Đọc truyện Full

Chương 169: Điều tra

Tạm thời Cổ Mạch không thể quyết định có gia nhập vào Thanh Diệp hay không. Bắt ma, chuyện quỷ quái gì gì đó, đối với anh ta mà nói là chuyện của một thế giới khác, anh ta cũng không biết mình tham gia rồi thì có thể làm được gì. Cổ Mạch yêu thích âm nhạc. Anh ta rất có hứng thú đối với sản xuất âm nhạc, phối âm. Sau khi tiễn bốn người của Thanh Diệp, anh ta tự lẩm bẩm một mình, vào phòng thu âm trong nhà bật nhạc lên, lúc này tâm trạng của Cổ Mạch mới bình tĩnh trở lại.

“Cứ dựng xong phòng làm việc trước đã.” Cổ Mạch vỗ đùi, bắt đầu gịi điện thoại, liên lạc với những người quen biết trong giới.

Cổ Mạch bắt đầu bận rộn, giấc mơ lại bị tua nhanh, trong số những âm thanh mà tôi nghe thấy đã vắng đi tiếng giày cao gót “cộc cộc cộc“.

Đợi khi văn phòng của Cổ Mạch thành hình, anh ta thở phào một hơi, giấc mơ trở lại tốc độ bình thường.

Ngoài trời đã dần tối, Cổ Mạch cầm bóp tiền đi xuống ăn tối, không ăn mì mà chọn một quán cơm, ăn món cơm chiên hải sản. Trên đường về nhà, Cổ Mạch nhìn thấy một con mèo đeo vòng cổ, trông rất sạch sẽ, da lông bóng mượt, chắc là mèo nhà. Lông nó màu xám, có vằn hổ, đôi mắt màu vàng trông như hai chiếc đèn pha.

Tôi suy nghĩ, con mèo này chắc là giống mèo vằn, là giống mèo nuôi thường thấy nhất.

Con mèo đó nhìn Cổ Mạch. Cổ Mạch cười lên, cẩn thận tiến lại gần. Con mèo đó không chạy đi, mà nhìn Cổ Mạch. Sau khi Cổ Mạch lại gần thì hà hơi vào con mèo. Tối nay anh ta ăn cơm chiên hải sản, quán ăn mở gần chung cư cao cấp nên chất lượng cũng tốt, ít nhất thì nguyên liệu tươi mới, nấu khá chắc tay. Con mèo ngửi thấy một ít mùi hải sản, râu nó run run, “meo” một tiếng, sáp lại gần Cổ Mạch.

Cổ Mạch thử giơ tay ra, con mèo đó cũng không né, được Cổ Mạch vuốt cằm, thoải mái đến độ híp mắt lại.

“Xám Xám!”

Trong tòa nhà cao tầng kế bên có ngươi kêu lên.

Tay của Cổ Mạch khựng lại.

Con mèo kia như nghe thấy hiệu lệnh, bỗng nhiên chạy vào tòa nhà, biến mất tiêu trong chớp mắt.

“Thì ra là Xám Xám.” Cổ Mạch đứng dậy, hai tay nhét vào túi quần.

Khi tôi ở nhà Cổ Mạch cũng từng nghe thấy tiếng gọi này, cứ tưởng là kêu chó, ai ngờ là gọi mèo.

Hình như Cổ Mạch đang nghĩ gì đó, đứng nguyên tại chỗ một lúc lâu, sắc mặt cũng dần dần thay đổi liên tục, cuối cùng thở hắt ra một hơi, lấy điện thoại từ trong túi ra.

Cổ Mạch gọi cho Tóc Xoăn, nhờ cậu ta tìm giúp một thám tử tư, “Tôi muốn điều tra một chút chuyện. Không phải, không phải chuyện công việc, là chuyện riêng, cậu không cần lo lắng, không dính tới cậu đâu.”

Tóc Xoăn nói gì đó.

Cổ Mạch “ừ ừ” hai tiếng, kêu Tóc Xoăn đưa số điện thoại của mình cho thám tử tư.

Sau khi Cổ Mạch lên lầu, ra khỏi thang máy, đứng ở cửa thang máy rất lâu, nhìn lối hành lang kia.

Tòa nhà lúc này không có ai bước ra vào.

Cấu trúc của nơi này không giống với kiểu cấu trúc của các khu tập thể cũ, một tầng có mười hộ gia đình, xếp thành một dọc, lối đi vô cùng dài. Nhà của Cổ Mạch nằm ở chính giữa. Lúc này Cổ Mạch dừng chân, nhìn phía hành lang, tôi mới đột nhiên nhận ra, tôi theo Cổ Mạch đã nửa năm, nhưng chưa từng thấy những hàng xóm của anh ta. Những căn nhà ở đây chắc chắn có người, có tới mấy căn nhà trước cửa có trải thảm lót chân, không phải kiểu “ra vào bình an” tục khí, mà là kiểu rất xinh đẹp mới mẻ, có thể nhìn ra chủ nhân những căn nhà đó phần lớn là người trẻ tuổi.

Cổ Mạch đi rất chậm, đến trước cửa, khi dùng chìa khóa mở cửa thì rất chần chừ, sau khi mở cửa ra, còn xoay đầu nhìn xung quanh mới bước vào nhà.

Thám tử tư do Tóc Xoăn tìm nhanh chóng gọi điện đến.

Người này vốn dĩ hình như là chó săn, bây giờ thì chuyên giúp người ta bắt vợ bé, bắt tình nhân, vừa mở miệng là khen Cổ Mạch, xây dựng giao tình, nói mình trước đây đã từng chụp qua hình của Cổ Mạch vân vân, tiếp đến là khéo léo an ủi Cổ Mạch không nên treo cổ trên một cành cây, có loại phụ nữ vốn đã tiện, cuối cùng tự biên tự diễn, vỗ ngực đảm bảo năng lực nghiệp vụ của bản thân rất chuyên nghiệp.

Tôi thấy khóe môi của Cổ Mạch giật giật, hít sâu vài hơi, mới ngắt sự liên miên bất tận của người kia.

“Tôi muốn anh điều tra một người, người phụ nữ đó ở chung cư Tân Dương, hoặc ở gần đó, đã chết rồi, bị cưỡng hiếp chết… anh tìm người này, tôi muốn biết chuyện về cô ta.

“Tổng giám Cổ à, manh mối của anh có hơi ít, tôi rất khó tìm được.” Người thám tử kia khó xử, không biết có phải là thủ đoạn trả giá hay không.

“Cô ta có mái tóc dài, mặt trái xoan, trông khá xinh.” Cổ Mạch bổ sung thêm.

“Điều này cũng khó tìm á. Phụ nữ tóc dài, mặt trái xoan, trông khá xinh rất nhiều.”

“Nhưng đã bị cưỡng hiếp thì không nhiều đâu.” Cổ Mạch không khách sáo đáp lại.

“Tổng giám Cổ, với chuyện này, những cô gái bình thường sẽ không nói ra đâu.” Thám tử nói đầy thành tâm thành ý, “Cô gái bị cưỡng hiếp chắc chắn sẽ giấu diếm chuyện này, dù bị đánh rớt răng hay chảy máu cũng sẽ nuốt vào bụng, người ngoài sẽ không biết được…”

“Anh nghĩ cách tra đi, tiền không thành vấn đề.” Cổ Mạch hào phóng nói.

Thám tử đổi giọng ngay tức khắc, “Được, anh cứ chờ đó nhé!”

Cổ Mạch cúp máy, tâm trạng không được tốt lắm, tìm bạn bè đi uống rượu.

Giấc mơ không tua nhanh nữa, mà đột nhiên nhảy qua cảnh khác.

Trong chốc lát tôi thấy không quen, đơ một hồi, mới đem lực chú ý đặt trên văn kiện trước mặt Cổ Mạch.

“Tổng giám Cổ, người này có thể là người anh muốn tìm. Đồng Lị Lị, trú tại nhà 903 chung cư Tân Dương, đã tự sát vào năm ngoái. Người trong nhà cô ta không tin cô ta sẽ tự sát, cô ấy xinh đẹp, công việc cũng tốt, còn có bạn trai sắp kết hôn nữa, không có lý nào lại tự sát. Họ yêu cầu cảnh sát làm khám nghiệm tử thi.”

Người đàn ông bên cạnh Cổ Mạch vươn tay ra rút vài trang giấy dưới tập văn kiện, chỉ vào một hàng trong đó, “Chắc cô ta đã bị xâm phạm trước khi tự sát không lâu. Người nhà cô ta cũng nghi ngờ là cưỡng hiếp giết người, nhưng thời gian không đúng lắm, không phải bị giết ngay sau khi bị xâm phạm.”

Tiếp đó, người đàn ông kia lại rút một tờ giấy ở sau cùng ra, trên đó có dán vài tấm hình, “Đây là bạn trai của Đồng Lị Lị. Người nhà cô ta để ý đến thái độ người này rất có vấn đề, sau khi đánh cho một trận, người đàn ông này mới nói ra… hôm đó Đồng Lị Lị sau khị bị xâm phạm, đã gọi điện thoại cầu cứu anh ta, anh ta nhìn thấy dáng vẻ lúc đó của Đồng Lị Lị thì ghét bỏ, vứt Đồng Lị Lị ở lại đó một mình rồi trở về. Đồng Lị Lị không báo cảnh sát, cuối tuần ở trong nhà hai ngày, thì nhảy sông tự sát.”

Cổ Mạch trầm mặc xem.

Người đàn ông đó chắc là thám tử ồn ào kia rồi, nhưng lần này anh ta rất yên tĩnh, cẩn thận thăm dò sắc mặt của Cổ Mạch.

“Tổng giám Cổ, hàng xóm của anh…” Anh ta mở miệng, lại không biết nên nói như thế nào. Bởi vì tò mò, anh ta gấp đến độ vò đầu bứt tai.

Cổ Mạch cầm thuốc lên, hút vài hơi mới nói, “Ngày cô ta bị cưỡng hiếp tôi nghe thấy tiếng cô ta trở về.”

Người đàn ông ngơ ngác.

Tôi nghe thấy cũng ngơ luôn.

“Tiếng giày cao gót đi qua ngoài nhà, đi rất lâu, rất ồn. Ngoài cô ta ra, bên ngoài còn có một người đang gọi mèo của nhà mình. Tôi ở trong nhà nghe nhạc, cảm thấy họ ồn muốn chết.” Cổ Mạch nhả ra một đám khói.

Người đàn ông đó không nói gì, thở dài.

“Có bắt được kẻ phạm tội đó không?” Cổ Mạch hỏi.

Người đàn ông lắc đầu, “Không.”

“Cổ Mạch gật đầu, móc tiền ra đưa cho người đàn ông, đợi người đàn ông đó đi rồi, anh ta đi qua cửa nhà 903 xem thử. Ngôi nhà này đã đổi chủ, Cổ Mạch cũng không quen biết, ngay cả Đồng Lị Lị anh ta cũng không quen nốt.

Cổ Mạch chỉ nhìn vài lần rồi về nhà, gọi điện thoại cho Lưu Miểu, “Tôi muốn tìm một người, không biết các anh có cách không.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full