Đọc truyện Full

Chương 14: Người câm

Lưu Chí Cường bị đưa về Cục Cảnh sát, vì đặc thù của hắn nên Hạ Thần Phong đã gọi Tạ Điền đến. Bởi vì Tạ Điền không chỉ là một bác sĩ pháp y, cô còn là một tình nguyện viên của viện phúc lợi cho người câm điếc.

Hạ Thần Phong và Tạ Điền ngồi cạnh nhau, nhìn Lưu Chí Cường đang nhìn xuống đất với ánh mắt vô cảm. Hạ Thần Phong mở tệp hồ sơ vụ án ra, “Nói đi, tại sao anh lại muốn giết Trương An An…”

Lưu Chí Cường kích động ngẩng đầu lên, răng hàm cắn chặt vào nhau, hai tay kích động quơ quơ trước ngực.

“Cái cô Trương An An đó là một người không an phận, ngày nào cũng đi quyến rũ đủ loại đàn ông! Nhưng lại khinh thường tôi! Tôi đối xử rất tốt với cô ta! Thế nhưng cô ta lại coi tôi là đồ rác rưởi! Bởi vì tôi là người câm, bởi vì tôi nghèo! Ánh mắt khinh bỉ đó, cả đời này tôi cũng không quên được! Cho nên tôi đã giết cô ta, và móc mắt của cô ta…”

Nghe Tạ Điền phiên dịch, sắc mặt của Hạ Thần Phong không chút thay đổi, “Tối hôm đó, sau khi Trương An An về đến nhà, anh đã giết cô ta như thế nào?”

Hình như là vừa rồi đã trút được cơn giận nên lúc này Lưu Chí Cường có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn vừa ra dấu tay vừa như hồi tưởng lại, hắn dừng lại rất nhiều lần.

“Tối hôm đó, hình như sau khi trở về Trương An An rất tức giận, cô ta đi vào cửa hàng tạp hóa, mua rất nhiều rượu trắng. Tôi cũng ở đó, tôi đã bị Trương An An khinh thường ra mặt, tôi cảm thấy rất không cam lòng, cho nên mới chờ ở trước cửa nhà cô ta. Tôi nghĩ đã đến lúc rồi nên gõ cửa, Trương An An đã uống say, cô ta tưởng tôi là Giám đốc Lý nào đó, nên tôi dễ dàng đưa cô ta ra ngoài…”

Lời khai của Lưu Chí Cường có vẻ như rất hợp lý nhưng bên trong lại có rất nhiều vấn đề, “Anh có biết người đàn ông này không?” Hạ Thần Phong đưa ảnh chụp Lý Bách ra, Lưu Chí Cường do dự một lúc rồi gật đầu.

Thật ra, Lưu Chí Cường biết Lý Bách là chuyện đương nhiên, vì dù sao thì Lý Bách cũng luôn xuất hiện trên các tờ báo, nhưng trong lời khai vừa rồi của Lưu Chí Cường, hắn không biết Giám đốc Lý mà Trương An An nói, rõ ràng điều này có mẫu thuẫn.

Hạ Thần Phong nhìn Lưu Chí Cường, sau đó lấy ra một tấm ảnh khác, “Vậy anh có biết người này không?” Trong ảnh là một người đàn ông trung niên gầy gò, Lưu Chí Cường liếc nhìn một cái, cúi đầu tránh né, sau đó chậm rãi lắc đầu.

Mặc dù Hạ Thần Phong nhận được câu trả lời phủ định, nhưng anh cũng đã biết, Lưu Chí Cường quen Lưu Mậu Quốc.

“Anh không thừa nhận anh biết người này, vậy hãy cho chúng tôi biết, anh lén lấy điện thoại của Trương An An đặt xe như thế nào, đưa hung khí vào trong xe của người khác ra sao?”

Lần này Hạ Thần Phong cố ý không nói đặt hung khí vào trong xe của Lý Bách. Tay Lưu Chí Cường này là một con rối, hắn chỉ phụ trách việc giết người, còn những việc khác đều không phải hắn ra tay.

Nhưng bây giờ dù có hỏi thế nào đi chăng nữa thì Lưu Chí Cường cũng vẫn cứ nói, trong vụ án này chỉ có một mình hắn. Còn Tiểu Đao đi điều tra nguồn gốc của một trăm nghìn Nhân dân tệ kia, phải thừa nhận là người đứng sau vụ án này đúng là rất thông minh, hắn không để lộ ra một dấu vết gì, đống tiền này không được lấy ra khỏi ngân hàng cùng một lúc, có thể nói là hoàn toàn không có manh mối gì.

Mặc dù Hạ Thần Phong đã nghi ngờ Lưu Mậu Quốc, nhưng Lưu Mậu Quốc và Lưu Chí Cường chưa từng có tiếp xúc với nhau. Hai kẻ này là người của hai thế giới, sao Lưu Chí Cường lại vô duyên vô cớ nhận một trăm nghìn Nhân dân tệ rồi nhận tội giết người thay Lưu Mậu Quốc chứ?

Hoặc là có thể là, hai người đều có chung mục đích, Lưu Chí Cường muốn giết Trương An An, Lưu Mậu Quốc cũng muốn giết Trương An An, nhưng nếu như chỉ muốn giết Trương An An, vậy thì tại sao lại muốn đổ tội cho Lý Bách cơ chứ?

Rốt cuộc Lưu Mậu Quốc và Lưu Chí Cường có thù hận gì đối với Lý Bách?

“Có kiểm tra được tình hình tài chính của Lưu Mậu Quốc không?” Nếu như có thể tra ra việc Lưu Mậu Quốc chuyển tiền cho Lưu Chí Cường, như vậy có thể đưa Lưu Mậu Quốc về Cục để thẩm vấn, chuyện Lưu Chí Cường không biết, có lẽ Lưu Mậu Quốc biết.

Nghe thấy câu hỏi này của Hạ Thần Phong, Tiểu Đao cũng cảm thấy kỳ lạ, “Tên Lưu Mậu Quốc này rất kỳ lạ. Lúc ly hôn, ông ta để lại tất cả tài sản cho vợ cũ, còn mình thì ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng. Tài khoản ngân hàng mới mở hai năm trước, nhưng trong tài khoản không có một xu nào. Lần nào lương về, Lưu Mậu Quốc cũng đều rút luôn. Theo kết quả điều tra của anh em, tiền lương của Lưu Mậu Quốc khá cao. Không tính lương cứng của Tập đoàn Tinh Thần, mỗi khi nghệ sĩ có thu nhập thì đều chia cho người quản lý, nhưng cuộc sống của hắn rất chật vật, không biết Lưu Mậu Quốc dùng tiền vào việc gì.”

Hạ Thần Phong gật đầu, “Nếu Lý Bách không còn trong diện tình nghi, cậu thả cậu ta ra đi…”

Bây giờ vụ án của Trương An An có thể coi như tạm thời kết thúc, ít nhất là đã tìm ra được hung thủ, còn về việc có ai đứng sau tên hung thủ này hay không vẫn cần phải điều tra thêm.

Lý Bách bị giam một buổi tối, khi bước ra khỏi phòng thẩm vấn, vẻ ngoài vốn phóng khoáng nay đã trở nên sa sút. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên bị giam trong Cục Cảnh sát lâu như vậy. Lúc trước, dù có được mời đến uống trà, nhưng đó là trà cho khách uống xong là có thể đi, không giống lần này, bị giam trong phòng thẩm vấn như một kẻ mang tội giết người.

“Cảnh sát Phương! Lần này tôi thực sự phải cảm ơn cậu vì đã phá án thần tốc, trả lại sự trong sạch cho tôi!” Lý Bách vừa nói vừa cười. Tiểu Đao nhìn thủ tục Lý Bách ký, cậu liền ngẩng đầu lên nhìn, “Lần này không phải là cảnh sát chúng tôi lập được đại công đâu!”

Lý Bách đang cài tay áo thì dừng lại, anh ta ngẩng đầu với vẻ nghi hoặc, từ trước đến nay anh ta đều cho rằng Hạ Thần Phong tự mình điều tra vụ án. Cái gì? Chẳng lẽ lần này không phải?

Tiểu Đao nói với vẻ thần bí, “Mặc dù cảnh sát chúng tôi cũng rất cố gắng tìm kiếm chứng cứ, nhưng lần này anh gặp được quý nhân, người đó liếc mắt một cái là biết được ai là hung thủ, cho nên vị cao nhân đó chính là người đầu tiên tìm ra được hung thủ!”

“Cao nhân? Ai vậy! Thế mà tôi lại không biết trong thành phố Tô này có cảnh sát còn lợi hại hơn anh Phong của các cậu cơ đấy!” Lý Bách rất hứng thú, phải biết rằng Hạ Thần Phong là cao thủ nổi tiếng trong ngành cảnh sát hình sự, thế mà bây giờ lại xuất hiện một nhân vật lợi hại hơn cả Hạ Thần Phong, đúng là khiến người ta rất tò mò.

“Tôi có nói người đó là cảnh sát đâu! Người ta là sinh viên nhưng mà lại là một thần toán tử(*)!” Bây giờ Tiểu Đao vừa cảm thấy tò mò vừa có cảm giác kính nể đối với Lục Dao.

(*) Thần toán tử: Biệt danh của Tưởng Kính, một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết Trung Hoa cổ điển – Thủy Hử.

Ngẫm lại thì hai ngày trước, Tiểu Đao còn thẩm vấn Lục Dao, lúc đó cậu còn nghĩ gì nhỉ, Lục Dao là kẻ lừa đảo. Ấy thế mà, cô gái này không chỉ tìm được rất nhiều manh mối quan trọng, mà cuối cùng còn trực tiếp bắt được hung thủ. Mặc dù Tiểu Đao không muốn thừa nhận, cho dù cuối cùng cảnh sát có thể phá án, nhưng chắc chắn sẽ không nhanh được như vậy, nhưng bây giờ nghĩ lại thì vẫn thấy vụ án này có chút quỷ dị.

Nó không giống với trình tự phá án trong các vụ án trước đây, các vụ án đã từng phá đều là kéo tơ lột kén tìm ra chứng cứ, sau đó tìm ra được chân tướng, nhưng lần này dường như tìm thấy chân tướng trước, sau đó mới bắt đầu tìm chứng cứ, toàn bộ quá trình đều ngược lại hoàn toàn.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full