Đọc truyện Full

Chương 2263: Chiến Tranh Của Đại Lão (2)

Dưới núi, các pháp sư xem cuộc chiến nhìn nhau.

Thôi Hiểu Minh đã là đệ tử hàng chữ “Hiểu”, tự nhiên cũng là đích truyền của Tinh Nguyệt Nô, bồi dưỡng mười mấy năm, kết quả hôm nay chiến một trận mất mạng ở đây, ngay cả hồn phách cũng không lưu lại…

“Nữ tử này, là người nào vậy?”

Diệp Thiếu Dương nghe thấy bên người tràn ngập thảo luận đối với Bích Thanh. Vốn một người áo lam đã đủ lợi hại, vậy mà còn có một trợ thủ lợi hại như vậy.

Lại nhìn trên núi, người áo lam cũng đã gia nhập chiến đấu, theo Bích Thanh cùng nhau đối phó năm người còn lại.

“Ha ha ha, tự mình kết thúc, đó là một ý kiến hay, mấy người các ngươi lúc chết, cũng có thể học tập, nhưng ta không bảo đảm chứng các ngươi có thể có thời gian này…”

Bích Thanh cầm vại luyện thi, hướng mọi người triển khai điên cuồng tấn công, Diệp Thiếu Dương ở dưới núi, nhìn thấy cô ta biểu hiện điên cuồng như thế, lại một lần nữa nghĩ tới Tô Mạt, hai người này, thật sự quá giống rồi…

Người áo lam cộng thêm Bích Thanh, hai người cùng nhau tiến công, cục diện lập tức biến hóa. Đám người Ngô Đồng rất nhanh cũng chỉ có nước tự bảo vệ mình, không ngừng hướng tới dưới núi rút lui.

“Diệp Thiếu Dương ở nơi nào?” Bích Thanh đối mặt Ngô Đồng, lập tức hỏi, nhưng bởi vì là đối thoại giữa hai người, thanh âm không truyền tới dưới núi, Diệp Thiếu Dương cũng chưa nghe thấy.

Ngô Đồng ngẩn ra, sao cô ta đến lúc này còn đang tìm Diệp Thiếu Dương?

Chưa đợi mở miệng, Bích Thanh đã đem vại luyện thi ném ra, chụp ở trên đỉnh đầu cô, một luồng khí đen từ trong đó tràn ra.

Ngô Đồng nghĩ đến tình huống của Thôi Hiểu Minh trước đó, không rét mà run, vội vàng làm phép, tế ra Ngũ Bảo Kim Liên, kim liên nghiệp hỏa hừng hực chống cự lại khí đen của vại luyện thi…

Diệp Thiếu Dương đứng ở dưới núi, khẩn trương đến cực điểm, một tay cách túi quần đè chuôi Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, vừa muốn xông lên núi, đột nhiên, trong tầm mắt đã có thêm một vật đen tuyền, quay đầu nhìn, là một thứ bộ dáng cờ xí, từ dưới núi bay mãi lên, nhìn kỹ, nhất thời cả kinh, là bức họa Tinh Nguyệt Nô trước đó Quỷ di tế ra.

Quỷ di cũng thấy một màn này, lập tức quỳ ở trên mặt đất, lớn tiếng nói: “Tổ sư tiên linh!”

Trương Hiểu Hàn cũng hòa theo quỳ một gối xuống đất. Các đệ tử môn phái nhỏ phía sau theo sát, lục tục quỳ xuống.

Bức hoạ cuộn tròn mở ra ở không trung, lơ lửng giữa không trung, không nhúc nhích, cũng chưa rơi xuống. Bột vàng cùng chu sa tạo thành hình người chậm rãi bóc ra, ở không trung ngưng tụ thành một người, giống người trên bức tranh như đúc, chẳng qua chỉ có hình dạng, lại không có dung mạo, Diệp Thiếu Dương dùng sức tưởng tượng, cảm giác giống như từ trên di động nhìn một hình ảnh phóng quá lớn, nhìn thấy chỉ là điểm ảnh như các ngôi sao.

“Đây là Tinh Nguyệt Nô?” Diệp Thiếu Dương hỏi người bên cạnh.

“Chỉ là một luồng thần niệm của cô ta.” Vân Xuân Sinh nói.

“Dáng người được nha.” Diệp Thiếu Dương sờ cằm, nhìn bóng người thật lớn kia trên bầu trời, tán dương. Thần niệm Tinh Nguyệt Nô đã đến đây, hắn đối với Ngô Đồng coi như là yên tâm… Tuy chỉ là một luồng thần niệm của Tinh Nguyệt Nô, nhưng cô ta tất nhiên có biện pháp cứu các đệ tử của cô ta, nếu không cô ta tuyệt đối sẽ không hiển linh, bằng không trước mặt nhiều môn nhân cùng người dựa vào pháp thuật công hội như vậy, thật sự là mất hết uy tín.

“Ngươi dám khinh nhờn thần! Càn rỡ!” Quỷ bà nghe thấy Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm, cất tiếng quát. Tuy thời đại này, dáng người từ này không lưu hành, nhưng cũng có thể nghĩ đến là có ý tứ gì.

“Cái gì thế, ta đây là khen mà.” Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc, hắn tuy không quen biết Tinh Nguyệt Nô, nhưng đối với cô ta, lại không có loại tâm lý cúng bái kia của các pháp sư bên cạnh.

Thần, mình từng gặp quả thật không ít. Kkẻ khác không nói, chỉ Lê Sơn Lão Mẫu, diêu quang tiên tử các Xiển giáo Kim tiên này, người nào không phải thần?

“Các ngươi đi xuống!”

Ở không trung, một mảng thần niệm kia của Tinh Nguyệt Nô phát ra mệnh lệnh uy nghiêm.

Đám người Ngô Đồng sau khi nghe thấy, không dám ham chiến, mỗi người đều lui xuống.

Người áo lam cũng mệnh lệnh các đệ tử Đào Hoa Sơn đừng đuổi theo, nhưng thật ra mệnh lệnh này là dư thừa. Đệ tử Đào Hoa Sơn đã bị giết không còn lại mấy người, trên cơ bản chỉ còn lại có Sơn Hà đạo nhân tư lệnh ‘không quân’ này, đệ tử còn sống, không vượt qua ba người.

Người áo lam đón đầu Tinh Nguyệt Nô đi qua.

Bích Thanh cũng lập tức đuổi theo, hướng Tinh Nguyệt Nô nói: “Tinh Nguyệt Nô, nhìn thấy sư huynh ta, còn không quỳ xuống hành lễ!”

“Hoang đường!” Tinh Nguyệt Nô hừ một tiếng, bóng người đột nhiên tản ra, hợp thành một chữ ““, hướng vào đầu người áo lam nện xuống.

Người áo lam làm phép kết ấn, hai tay giơ cao, đem chữ “ “ nâng đỡ.

Bích Thanh triệu đến hoa sen, sau khi cánh hoa tản ra, mỗi một đóa hoa sen đều hóa thành một chữ, lại là Cửu Tự Chân Ngôn: lâm binh đấu giả giai trận liệt tiền hành, vây quanh chữ ““Tinh Nguyệt Nô biến thành, bắt đầu vờn quanh.

Một trận chiến này, mới là vở diễn chính của hôm nay.

Dưới núi, toàn bộ mọi người đều mở to mắt, tính hảo hảo xem náo nhiệt, nhưng, ở bốn phương tám hướng của đỉnh núi, trên mặt đất đột nhiên toát ra từng đóa hoa sen màu vàng, sau khi lên tới giữa không trung, lại hóa thành ánh sáng màu vàng, hình thành một chỗ như ráng hồng, đem ba người bao vây ở bên trong, cái gì cũng không nhìn thấy.

“Đất tràn sen vàng. Đây chính là một loại cao thâm nhất trong đại thừa phật pháp…” Vân Xuân Sinh cả kinh lẩm bẩm.

Diệp Thiếu Dương bày tỏ rất đồng ý, trong lòng rung động dữ dội, muốn nói Tinh Nguyệt Nô có thể thi triển ra “Đất trào sen vàng” một chiêu này, hắn sẽ không cảm thấy giật mình chút nào, nhưng… Hiện tại xuất hiện, chỉ là một luồng thần niệm của Tinh Nguyệt Nô, như vậy, bản tôn cô ta, rốt cuộc đã mạnh đến mức nào?

Trong ráng hồng, lặng yên không một tiếng động, nhưng đoàn người tin tưởng, ba người kia nhất định là ở trong ráng hồng tiến hành chiến đấu mãnh liệt nhất, nhưng trên thực tế… Chiến đấu đã sớm tiến vào giai đoạn giằng co.

“Tinh Nguyệt Nô, tay ngươi vươn quá dài rồi.” Lý Hạo Nhiên hai tay nâng chữ, thản nhiên nói.

“Thanh Ngưu tổ sư, ta không biết ngươi vì sao sẽ xuất hiện ở đây, ngươi vốn nên chứng đạo Hỗn Nguyên, nhảy ra ngoài tam giới, việc nhân gian, lại có quan hệ gì với ngươi đâu?”

“Ngươi đã biết ta là ai, thì nên biết được, ta đến từ nhân gian, thiên hạ đạo phật nhị môn, đều là hậu nhân chủ ta, ta sao có thể nhìn ngươi xâm nhập nhân gian?”

“Ngươi chỉ có một mình.”

“Hai người.” Bích Thanh nói.

“A, Phù Điệu tiên tử… Ngươi cho rằng ta không biết ngươi là ai?”

Bích Thanh đạo: “Thì sao?”

“Thanh Ngưu, ta xưng ngươi một tiếng tổ sư, mà nay nhân gian này, đã không là nhân gian của ngươi nữa, nhưng ngươi đã muốn quản việc này, ta cũng nói cho ngươi, ta làm tất cả, đều vì chống lại thiên kiếp.”

Lý Hạo Nhiên cười lạnh: “Ứng kiếp? Hiện tại cách thiên kiếp còn xa.”

“Ngươi sao biết?”

“Ta lui tới giữa luân hồi, có thể biết được quá khứ tương lai, thời đại mạt pháp còn ở trăm năm sau, ngươi lấy cớ vậy không được tốt lắm.”

Tinh Nguyệt Nô không đi nghi ngờ lời hắn nói, nói: “Dù vậy, cũng nên vận trù trước, để tránh đến lúc đó nhiều mặt hành động, nhân gian năm bè bảy mảng, không có sức chống lại.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full