“Đã trúng Thần Cấm Thuật của ta, cho dù ngươi có trốn ở nơi bí mật hơn nữa cũng vô dụng thôi.”
Hồ Vĩ của Nguỵ Thần Tộc đứng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm phía dưới.
Nhìn sắc mặt tái nhợt cùng với hàng loạt vết máu trên người, chắc chắn vừa rồi hắn ta chiến đấu với hai gã cường giả Thiên Ma mười cánh đã phải trả giá không nhẹ. Khí tức của hắn ta cũng là yếu bớt hơn phân nửa so với trước kia.
“Hai tên Thiên Ma mười cánh kia bị giết nhanh như vậy sao?”
Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc. Lần này vốn định đi qua chờ ngư ông lợi, hoặc là lén lút tập kích khi hắn ta dang chiến đấu.
Nhưng mà, ai ngờ tên Ngụy Thần tộc này lại tốc chiến tốc thắng như thế chứ!
Cũng không biết, hai gã Thiên Ma mười cánh kia bị đánh chạy, hay bị gi ết chết đây?
“Chủng Tộc Thiên Tư Bảng đã diễn ra nhiều lần rồi, chỉ có ngươi là tên không an phận nhất mà ta từng gặp.”
Hồ Vĩ Ngụy Thần Tộc dùng ánh mắt âm u nhìn chằm chằm Lâm Lăng, lạnh lùng nói: “Để trừng phạt ngươi, đợi đến lúc ngươi đến tháp Thông Thiên, thi triển Thần Hàng Thuật, nhất định sẽ khiến ngươi chịu một chút khổ sở!”
Thần Hàng thuật? Lại là thuật quỷ gì nữa?!
Vừa nghe câu này, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống.
Có lẽ tháp Thông Thiên đã bị đám tộc Ngụy Thần này bày rất nhiều trò, nghe giọng điệu của hắn ta, chắc đã đặc biệt chuẩn bị cấm thuật nào đó ở tháp Thông Thiên để đối phó chính mình?!
Suy nghĩ đến đây, sắc mặt Lâm Lăng cũng chậm rãi trở nên âm hàn.
“Tất cả ra hết đi!”
Sau đó hắn quát lên một tiếng, tất cả sủng vật trong không gian hệ thống đồng loạt phóng ra.
“Xuất phát, giết hắn!”
Phần lạnh lẽo trong mắt Lâm Lăng bắt đầu khởi động, không nhiều lời nhảm nhí, tiếng nói lạnh như băng tràn ngập sát ý đột nhiên truyền ra.
Grào–!
Nhận lệnh từ Lâm Lăng, từng tiếng thú rống cuồng bạo nhất thời vang vọng khắp trời đất.
Long Nha ở hình thái thi hài mang theo sát khí màu đen cuồn cuộn như thủy triều, dẫn đầu vọt ra.
Tuy nói võ giả dưới Đế Tôn Cảnh không thể đánh lại Long Nha, nhưng không phải có nghĩa là sức mạnh của của nó có thể so với cường giả Đế Tôn cảnh chân chính.
Nghiêm túc mà nói, nó chỉ có cấp độ “Nửa bước Đế Tôn Cảnh”. Dù sao bộ hài cốt này, không có chút máu thịt nào, không chịu nổi lượng lớn sức tàn phá, phần sức lực mà Long Linh có thể vận dụng, thật sự ít đến đáng thương.
Ngược lại tên Hồ Vĩ của Nguỵ Thần Tộc kia, có thể đánh bại hai cường giả Thiên Ma mười cánh, rõ ràng thực lực của hắn ta đã đạt tới Đế Tôn Cảnh chân chính.
Nếu là trước đó, hai bên lao vào đối chiến thì có lẽ phần thắng bên họ không lớn. Nhưng mà hiện tại, tên kia đã trải qua một hồi kịch chiến, thể lực suy giảm cùng với thương thế chưa kịp chữu trị, đối với đám người Lâm Lăng mà nói là tăng thêm vài phần ưu thế.
“Phụ Ngung Ngoan Kháng!”