Những đòn công kích này đều nhắm vào những yếu điểm trí mạng trên người Lâm Lăng, có vẻ vô cùng tàn nhẫn!
“Sát!” Lâm Lăng tập trung nhìn lại, một tiếng nói trầm thấp lạnh như băng vang lên.
Ngay sau đó, Tiểu Bạch, Kinh Kha, Lang Vương và vực sâu Ám Ma đều đột nhiên hiện ra.
Phanh phanh phanh!!!
Dao động năng lượng cuồng bạo bùng nổ, những thế công tàn nhẫn đó đều bị bốn con thú ngăn cản.
“Ăn một bổng của ta!” Tiểu Bạch há cái miệng răng nanh ra gào rống một tiếng, Hạo Thiên Huyền Bổng trong tay nhanh chóng to lên, mang theo một luồng khí cực kỳ kh ủng bố, hung hăng giáng thẳng vào một tên Thiên Ma mười cánh trong đó.
Thấy thế, đồng tử trong mắt tên kia chấn động kịch liệt, vội vàng thu kiếm chắn ngang.
“Phanh!”
Huyền Bổng màu vàng đập mạnh vào thanh kiếm đen, ánh lửa phun trào, truyền ra một tiếng vang thật lớn.
Tên Thiên Ma mười cánh kia cảm thấy một luồng sức mạnh đáng sợs giống như núi cao ầm ầm nện xuống, hai chân gã trực tiếp c ắm vào trong đất. Tuy nhờ ngăn cản lần này mà gã không bị tổn thương, nhưng tình thế mặt ngoài cũng hết sức chật vật.
Trái lại thế công của vực sâu Ám Ma càng kh ủng bố.
Chưởng trảo sắc nhọn quanh quẩn ma khí màu đen nồng đậm đến mức tận cùng, kiếm khí của cường giả Thiên Ma mười cánh đâm mạnh vào nó, lại truyền ra từng tiếng giao kích kim loại chói tai.
Hơn nữa thực lực của vực sâu Ám Ma có thể sánh ngang với võ tu nhân loại cảnh giới Đế Tôn. Thiên Ma mười cánh chỉ có cảnh giới Bán Bộ Đế Tôn, cho dù là ở phương diện tốc độ hay sức mạnh đều hoàn toàn không phải đối thủ của nó.
Mấy hiệp trôi qua, gã bị đánh liên tục bại lui.
Còn Kinh Kha và Lang Vương, trải qua sự tiến hóa trước đó, chúng đã đạt tới cấp bậc chiến thú cấp chín, chiến lực cũng tương đương với vực sâu Ám Ma. Hai gã võ giả Thiên Ma mười cánh chiến đấu với chúng cũng không phải đối thủ.
Đánh bại bọn họ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Lăng thiết lập vây trận trong rừng trúc này. Dù sao thì có thể tu luyện đến thực lực Thiên Ma mười cánh, hoặc nhiều hoặc ít cũng có một ít át chủ bài giữ mạng.
Một khi để bọn chúng chạy thoát thì ngày sau nhất định càng thêm phiền phức!
Hơn mười phút sau.
“A! A! A…!!” Bốn tiếng kêu thảm thiết cùng vang lên, cuộc chiến kết thúc.
Chỉ thấy bốn gã cường giả Thiên Ma mười cánh đều bị đánh đến mình đầy thương tích, cả người đầy máu mà ngã xuống đất thoi thóp, đâu còn vẻ mặt lạnh lẽo cao ngạo như đứng trên cao nhìn xuống lúc nãy!
“Lão đại, giao cho người.”
Tiểu Bạch thô bạo đạp bàn chân lên trên người một Thiên Ma mười cánh trong đó, sau đó nhếch miệng cười với Lâm Lăng.