thiếu Dương chuẩn bị mấy gian phòng. Diệp Thiếu Dương còn chưa phản ứng lại, Nhuế Lãnh Ngọc đã nói hai gian.

Lại nói chuyện với Diêu Mộng Khiết một hồi, Diêu Mộng Khiết muốn đi nghỉ ngơi, sau khi chúc ngủ ngon thì đi. Eva và mấy nữ tu sĩ cũng đi.

Phòng khách chỉ còn lại có đám người Diệp Thiếu Dương, Tứ Bảo muốn về ở khách sạn. Trường Tiểu Nhị và Diệp Tiểu Manh trưng cầu ý kiến Diệp Thiếu Dương, muốn lưu lại hay không.

“Hai đứa em, mau trở về, về nhà đi, đừng xen vào chuyện này nữa!”

“Vì sao!” Trương Tiểu Nhị bất mãn ồn ào lên.

Diệp Tiểu Manh cắn cắn môi, nói: “Ca ca là chế bọn em vô dụng sao?

“Đứa ngốc, sao có thể, các em rất khá rồi, anh kiêu ngạo vì các em, nhưng chuyện này rất nguy hiểm, anh là đến kiếm tiền, anh không thể kéo các em cùng nhau theo anh mạo hiểm.”.

Chuyện buổi tối hôm nay, Diệp Thiếu Dương bây giờ nhớ lại lòng còn sợ hãi, hiện tại nghĩ tới đối phương bắt hai đạo hồn phách của Trường Tiểu Nhị, nhắm chừng cũng là vì dùng để áp chế mình, may mắn lúc ấy chưa đi xa, nếu không… Nhỡ đâu Trường Tiểu Nhị treo, mình nhắm chừng phải cắt cổ tạ tội.

“Bọn em muốn bảo hộ bên người Mộng Khiết công chúa!”

“Người ta có Thạch Tượng Quỹ bảo hộ, không cần các em.” Nếu là trước đó, Diệp Thiếu Dương còn có thể lo lắng cho an nguy của Diêu Mộng Khiết, nhưng bây giờ xác định có hai Thạch Tượng Quỷ đang bảo hộ cô, chỉ cần không phải Lyon vương tử tự mình đến, phương diện an toàn không phải vấn đề.

Trương Tiểu Nhị mới đầu còn không đồng ý, sau Nhuế Lãnh Ngọc cũng hòa theo cùng nhau nói, Diệp Thiếu Dương đáp ứng truyền thụ hai người một môn pháp thuật, bảo các cô trở về chậm rãi tu luyện, hai người lúc này mới miễn cưỡng đáp ứng theo Tứ Bảo cùng nhau rời khỏi.

Lâm Tam Sinh không muốn quấy rầy thế giới hai người của Diệp Thiếu Dương cùng Nhuế Lãnh Ngọc, nửa cưỡng ép đem Qua Qua cũng lôi đi, tìm chỗ đi dạo.

Diệp Thiếu Dương theo Nhuế Lãnh Ngọc tới phòng của cô.

Nhuế Lãnh Ngọc nhìn mọi nơi một lần, phòng trang hoàng rất tốt, đồ gia dụng các thứ nhìn cũng rất đáng giá, không khỏi cảm thán không hổ là công chúa, cả tòa nhà lẫn đồ gia dụng một bộ như vậy, quả thực là con số thiên văn.

Diệp Thiếu Dương nhớ tới những sự tình kia trước đó, cười nói với Nhuế Lãnh Ngọc: “Vẫn là lão bà nói đúng, tất cả đều giống với em đoán, bên cạnh cô ấy quả nhiên thật sự có cường giả. Hai Thạch Tượng Quỷ… Tuy không biết thực lực cụ thể nhưng nếu hai kẻ cùng một chỗ, có thể ngăn cản được Charlton thân vương, nói rõ cũng không kém.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Thiếu Dương, chuyện đêm nay, rất có vấn đề.”

Diệp Thiếu Dương nghe cô nói như vậy, nhíu mày nói: “Anh cũng cảm thấy có vấn đề, nhưng cũng nói không rõ được vấn đề ở đâu…”

Nhuế Lãnh Ngọc: nói: “Một chữ, khéo! Anh không cảm thấy rất khéo sao, lúc chúng ta đi, Diêu Mộng Khiết chưa chết, hồn phách Tiểu Nhị bị người ta thu đi, mà đối phương vừa vặn chưa đi xa… Tất cả không khỏi đều quá khéo.”

Diệp Thiếu Dương bắt đầu trầm ngâm, chậm rãi nói: “Anh không nghĩ ra vì sao.”

“Em cũng không nghĩ ra, hay là cứ xem tiếp sau phát triển như thế nào đi.” Nhuế Lãnh Ngọc đột nhiên hừ một tiếng nói, “Diêu Mộng Khiết còn muốn sắc dụ anh, Thiếu Dương, anh không động lòng?”

“Sắc dụ? Em đừng nói lung tung nha!” Diệp Thiếu Dương chợt nghĩ tới chuyện xảy ra một đêm đó ở trong phòng tắm, tuy lúc ấy tình huống đặc thù, cũng chưa xảy ra gì, nhưng cô nam quả nữ chung một phòng, trên người Diều Mộng Khiết còn chỉ quấn một cái khăn tắm, hình ảnh đó thật sự là có chút hương diễm…

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full