Trên bầu trời Thiên La thành.
Trần Tấn lướt tới gần trận pháp quang mạc.
Hình thể Thiên Ma của hắn, rất nhanh đã khiến cho những Thiên Ma khác chú ý.
“Thiên Ma tộc?!”
“Không đúng, tên này là nhân loại đến từ Cửu Huyền tông, lần trước ở Chủng Tộc Thiên Tư Bảng có hiểu được công pháp tu luyện của Thiên Ma tộc chúng ta!”
Lúc này, sáu gã võ giả Thiên Ma mười cánh rốt cục cũng thấy rõ bộ dáng của Trần Tấn, chỉ hơi kinh ngạc một chút liền nhận ra.
Tuy ở Thiên Tư Bảng diễn ra ba năm trước bị Lâm Lăng chiếm gần hết hào quang, thu hút được sụ chú ý vượt xa phần lớn thiên tài của các chủng tộc khác. Nhưng, biểu hiện kinh diễm của Trần Tấn trên chiến đài cũng khiến giới võ tu chú ý.
Nhất là Thiên Ma tộc. Bởi vì Trần Tấn chỉ là một nhân loại, mà có thể tu luyện công pháp của Thiên Ma tộc, thậm chí biến thân thành hình thái Thiên Ma tộc.
Nhìn thấy biến hóa này, không khỏi làm cho bọn họ có chút hoài nghi.
“Đây là chuyện trong nội bộ Cuồng tộc, ta khuyên các ngươi không nên xen vào việc của người khác.” Giữa không trung, Trần Tấn cầm trường kiếm trong tay, toàn thân có ma khí màu đen bao phủ, lạnh lùng nói.
Tên cầm đầu nhóm cường giả mười cánh kia dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Tấn, trầm giọng nói: “Thân thể là nhân loại, lại có hệ thống Ma Linh của Thiên Ma tộc. ”
“Nếu như ta đoán không sai, kỳ thật bản thể ban đầu của ngươi chính là Thiên Ma tộc giống như bọn ta, nhưng bởi vì duyên cớ nào đó, chỉ có thể vận dụng Ma Linh đoạt xá thân thể của nhân loại!”
Nghe được lời này, hố sâu lạnh lẽo trong mắt Trần Tấn bắt đầu khởi động. Nhưng hắn không có phản bác, xem như là yên lặng đồng ý.
“Quả nhiên là như thế!”
Nhìn thấy phản ứng của Trần Tấn như vậy, trong lòng mấy Thiên Ma mười cánh này khẽ rùng mình, càng có thể chắc chắn thân phận Trần Tấn, thật ra cũng không phải là một nhân loại chân chính.
“Ma Hoàng đại nhân rất thưởng thức ngươi, ngài ấy có dặn dò, nếu ngươi có ý nguyện, có thể đến Ma Hoàng Cung làm khách bất cứ lúc nào.”
“Lấy sức mạnh cường đại của Ma Hoàng đại nhân, tuyệt đối có thể giúp ngươi khôi phục lại bản thể ban đầu.”
Tên cường giả mười cánh cầm đầu, bắt đầu ném cành ô liu* vào Trần Tấn. (*ý là ngỏ lời muốn giúp đỡ)
Nếu để một thiên tài võ đạo cỡ này ở lại trong giới võ tu nhân loại, có thể nói là một món tổn thất thật lớn đối với Thiên Ma tộc.
Khôi phục lại bản thể ban đầu…
Những lời này, đối với Trần Tấn hiển nhiên có lực hấp dẫn rất lớn.
Nhưng thoáng chốc, trong đầu hắn đột nhiên xẹt qua khuôn mặt thiếu nữ tràn ngập ý cười ngây thơ.
Khuôn mặt tươi cười của Trần Hân làm cho tâm tính hơi dao động, trong nháy mắt trở nên kiên định.
“Xin lỗi, ta đã quen với cảm giác làm một nhân loại rồi, không cần thiết làm vậy.” Trần Tấn cười lạnh một tiếng, ánh mắt kiên nghị.
Quen làm nhân loại rồi?
Nghe vậy, sáu gã Thiên Ma mười cánh không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
“Ngươi tình nguyện buông tha huyết mạch cao quý của Thiên Ma tộc để làm một nhân loại cấp thấp?” Tên cầm đầu dùng vẻ mặt khinh bỉ lạnh lùng mắng: “Suy nghĩ của ngươi quả thực là sỉ nhục của Thiên Ma tộc chúng ta!”