*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phương Bạch Vũ?
Hơn nữa còn là ca ca?!
Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?!!
Nghe được xưng hô này, hai mắt Lâm Lăng đột nhiên trợn to vài phần, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
“Phương Bạch Vũ. Đây không phải là tên tổ sư gia của Cửu Huyền tông bọn ta sao?”
Cách đó không xa, trong lòng Hậu Thiên Thành cũng rất kinh ngạc, nhưng dường như ông ta đã ý thức được cái gì đó.
Bất ngờ, ông nghi hoặc nhìn về phía Lâm Lăng, liên tưởng đến đủ loại sự tích lúc trước, cùng với đôi mắt Luân Hồi, còn có câu di ngôn “Chung Bạo Thánh Tử Xuất” kia của tông môn, nhất thời trong lòng có chút suy đoán.
Bách Thế Luân Hồi…
Chẳng lẽ Lâm Thiên chính là tổ sư gia luân hồi chuyển thế?!
Nghĩ đến đây, đồng tử trong mắt Hậu Thiên Thành phóng to gấp bội, kinh nghi nhìn chằm chằm Lâm Lăng.
” u Dương tiền bối, rốt cục tại sao ngươi lại ngươi nhắc tới Bách Thế Luân Hồi, còn có cái tên Phương Bạch Vũ như vậy?”
Sau vài giây ngẩn người, cuối cùng Lâm Lăng cũng lấy lại tinh thần, hỏi lại lần nữa.
Mà lúc này, cảm xúc kích động của u Dương Cung cũng dần dần khôi phục một tia bình tĩnh.
Nhưng đôi tay của nàng, vẫn ôm chặt bên hông Lâm Lăng, tựa như sợ hắn sẽ bỏ đi lần nữa.
Ánh mắt Hậu Thiên Thành hơi trầm xuống, dường như cảm giác được chuyện này có liên quan đến Cửu Huyền tông, lúc này bàn tay ông ta vung lên.
Đám người không liên quan đứng xung quanh đều bị năng lượng dao động cường đại của ông ta, chấn động đến mức lùi xa hơn mười trượng.
Cùng lúc đó, một trận pháp ngăn cách cũng được là thi triển ra.
Bên trong trận pháp chỉ còn lại ông ta, hai đại tông chủ, Trần Tấn và mấy vị người cấp cao của Hỏa Phượng cung.
Giờ phút này ánh mắt bọn họ đều yên lặng nhìn chằm chằm hai bóng dáng đang ôm chặt ở khu vực trung tâm, không hề lên tiếng quấy rầy.
“Nghiêm túc mà nói, thật ra ngươi bây giờ, là Tổ sư gia Phương Bạch Vũ ngàn năm trước của Cửu Huyền Tông chuyển thế luân hồi thành.”
Lông mi thật dài của Âu Dương Cung khẽ run rẩy, ngước mắt nhìn Lâm Lăng, chậm rãi nói: “Đôi mắt Luân Hồi của ngươi chính là minh chứng tốt nhất.”
Cái gì?
Thánh Tử Cửu Huyền tông lại là tổ sư gia của Cửu Huyền tông năm đó chuyển thế thành?!
Lời này vừa nói ra, hiện trường lập tức lâm vào khiếp sợ.
Quả nhiên là… Tổ sư gia!
Sắc mặt Hậu Thiên Thành đại biến, thân hình gầy gò không khỏi run rẩy vài cái.