Đọc truyện Full

Chương 2500: Thăng Cấp (1)

“Ồ, tôi đột nhiên phát hiện, các cậu gần đây hình như đều có đột phá nha, quân sự ở Không giới thi thố tài năng, lông mày trắng cũng tìm được phương hướng tu hành, cậu gần đây thần công cũng có thành tựu, mấy người đều không tệ.”

“Thần công có thành tựu…” Tứ Bảo sờ đầu, “Sao tôi nghe từ này không được tự nhiên như vậy, hình như từng nghe ở đâu…”

Quỳ Hoa Bảo Điển!”

“Tôi biết, đây là nói Đông Phương Bất Bại trong ( Tiếu ngạo giang hồ Thanh vốn đang chơi di động, đột nhiên ngẩng đầu nói một câu như vậy.

Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo đều chấn động. “Sao cô có thể biết tiếu ngạo giang hồ?

“Xem, gần đây tôi vừa lúc đang xem cái này, tôi phát hiện những bộ phim võ hiệp, so với loại tình yêu kia xem thích hơn nhiều.” Bích Thanh nghiêm trọng, nói xong lại tiếp tục xem di động.

Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo cạn lời.

Tứ Bảo thở dài: “Nói tới quân sự, không biết hắn ở Không giới ở thế nào.”

Diệp Thiếu Dương khẽ cười nói: “Tôi tin tưởng lấy tài năng chỉ huy chiến tranh của hắn, ở Không giới nhất định sẽ thể hiện thủ đoạn thoải mái.”

Hai người hàn huyên một hồi, một loại cảm giác kỳ dị từ trong thức hải Diệp Thiếu Dương bốc lên, tựa như sắp đột phá thức hải. Diệp Thiếu Dương đột nhiên ý thức được điều gì, vội vàng nói: “Đi ra ngoài hết, hòa thượng ở bên ngoài hộ pháp cho tôi!”

“Hộ pháp? Sao thế?”

“Tôi phải nhập định!” Không kịp giải thích với bọn họ, Diệp Thiếu Dương từ trên giường cầm cái gối đầu, lót trên sàn, khoanh chân ngồi lên. Tứ Bảo nháy mắt với Bích Thanh, hai người không nói một tiếng đi ra ngoài, từ bên ngoài đem cửa đóng lại. Tứ Bảo dựa lưng vào cửa đứng, chú ý nghe động tĩnh chung quanh, cái gọi là hộ pháp, chính là canh giữ ở phụ cận, cung cấp cho hắn một hoàn cảnh tuyệt đối an toàn, tránh bất cứ tin tức nào quấy rầy.

Vừa ngồi ở trên bồ đoàn, luồng hơi thở kia trong cơ thể lập tức chạy ra khỏi thức hải, tràn ra ở trong Cơ thể. Đây là một loại lực lượng vi diệu không thể nói bằng lời. Diệp Thiếu Dương lập tức nhập định, thần thức tiến vào trong một mảng trời đất hư vô, giống như càng lúc bay càng cao, rất nhanh đã không cảm thụ được thân thể của mình, ngay cả hồn phách và thần thức cũng không cảm thụ được, chỉ còn lại có một ít ý niệm hỗn loạn bày biện ra trong đầu.

Cơ hội này, chính là lúc trước trong khách sạn nhỏ ở Hàng Châu, nghe biện luận giữa lão Quách cùng Tạ Vũ Tình.

Người tu đạo, rốt cuộc nên thế nào?

Không quan tâm hơn thua, vô dục vô cầu, cái gì cũng không tranh, cái gì cũng không cần, tựa như lão Quách nói, từ xưa đến nay, Vô số thánh hiền, pháp sư, theo đuổi đều là loại cảnh giới này, mượn pháp sư mà nói, nếu muốn chứng đạo, mặc kệ là trảm tam thi, thanh tĩnh đạo, Vô Vi Đạo, hay là Tịch diệt đại pháp của Phật môn vân vân, đơn giản đều là làm người ta lục căn thanh tịnh, không lấy vật hỉ không lấy vật bi…

Tiến một bước để nói, thậm chí phải buông xuống thù hận, buông chấp niệm, không tranh với đời, đạt tới loại tâm tính này mới có thể siêu thoát trần thế, có cơ hội chứng Hỗn Nguyên vô cực đại đạo.

Diệp Thiếu Dương là tin tưởng điều này.

Nhưng, bản thân mãi cũng không làm được.

Lúc trước vài lần ngộ đạo, khiến mình cuối cùng kiên định đạo tâm, nhận định một đạo lý: nơi có đạo, tuy ngàn vạn người ta vẫn xông qua. Đây là đạo tâm của hắn. Nhưng, loại đạo tâm khoái ý ân cừu, ân oán rõ ràng này của mình, lại là đi ngược lại với lý luận đại đạo, rốt cuộc lấy hay bỏ như thế nào, Diệp Thiếu Dương tuy trước sau chưa đi nghĩ vấn đề này ( các loại sự kiện cũng khiến hắn không có thời gian đi nghĩ), nhưng ở trong tiềm thức, thật sự là do dự cùng mâu thuẫn.

Loại mâu thuẫn này khiến hắn ở giai đoạn bình cảnh, tìm mãi không thấy cửa tấn thăng Thượng Tiên ở nơi nào.

Tạ Vũ Tình ngẫu nhiên nói một đoạn, lại khiến hắn nghĩ thoáng hẳn ra, giờ phút này cẩn thận nghĩ đến, mới hiểu cái gì là đạo của mình… Mình vĩnh viễn cũng không đạt được loại cảnh giới vô dục vô cầu kia, đã như vậy, thì từ bỏ, kiên định đạo tâm của mình: ân oán rõ ràng, có thù tất báo.

Đây mới là đạo thích hợp mình.

Diệp Thiếu Dương thật ra đã sớm ngộ ra một điểm này, chẳng qua bị giá trị quan của cả thế giới khống chế, có một chút do dự.

Mà nay, loại do dự này bị thanh tẩy không còn một mảnh.

Diệp Thiếu Dương giống như thấy được đạo tâm của mình, trong suốt long lanh ở trước mặt mình.

Răng rắc…

Trong cơ thể có cái gì––như một tầng màng đã phá, một loại xúc giác kỳ dị dâng trào lên trong cơ thể, toàn bộ thể xác và tinh thần đều vì thế run lên, Diệp Thiếu Dương cảm giác thần thức của mình bay lên, xông lên trời, trước mắt trời biếc như gội rửa, mặt trời nhô lên, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên người, ấm áp dễ chịu, loại cảm giác này cực kỳ thoải mái, nhẹ nhàng một hồi như vậy, ý thức đáp xuống đất.

Trước mắt, là hoang mạc cát vàng vạn dặm, một lòng sông khô héo, ở trong hoang mạc uốn lượn qua, Diệp Thiếu Dương đứng ở bên cạnh lòng sông, nhìn mặt trời từ chân trời mọc lên, cuối lòng sống có nước chảy tới, dần dần tràn đầy lòng sông, hình thành một dòng sông lớn, nước sông đã thấm ướt đất đai chung quanh, có mạ non chui từ dưới đất lên mà sinh, dần dần sinh trưởng.

Có hoa, có cỏ, có cây.

Hoang mạc phía trước trong nháy mắt đã thành một tuyến phong cảnh cảnh xuân tốt đẹp, hít thở vào cũng có chứa hương vị bùn đất cùng thực vật, ý thức của Diệp Thiếu Dương bay về phía trước, phóng mắt nhìn lại, tuy không có cảnh sắc gì đặc biệt, nhưng toàn bộ hình ảnh rất tuyệt vời… Có hai người lớn, dẫn theo một đứa trẻ từ xa xa đi tới, chơi đùa ở trong bụi cỏ…

Rong chơi trong hoàn cảnh tốt đẹp này, trong lòng Diệp Thiếu Dương sinh ra vô số hình ảnh.

Hắn thấy dòng nước từng chút một thấm trớt đất đai, thấy được hạt giống ở dưới bùn đất thai nghén sinh mệnh, thấy được bào tử triển khai từng chút một, trưởng thành nấm, thấy được đứa bé kia ở dưới sự dìu dắt của cha mẹ, dần dần trở thành người lớn…

Tất cả cái này, đều là tốt đẹp, tràn ngập sinh mệnh lực như vậy.

Đột nhiên, một trận cuồng phong thổi qua, không biết từ nơi nào cát vàng thổi tới, cát vàng đầy trời, che khuất tầm mắt, đợi cát vàng hạ xuống, sắc trời đã tối đi, trăng tàn treo trên trời, phát ra ánh sáng trầm lặng, Diệp Thiếu Dương phóng mắt nhìn lại, thấy được một màn đáng sợ:

Cây cối, hoa cỏ đều đã héo rũ, con sông cũng đã cạn, một mảng cảnh tượng rách nát thê thảm, càng nhìn thấy chuyện ghê người, một nhà ba người của lúc trước cũng không tươi sống nữa, ba bộ hài cốt nằm trên mặt đất, bị đất vàng che phủ.

Loại cảm giác thoải mái kia của lúc trước nháy mắt biến mất, tâm tình chìm để Dương ngơ ngác nhìn một màn này, tuy hắn coi như đã nhìn quen sinh tử, nhưng một màn trước

mắt cho hắn cảm giác lại là cực kỳ không thoải mái… Hắn muốn thoát đi, vì thế xoay người, phía sau là một hồ nước, trên đất vàng bên cạnh hồ nước, một tiếp một nấm mồ, còn có cả đống thi thể chồng chất ở bên cạnh hồ nước.

Có thi thể đã hư thối, giòi bọ ngổn ngang, màu đen từ phía trên chảy xuống, hội tụ vào trong hồ nước, giữa hồ nước tràn đầy máu là một vòng xoáy thật lớn, máu không ngừng lưu chuyển, vô số cái tay ngâm đến mức sang trắng bệch từ trong nước vươn ra, hướng mình vung vẩy, giống như đang gọi mình đi qua.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full