Đọc truyện Full

Chương 909: Ngô linh (1)

Dường như chỉ có mình tôi biết chân tướng sự việc.

Mọi người bị những hồn ma dọa cho sợ hãi, còn người nhà họ Ngô thì trầm mê trong sự thành công.

Xem ra nhà họ Ngô không phải muốn phá hủy thành phố này.

Bọn họ bắt đầu xử lý những ma quỷ xuất hiện trong thành phố.

Tôi chỉ nhìn thấy một bộ phận, đi theo con búp bê sứ, tiến vào bên trong nhà họ Ngô.

Búp bê sứ được người nhà họ Ngô cẩn thận bế lên, bố trí thêm vài thứ quanh người nó. Những tấm bùa chú họ vẽ ra đương nhiên tôi nhìn không hiểu, nhưng theo nét mặt và lời nói của họ, những thứ này sẽ không làm hại đến Ngô Linh, nhưng sẽ kiểm soát hành động của cô ấy.

Tôi cũng có chút nghi hoặc.

Liệu hồn ma trong búp bê sứ có thật là Ngô Linh?

Có lẽ, đây không phải là Ngô Linh, về sau sẽ còn phát sinh những chuyện gì nữa?

Những trưởng bối râu tóc bạc phơ của nhà họ Ngô đều tập trung về nơi này, nhìn chằm chằm búp bê sứ một cách biến thái. Họ chỉ hận không thể cả ngày ngồi nhìn con búp bê mà không cần ăn uống ngủ nghỉ.

Những người khác thì đang giải quyết tình hình trong thành phố.

Tôi không đến xem họ làm việc, nhưng thi thoảng lại có người trở về báo cáo, tôi nghe mà thấy rùng mình.

“… Có mười một người chết, trong đó có hai người bị ma quỷ trực tiếp dọa chết. Ngoài ra…” Một người trẻ tuổi cung kính nói.

Một người lớn tuổi khoát tay: “Được rồi. Chuyện này để mấy người xử lý là được rồi.”

Ông ta không hề quan tâm đến chuyện này.

Người trẻ tuổi kia cũng dừng việc báo cáo, vẻ mặt không hề có chút thất vọng nào.

Mấy lão già kia cùng ngồi xuống bàn bạc.

Búp bê sứ vẫn không có động tĩnh gì.

Bọn họ tin chắc rằng con búp bê này đã có linh hồn.

Tôi nghe thấy bọn họ đang bàn xem có nên tìm thêm vài ma quỷ đến dọa người dân trong thành, kích thích bọn họ nảy sinh ý niệm hay không. Trong lòng tôi bùng lên sự phẫn nộ.

Cũng may, có người lắc đầu phản đối.

“Nếu đã có linh hồn rồi thì chúng ta nên cắt đứt nguồn cung cấp như thế này cho nó. Đừng quên mục đích vì sao chúng ta làm thế này. Nếu đến cuối cùng vẫn cần lợi dụng loại sức mạnh này, vậy chúng ta khổ cực như thế vì cái gì? Cần nghĩ cách gì để nó hoàn toàn nghe lời chúng ta.” Ông già lớn giọng nói.

Tôi không biết bọn họ muốn nghĩ cách gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được, hồn ma trong búp bê đang lớn dần.

Khiến tôi bất ngờ là, những ông già này ngoài việc sử dụng pháp thuật ra thì còn chuẩn bị dạy đạo lý bên ngoài, thậm chí pháp thuật cho nó.

Bộ dạng cầm sách, nghiêng đầu qua trái qua phải, rồi đọc sách cho nó nghe của bọn họ, có chút buồn cười.

Phương pháp như giáo dục thai nhi này kéo dài trong một thời gian dài.

Tôi vốn đã chờ đến lo lắng, sốt ruột, nhưng dần dần, tôi cũng quen giống như những ông già kia.

Việc này không phải là quá trình hoài thai mười tháng, mà là một quá trình còn lâu hơn.

Cảnh mộng tua nhanh, tôi thấy sự thay đổi của những người đó. Sự thay đổi của trang phục và kiểu tóc là một quá trình lâu dài và chậm chạp; còn sự thay đổi của con người lại rất nhanh.

Trong đám bảy người cao tuổi, rất nhanh liền biến mất ba người, lại có những người khác thay thế, không lâu sau, số lượng thành viên lại giảm đi.

Cứ như vậy, trang phục trên người những người này chuyển thành trang phục thời hiện đại. Đồ đạc trong căn phòng cũng không ngừng thay đổi, sau đó tôi thấy con búp bê sứ cũng xuất hiện sự thay đổi.

Một ông già đầu hói kích động hét lên, giọng nói ồm ồm, tôi không nghe rõ ông ta nói gì. Những người khác bị giọng nói của ông ta đánh động, đều nhanh chóng nhìn về hướng ông ta, rồi theo hướng mắt ông ta mà nhìn về phía búp bê sứ.

Đồ vật đó hiện giờ không còn là búp bê sứ nữa.

Tôi chăm chú nhìn về phía đứa trẻ đang nằm giữa trung tâm trận pháp.

Đó là một đứa trẻ, một đứa trẻ loài người.

Đứa trẻ có máu thịt, có tóc, nhưng không phải một đứa trẻ mới sinh, mà đã là một đứa bé xinh xắn, đáng yêu.

Đứa bé không khóc không nháo, sau khi mở mắt, con ngươi đen láy nhìn quanh mấy vòng, rồi nhìn lên đám người xung quanh. Nó cho bàn tay nhỏ nhắn, bụ bẫm vào trong miệng, sờ sờ răng lợi, rồi giơ tay lên vung vẩy.

Giống một đứa trẻ chân thật và hết sức bình thường.

“Chúng ta, thành công rồi sao?” Một ông già thều thào nói.

Có người bật khóc nức nở, có kẻ lại kích động đến nước mắt lưng tròng.

Một lúc sau, bọn họ mới bình tĩnh lại, cẩn thận bế đứa bé lên khỏi mặt đất.

Đứa bé mở to mắt nhìn mọi người, đôi mắt nó lấp lánh, thuần khiết nhưng không có chút cảm xúc nào.

Tôi có chút thẫn thờ, theo chân nó đi ra ngoài.

Đứa bé được bế đưa đến cho một người phụ nữ chăm sóc.

Mấy ông già kia không rời đi, vừa nhìn người phụ nữ chăm sóc đứa bé, vừa bắt đầu thảo luận.

Bọn họ quyết định tạm thời để đứa bé sống như một đứa trẻ bình thường. Thí nghiệm của bọn họ cần tiếp tục thực hiện.

Tôi nhìn xung quanh, không hề tìm thấy thứ gì có thể nhận biết ngày tháng năm.

Nhưng nhìn quang cảnh này, tôi gần như có thể chắc chắn, bây giờ nhất định là thời hiện đại, hơn nữa khoảng cách với “hiện tại” cũng không xa.

Cảnh mộng lại bắt đầu nhảy cóc.

Đứa bé lớn rất nhanh, trở thành một cô bé đáng yêu, rồi thành một thiếu nữ xinh xắn và một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp.

Cô ấy bộc lộ một tài năng thiên bẩm, không phải trong học tập văn hóa, mà ở những bài học về pháp thuật.

Tôi đi theo cô ấy, nhìn thấy thực trạng bây giờ của nhà họ Ngô ở Thanh Châu.

Gia tộc này không khác mấy so với nhà họ Cát, nhưng so ra những gì bọn họ tích lũy được không phong phú bằng. Hơn nữa, đến thời nay, nhà họ Ngô ở Thanh Châu cũng không còn mấy người tài nữa.

Ngô Linh trở thành bảo bối trong nhà họ Ngô, bởi tài năng trác việt và sự trưởng thành nhanh chóng.

Quan trọng nhất là, những trưởng bối trong dòng họ đều chú trọng quan tâm và bồi dưỡng cô.

Nhà họ Ngô dù không còn bản lĩnh gọi quỷ, bắt ma như trước, nhưng với tài sản kếch xù, nên cả gia tộc rất có tên tuổi trong vùng, là một gia tộc lớn. Mà cái vùng đất này, theo tôi thấy chỉ là một thị trấn nhỏ. Nhà họ Ngô ở đây tác oai tác quái, giống như Hoàng đế một phương.

Ở thành phố nơi tôi sinh ra và lớn lên, chưa từng trải qua những chuyện thế này. Nhưng đã từng thấy không ít “chuyện hoang đường” như vậy trên mạng.

Những kẻ xưng vương xưng đế, còn lập hậu cung ở vùng núi non hẻo lánh, thuộc số lượng rất ít. Nhưng những kẻ sống nơi xa xôi cách biệt với thế giới bên ngoài, đi lại thân thiết với các phòng ban chính quyền địa phương, họ hàng xa lắc xa lơ làm ông này bà kia, thì lại không hề ít.

Nhà họ Ngô về cơ bản thì chính là như vậy.

Những người nắm quyền thời nay của nhà họ Ngô, đương nhiên không phải toàn những ông già gần đất xa trời, nhưng lời nói của họ vẫn rất có trọng lượng.

Bọn họ ủng hộ Ngô Linh, vậy đồng nghĩa với cả thế hệ đó đều ủng hộ Ngô Linh.

Ở vùng đất nhỏ bé này, Ngô Linh như một thiên kim tiểu thư, chỉ cần chuyên tâm học theo những ghi chép cổ được đời trước truyền lại, và hoàn thành một vài nghĩa vụ giáo dục theo quy định Nhà nước, liền có thể có được những gì mong muốn.

Tính ra, yêu cầu và nguyện vọng của Ngô Linh cũng không hề quá đáng. Cô ấy muốn có được những nguyên vật liệu ghi chép trong sách cổ, tuy nhiên thời thế thay đổi nên càng lúc càng khó thực hiện.

Cùng với sự tiến bộ, trưởng thành của cô ấy, chi tiêu trong lĩnh vực này ngày càng lớn, cuối cùng cũng khiến những người khác bất mãn.

“Dựa vào đâu mà phải mua cho nó những thứ vô dụng kia? Còn con muốn đi du học thì lại không được? Con đã thông qua kì tuyển sinh đại học, thư mời nhập học cũng gửi về rồi! Chỉ là một chút tiền học phí… số tiền học phí của con còn không đủ nó vung tay một lần!”

Cậu thiếu niên trẻ tuổi phẫn nộ chỉ thẳng mặt Ngô Linh, hét lớn.

Tôi chăm chú nhìn về phía Ngô Linh.

Mặt Ngô Linh không có biểu hiện gì, thật giống một con búp bê sứ không có cảm xúc.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full