*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lăng huynh, miệng ta tương đối thẳng, sẽ không nói lời dễ nghe gì.”
Lạc Hằng chắp tay ôm quyền, hành lễ với Lâm Lăng, cảm kích nói: “Lần này được huynh cứu giúp, thật đa tạ. ”
Lâm Lăng cười nhạt gật đầu, cũng không nói gì khách sáo.
“Lạc Hằng, hiện giờ trong ba chúng ta, chỉ có mình ngươi đã đi vào tháp Thông Thiên, ngươi có biết tình huống bên trong sao rồi không? Cục diện giữa thế lực như thế nào?” Tâm tư của Trần Tấn tương đối kín đáo, trực tiếp cắt ngang câu chuyện, đi thẳng vào điểm mấu chốt.
Lạc Kinh im lặng một chút rồi nói: “Bên trong có rất nhiều cường giả!”
“Theo ta được biết, tất cả đều cường giả top đầu của Chủng Tộc Thiên Tư Bảng trước đây.”
“Mà Ngụy Thần tộc đến dẫn dắt ta chính là chiến sĩ thiên tài đã mất tích cách đây không lâu của tộc Viêm Ma của bọn ta.”
Nghe vậy, sắc mặt Lâm Lăng và Trần Tấn hơi biến đổi.
Tình huống này, xem ra cũng không khác mấy với suy đoán lúc trước của bọn họ.
Ngoại trừ để tiêu diệt bớt số thiên tài trẻ tuổi của các chủng tộc trên đại lục Thương Khung, thì Chủng Tộc Thiên Tư Bảng còn chuyển hóa một phần cường giả thành sức mạnh của tháp Thông Thiên.
Dưới dòng tuần hoàn ngày càng đi xuống như vậy, đời sau không bằng đời trước, số cường giả có thể chống cự Thần tộc chắc chắn cũng càng ngày càng ít đi.
“Số thành viên Thần tộc chân chính tồn tại trong tháp Thông Thiên là bao nhiêu?” Lâm Lăng tò mò hỏi.
“Năm người.”
Lạc Hằng trầm giọng nói: “Nhưng mà, thật ra bọn họ đã không còn là Thần tộc chân chính.”
“Vì để kéo dài tuổi thọ, bọn họ vứt bỏ thân thể lão hóa, dùng thần hồn đoạt xá những thần phó có thực lực tương đối mạnh, không ngừng tuần hoàn như thế.”
“Mà dưới sự khống chế của Nô Ấn, những thần phó kia mặc dù có tu vi cường đại, nhưng vẫn phải ngoan ngoãn thuận theo, không có chút chống cự nào.”
Nghe đến đây, trong mắt Lâm Lăng bắt đầu hiện lên nét lạnh lẽo.
Mấy tên Thần tộc này quá quắc hết sức!
“Còn có một chuyện quan trọng nữa, muốn khơi thông thông đạo vị diện của đại lục Thương Khung cùng Thần tộc, bắt kể là bắt đầu từ đầu bên nào, thì cũng cần phải có ít nhất từ sáu thần hồn trở lên, mới có thể thi triển thần thuật.”
Sắc mặt Lạc Hằng ngưng trọng, khàn giọng nói: “Nếu để cho bọn họ sử dụng “Thần Hàng thuật”, tìm thêm một thành viên nữa sẽ không cách nào ngăn cản được chuyện này lại được.”
Chỉ thiếu một người?!
Sắc mặt Trần Tấn khẽ biến, vẻ mặt nhất thời có chút gấp gáp.
Dù sao Ngụy Thần tộc của tháp Thông Thiên đông đảo như vậy, tuyển chọn một người từ trong đó ra để thi triển “Thần Hàng thuật”, hoàn toàn không khó.
“Các ngươi yên tâm, thần hàng thuật không dễ dàng có thể hoàn thành như vậy.”