Đọc truyện Full

Chương 2270: Cướp Hôn (3)

Quỷ di vừa nghe, trong lòng vui vẻ, các tân khách phụ cận cũng lập tức ồn ào theo.

“Đừng chậm trễ giờ lành, chúng ta muốn xem bái đường trước, thứ khác tạm thời đặt ở một bên!”

Rất nhiều người cùng nhau ồn ào, Quỷ di mặt lộ vẻ khó xử, nói với Diệp Thiếu Dương: “Đệ tử pháp thuật công hội, sẽ không quỵt nợ, vốn nên để hắn dập đầu nhận lỗi lúc này, nhưng xác thực không thể chậm trễ giờ lành, để cho bọn họ bái đường trước, sau để cho Hiểu Vũ nhận lỗi với ngươi, ngươi thấy được không?”

Nói xong lại sợ Diệp Thiếu Dương phản bác, quay sang, hướng Trần Hiểu Vũ quát lớn: “Còn không đi xuống chờ!”

Trần Hiểu Vũ nghiêng ngả lảo đảo đi về phía chỗ ngồi của mình.

“Ngươi còn có mặt mũi ngồi ở đây, xem xem bộ dáng chật vật của ngươi, ngươi mau đi tìm một chỗ tắm rửa một phen, đổi quần áo lại đến, đợi lát nữa chu đáo chỉnh tề nhận lỗi với Diệp đạo trưởng!”

“Vâng!” Trần Hiểu Vũ cúi đầu chạy thẳng ra khỏi sơn môn.

Trong lòng Diệp Thiếu Dương biết, đây đều là kế sách của Quỷ di, Trần Hiểu Vũ đi lần này khẳng định không trở lại, đến lúc đó cho dù mình ép hỏi, Quỷ di phái người đi tìm, nhưng tìm không thấy Trần Hiểu Vũ, vậy cũng không có các nào, chờ tân khách đều giải tán, tương lai chuyện này cũng không giải quyết được gì.

Nhưng, đối với Diệp Thiếu Dương mà nói, trước mặt mọi người làm nhục Trần Hiểu Vũ một phen, mình cũng đã nguôi giận, lười nghiêm túc tiếp, dù sao Trần Hiểu Vũ với hắn mà nói, chỉ là một tiểu nhân vật, còn chưa đáng hắn đi nghiêm túc đối đãi, chạy thì chạy.

Quỷ di đi đến bên cạnh Trương Hiểu Hàn, quát hắn mau chóng đi bái đường. Trương Hiểu Hàn hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Ngươi lúc này không đi nhỉ, tốt nhất đừng đi, chờ sau khi ta bái đường, ta trái lại muốn kiến thức một phen thủ đoạn của ngươi.”

Nói xong, ở dưới sự dẫn dắt của MC, đi về phía kiệu hoa.

Tiếng tấu nhạc lại lần nữa vang lên. Có người đi đốt pháo, hiện trường lại lần nữa khôi phục đến không khí vui mừng.

Các tân khách bắt đầu ồn ào, vui đùa, cố ý đem chuyện đấu pháp trước đó bỏ lại sau đầu.

Ngô Đồng đã buông xuống khăn voan đỏ, co quắp bất an ngồi ở bên trong kiệu.

Trương Hiểu Hàn đi qua, vén rèm lên, hai tiểu cô nương xem như đưa thân ghé đến trước kiệu hoa, đang tìm Trương Hiểu Hàn đòi tiền lì xì.

Trương Hiểu Hàn sau khi cho tiền lì xì, lập tức thu được các cô bé chúc phúc như “sớm sinh quý tử”.

Trương Hiểu Hàn có chút đắc ý nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, xoay người đi xuống, muốn đi đem Ngô Đồng ôm lên.

Diệp Thiếu Dương lập tức đi qua.

Trương Hiểu Hàn đối với hắn làm như vậy cũng có chút buồn bực, nhíu mày nhìn hắn, nói: “Chuyện gì?”

“Ngươi không phải muốn đấu pháp với ta sao?”

Trương Hiểu Hàn kinh ngạc một chút, cười phá lên nói: “Ngươi thế mà vội vã chịu chết như vậy, chờ sau khi ta bái đường, ta thỏa mãn ngươi.”

Diệp Thiếu Dương chắp hai tay ở sau lưng, nói: “Cần gì phải chờ tới sau khi bái đường, không bằng chúng ta ước định, ngươi ta đánh một trận, ai thắng, Ngô Đồng liền đi với người đó, ngươi thấy thế nào?”

Trương Hiểu Hàn hóa đá. Trong lúc nhất thời, hắn còn tưởng mình là nghe lầm.

“Diệp Thiếu Dương, ngươi nói cái gì!”

Trương Hiểu Hàn quay đầu nhìn đám thổi kèn Xona kia, hét lớn một tiếng: “Đừng thổi nữa!”

Tiếng tấu nhạc im bặt.

Các tân khách ở đây cũng đều ngây người, ngây ngốc nhìn Diệp Thiếu Dương cùng Trương Hiểu Hàn đứng trước lều hỉ.

Trương Hiểu Hàn mặt âm trầm, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, nói: “Diệp Thiếu Dương, ngươi vừa nói cái gì!”

“Ta nói, đánh với ta một trận, ai thắng, người đó mang Ngô Đồng đi.” Diệp Thiếu Dương cố ý đem hai tay khum ở bên miệng, hướng hắn la lớn.

Toàn bộ mọi người đều kinh ngạc.

“Diệp Thiếu Dương, ngươi làm càn!”

“Muốn cướp lão bà người khác sao. Quả thực khốn kiếp! Cũng không xem xem mình mấy cân mấy lạng!”

Một cục đá kích lên ngàn tầng sóng, các pháp sư dựa vào pháp thuật công hội, cùng nhau hướng Diệp Thiếu Dương dùng ngòi bút làm vũ khí.

Tứ Bảo và Ngô Gia Vĩ lúc này đã ăn no, đang tựa vào trên ghế uống trà, nghe thấy câu này của Diệp Thiếu Dương (Yè shǎo yáng), một ngụm trà thiếu chút nữa phun ra.

“Ôi đệch, dã sơn dương (Yě shān yáng) đây là chơi cái gì, sao còn đòi cướp dâu!” Tứ Bảo lẩm bẩm.

Diệu Tâm thở dài, nói: “Hắn đúng là đủ ngốc, nghĩ đến thắng Trần Hiểu Vũ, là có thể khiêu chiến Trương Hiểu Hàn rồi, tuy chênh lệch một bài vị, nhưng căn bản chính là cách biệt một trời.

Trương Hiểu Hàn đột nhiên cười phá lên, gập người xuống, nói với Ngô Đồng bên trong: “Ngô Đồng, ngươi nghe được chưa, Diệp Thiếu Dương muốn đem ngươi cướp đi đó…” Nói đến đây, đột nhiên biến sắc, nhìn Diệp Thiếu Dương, gằn từng chữ một nói: “Ngươi cho rằng Trương Hiểu Hàn ta là loại người nào, ở trên tiệc mừng ta kết hôn, muốn tới cướp vợ của ta? Diệp Thiếu Dương, ngươi xứng đáng đi chịu chết!”

Diệp Thiếu Dương khoát tay áo, “Hiện tại, cô ấy còn chưa phải vợ ngươi.”

“Thật ra ta cũng không muốn làm như vậy, nhưng… Nếu không đánh một trận mà nói, ngươi sẽ để ta mang cô ấy đi sao?”

Trương Hiểu Hàn hai tay siết thành nắm đấm, các đốt ngón tay vang kẽo kẹt, nhưng một lát sau, lại buông lỏng nắm đấm, trên mặt lại hiện ra mỉm cười khinh thường, nói: “Diệp Thiếu Dương, ta rất bội phục dũng khí của ngươi, nhưng ngươi làm như vậy, là phải trả giá đắt…”

Trương Hiểu Hàn vừa mới dứt lời, không dự đoán được là, phía sau vang lên một thanh âm: “Ta đi cùng anh ấy.”

Ngô Đồng!

Trương Hiểu Hàn kinh ngạc quay đầu nhìn lại.

Ngô Đồng, tự mình từ trong kiệu hoa đi xuống, sau đó, đưa tay tháo ra khăn voan đỏ trên đầu mình.

“Chị dâu Lãnh Ngọc!!” Ngô Gia Vĩ thấy Ngô Đồng, nhảy dựng lên.

“Lãnh Ngọc à, ôi đệch, em sao lại thành vợ người ta rồi…” Tứ Bảo càng thêm kích động, trực tiếp nhảy lên bàn, chỉ vào Trương Hiểu Hàn mắng to, “Ngươi đồ con rùa, thế mà lại dám tranh Lãnh Ngọc với Thiếu Dương, các huynh đệ giết hắn cho ta!”

“Đừng kích động, em gái cậu chứ, nhận lầm người rồi các cậu! Bình tĩnh!”

Diệp Thiếu Dương biết bọn họ nhất định sẽ đem Ngô Đồng coi là Nhuế Lãnh Ngọc, hướng về phía bọn họ liên tục xua tay.

“Đứng lại!!”

Nghe thấy có người đem Trương Hiểu Hàn mắng thành con rùa, các đệ tử pháp thuật công hội không ngồi nổi nữa, mỗi người muốn xông lên xử lý hắn, bị Trương Hiểu Hàn lớn tiếng quát dừng lại.

Khuôn mặt Trương Hiểu Hàn âm trầm tựa như có thể nhỏ ra nước, nói: “Hôm nay dù sao cũng là ngày đại hỉ của ta, các ngươi đừng có sinh sự, oan có đầu nợ có chủ, hôm nay chuyện này, là Diệp Thiếu Dương ngươi gây ra!”

Diệp Thiếu Dương nhún vai nói: “Ta cũng không muốn như vậy, là ngươi chưa làm rõ, cô nương người ta thật ra căn bản không thích ngươi, ngươi không thể bắt buộc người ta gả cho ngươi, ngươi nói đúng không?”

Trương Hiểu Hàn nhớ tới Ngô Đồng lúc trước nói câu kia, khuôn mặt chậm rãi quay sang cô, nói: “Ngươi vừa rồi nói cái gì?”

Sắc mặt hắn, khiến Ngô Đồng không tự chủ được lui lại mấy bước, không dám lên tiếng.

“Ngươi, không thích ta?”

Ngô Đồng nghiến chặt răng, nói: “Hiểu Hàn, ngươi vốn biết mà.”

“Ta không biết!” Trương Hiểu Hàn cả giận nói, “Ta có chỗ nào không xứng với ngươi?”

Ngô Đồng nói: “Không có, ngươi rất ưu tú, là đứa con ông trời lựa chọn, cường giả số một tương lai của giới pháp thuật, cũng ưa nhìn, nhưng mà…”

“Vậy ngươi có lý do gì không thích ta?”

Diệp Thiếu Dương cười một tiếng, nói: “Ta vẫn luôn cảm thấy ta rất tự kỷ, nhưng muốn so tự kỷ, thi thể ta ở trong nước trôi ba năm đều không nổi, chỉ phục ngươi!”

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full