Đọc truyện Full

Chương 1777: Cha con

Trên nắm cửa chỉ có một ít dấu tay bằng máu, nhưng máu trong phòng thì rất nhiều.

Vết máu từ cửa kéo dài đến giường.

Cả chiếc giường đều bị máu nhuộm đỏ, không nhìn ra màu sắc ban đầu của ga giường và chăn nữa. Máu trên ga giường đã khô hết. Ga giường cũng vì vậy mà trở nên cứng ngắc, giống như da bị sấy khô.

Mặc dù không nhìn thấy thi thể, nhưng từ những vết máu này, cũng có thể tưởng tượng ra cả một hiện trường gây án.

“Chỉ có một loại âm khí.”1Ngô Linh là người đầu tiên nói ra phán đoán của mình.

Căn phòng đích thật chỉ có một loại âm khí, mà còn là âm khí của Kỳ Bạch.

“Nếu muốn xác nhận, thì tôi có một cách hiệu quả hơn.” Ngô Linh nhìn sang tôi: “Hình ảnh của cha mẹ Kỳ Bạch tôi đã chuẩn bị sẵn. Nhưng, nếu như lúc này cậu sử dụng năng lực với họ, thì sẽ xảy ra tình trạng tiêu hao năng lực không cần thiết. Nếu như cậu Đàm cần thì đến lúc đó năng lực của cậu có thể8không theo kịp.”

Ngô Linh đang đợi tôi ra quyết định.

“Nếu như cậu tiến vào cảnh mộng, vậy có thể lập tức tiêu diệt hồn ma của Kỳ Bạch.” Lúc này Lưu Miểu thốt lên.

Đây cũng là một biện pháp. Mà còn là một biện pháp không tệ.

Điều kiện tiên quyết là, người bắt Tí Còi chính là Kỳ Bạch.

“Trong khách sạn không có âm khí của Kỳ Bạch sao?” Tôi hỏi.

“Cậu cũng thấy rồi đó. Không có âm khí. Không có bất kỳ manh mối nào cả.” Ngô Linh lắc đầu, không tức giận với sự chất2vấn dồn dập của tôi.

Tôi cũng không có ý muốn trách họ.

Tất cả mọi chuyện bày ra trước mặt, đổi lại là tôi, tôi cũng không thể bảo đảm Tí Còi không bị bắt đi. Chẳng lẽ lại trách nhóm Ngô Linh không bảo vệ tốt Tí Còi? Không đưa được Tí Còi đến cơ quan? Chuyện này thật nực cười.

Huống chi, Tí Còi mất tích trong khách sạn. Với khoảng cách đó, nếu mà thật sự có ác ma xuất hiện, thì nhóm Ngô Linh không thể không biết, hiện trường chắc chắn sẽ để lại4dấu tích.

Tôi như con ruồi không đầu, sau khi đi qua đi lại trong phòng, quay đầu lại nhìn sang chiếc giường nhuốm đầy máu kia.

“Các anh vừa nói, cha mẹ của Kỳ Bạch? Mẹ của Kỳ Bạch đáng lẽ đã qua đời rồi! Đã qua đời từ lâu rồi!” Tôi cất cao giọng nói.

“Đúng vậy, đây là mẹ kế của cô ta. Mẹ ruột của cô ta đã qua đời khi cô ta mới năm tuổi, lúc cô ta được mười hai thì cha cô ta tái hôn, khi lên mười lăm tuổi, cha cô ta lại tái hôn thêm lần nữa, sau đó là khi cô ta hai mươi tuổi, cha cô ta tái hôn lần thứ ba, cưới người chết lần này.” Ngô Linh giải thích với tôi: “Về phương diện này, chúng tôi đã từng suy nghĩ đến. Nhưng người vợ thứ hai của cha cô ta vẫn còn sống, đã lập gia đình mới, không phát hiện được manh mối gì trong hồ sơ. Người vợ thứ ba cũng đã từng kết hôn một lần, sau khi ký đơn ly dị, con trai bà ta sống với người chồng cũ, họ dọn đến thành phố khác, rất ít liên lạc với nhau, bọn họ đều vẫn còn sống.”

Hung thủ chỉ có thể là Kỳ Bạch.

Còn nguyên nhân?

Kỳ Bạch thật sự đã điên, biến thành ác ma rồi sao?

“Tình cảm của Kỳ Bạch và cha mẹ hẳn là không tốt lắm, rất ít liên lạc với nhau. Hồi đại học cô ta học trường gần nhà, cùng trường với cậu, nhưng cuối tuần cô ta rất ít khi về nhà. Chúng tôi đã điều tra qua, trường cấp ba của cô ta là trường nội trú, vào các kỳ nghỉ hè và nghỉ đông, cô ta thường đăng ký tham gia những hoạt động như trại hè, trại đông. Trong khoảng thời gian học đại học, cô ta thường sẽ đi tìm công việc thực tập vào các kỳ nghỉ và đã hai lần ứng tuyển vào công ty ở tỉnh khác. Căn cứ vào những thông tin này, quan hệ giữa cô ta và cha mẹ rất lạnh nhạt. Bình thường mà nói, không có thù hận thì sẽ không ra tay giết người. Nhưng cũng không bài trừ trường hợp trong lòng cô ta oán hận, sau khi chết thì những cảm xúc này bộc phát ra.”

Tôi chưa từng nghe Tí Còi kể về quan hệ gia đình của Kỳ Bạch. Trong cảnh mộng, tôi chỉ thấy được hình dáng của mẹ Kỳ Bạch thôi. Nói như vậy, người phụ nữ trong ký ức của Kỳ Bạch đến từ tấm hình, chứ không phải do tiếp xúc thật với nhau.

“Cho nên, khả năng cô ta mất kiểm soát là rất cao.” Lưu Miểu bổ sung một câu: “Về mặt tình cảm, cũng như từ tình huống lúc gần chết của cô ta mà nói thì sự mất kiểm soát này không liên quan đến cảm xúc và ý thức của cô ta. Chỉ có thể là do hoàn cảnh bên ngoài.”

Tôi hiểu rõ điều này hơn bọn họ.

Khi Kỳ Bạch chết, những ý thức trong đầu đều biến mất hết. Suy nghĩ trước khi chết của cô ta chỉ đơn thuần là kinh hoảng mà thôi. Trong tình huống đó, ai cũng sẽ kinh hoảng, sợ hãi cái chết, không thể suy nghĩ được điều gì khác nữa.

Vấn đề vẫn là do năng lực của Quỷ Ngữ và bà Enna.

Đúng lúc Ngô Linh cũng đang nói đến điều này. “Hôm qua chúng tôi còn điều tra được một chuyện. Những người giám sát bà Enna ở nước ngoài đều mất tích. Trong những người khách mà bà Enna gặp qua đã có mười ba người chết, rất hiển nhiên đây là do ma giết chết, bị bà Enna giết chết. Bà ta tấn công Kỳ Bạch, chắc cũng là do chuyện này, bà Enna đã điên rồi.”

Chuyện mà Ngô Linh không nói tiếp đó là, Kỳ Bạch có thể cũng điên rồi.

Tôi nhắm mắt lại, nghĩ về Tí Còi mấy lần, nhưng không thấy năng lực có biến hóa gì cả.

Tôi mở mắt, nói với Ngô Linh: “Cho tôi xem hình của bọn họ đi.”

Cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.

Ngô Linh không ngạc nhiên với quyết định của tôi.

Thực ra, những lời cô ấy và Lưu Miểu nói lúc nãy chính là muốn khuyên tôi sử dụng năng lực, tiến vào cảnh mộng giết chết Kỳ Bạch trước.

Tôi cũng hiểu điểm này, nhưng lo ngại suy nghĩ của Tí Còi nên tôi không đồng ý ngay.

Nhưng không thể tiếp tục kéo dài nữa.

Có lẽ Tí Còi sẽ đau khổ vì chuyện này, nhưng chúng tôi không có cách nào vẹn cả đôi đường được, tôi chỉ có thể lựa chọn Tí Còi thay vì Kỳ Bạch.

Ngô Linh mở tài liệu trong điện thoại ra cho tôi xem.

Tôi nhìn thấy một tấm ảnh cưới. Một nam một nữ trong tấm hình không còn trẻ nữa, trạc tuổi bốn mươi năm mươi. Người nam tóc mai điểm bạc, không có nhuộm đen, nhưng nhìn qua cũng rất có tinh thần. Khuôn mặt đó, hình dạng khuôn mặt, mũi không giống Kỳ Bạch chút nào cả, nhưng đôi mắt và khuôn miệng thì giống y như đúc. Dựa vào vẻ ngoài này mà nói, người đàn ông này cũng rất có sức hấp dẫn. Còn người phụ nữ kia, tuy là trên mặt đã có nếp nhăn, với mái tóc xoăn sóng được nhuộm nâu, phối hợp với lớp trang điểm, nhìn vào rất có vẻ thùy mị, không phải người phụ nữ trung niên vì ngoài năm mươi mà buông thả bản thân, tùy tiện ăn mặc.

Tôi nhìn đăm đăm vào tấm hình một hồi, đột nhiên nhớ đến hình dạng căn phòng lúc mới bước vào cửa.

Đôi vợ chồng này hẳn là những người rất biết hưởng thụ cuộc sống.

Ý niệm vừa xuất hiện, tôi liền cảm thấy linh hồn bay lên.

Đã đi vào ảnh mộng rồi!

Vậy thì, tiếp theo sẽ…

“Kỳ Triệu An! Anh xem tôi là cái gì hả? Tôi chăm sóc cho cha con các người hai năm rồi, anh đối xử với tôi như vậy sao?!” Tiếng la hét đầy phẫn nộ của người phụ nữ kéo linh hồn tôi về.

Tôi nhìn thấy một người phụ nữ lạ lẫm, quay đầu, nhìn thấy cha Kỳ Bạch lúc còn trẻ.

Người đàn ông tên Kỳ Triệu An trước mắt tôi này khôi ngô hơn người đàn ông già trên tấm hình mà tôi được cho xem.

Ông ta bất đắc dĩ nhìn người phụ nữ đang khóc lóc ở trước mặt, nhẹ nhàng nói: “Tiểu Bình, tôi đối xử với em còn không đủ tốt sao? Tôi biết em chăm sóc hai cha con tôi rất cực khổ, em đối với chúng tôi rất tốt. Nhưng, cái tôi cần không phải là bảo mẫu. Người tôi cần chính là một người phụ nữ có linh hồn phù hợp với tôi. Sau khi mẹ của Bạch Bạch mất, linh hồn tôi trống đi một vị trí. Vốn dĩ tôi tưởng em có thể lấp đầy khoảng trống đó. Em là một người phụ nữ tốt…”

“Anh bớt diễn kịch trước mặt tôi đi! Anh tưởng tôi không biết vì sao vợ của anh chết sao! Nếu như anh không ngoại tình thì cô ta sẽ xảy ra tai nạn hả!” Người phụ nữ ngắt lời của Kỳ Triệu An: “Tôi đúng là có mắt như mù, đã biết chuyện này mà sao tôi còn hết lòng hết dạ mà đối tốt với anh như vậy chứ? Đồ khốn nạn này! Anh đi chết đi! Anh không chết cũng không được yên thân đâu!”

Người phụ nữ vừa mắng vừa tóm lấy ly sữa bên tay ném vào người Kỳ Triệu An, quay lưng bỏ đi.

Kỳ Triệu An thở dài, cũng không phát cáu, bình tĩnh mà đi tìm chổi đến quét những mảnh vỡ của chiếc ly.

Ông ta quá bình tĩnh.

Tôi không cảm nhận được sự ăn năn, hổ thẹn trong ý thức của ông ta. Thậm chí ngay cả đau lòng cũng không có.

Lúc này cái mà ông ta nghĩ đến là người phụ nữ mới quen biết kia, nghĩ đến buổi hẹn ngày mai.

Chẳng lẽ, đây chính là nguyên nhân Kỳ Bạch phát điên giết chết cha mình và mẹ kế?

Ý nghĩ này vừa nhuốm lên, tôi liền quên đi. Tôi không cần biết nguyên nhân, tôi chỉ cần ngăn cản Kỳ Bạch, tiêu diệt Kỳ Bạch là được rồi.

Thời gian trong cảnh mộng này không đúng. Lùi về sau một chút… qua mười năm nữa… có thể là hai mươi năm…

Tôi cố gắng suy nghĩ, trong lòng mặc niệm, tình cảnh trong cảnh mộng đúng là có thay đổi.

Tôi đang định quan sát thì lập tức phát hiện có chỗ không đúng.

Bóng lưng trước mặt tôi…

Đinh.

Cửa thang máy mở ra, người đàn ông trước mặt nhấc chân đi ra khỏi thang máy, lúc rẽ cua, để tôi nhìn thấy sườn mặt.

Là anh Từ kia! Anh Từ mà vào thang máy với Tí Còi!

Tôi như bị sét đánh.

Cùng lúc đó, một bóng dáng mà tôi rất quen thuộc đi xuyên qua linh hồn của tôi, ra khỏi thang máy.

“A Thụy!” Tôi thốt lên.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full