Đọc truyện Full

Chương 394: Bạch Vân Gian

Về phương diện này, chỉ cần tiến vào cảnh nội nước Tề, tất cả sẽ thuận lợi hơn so với các quốc gia khác.

Các nước khác khan hiếm ngựa, nhưng ở đây, nó lại là thứ không thiếu nhất.

Bởi vì sinh sống cạnh nguồn nước, thành trì trên thảo nguyên mênh mông này tất nhiên cũng phải được xây dựng bên bờ sông.

Muốn đi, cứ thuận theo con sông mà đi thẳng, tất sẽ không sai đường.

Ngựa chạy đã mệt, mọi người dừng lại tại một khu vực có người dân chăn nuôi. Tất cả nhảy xuống ngựa, bỏ ra một số tiền, đổi lại sự chiêu đãi nhiệt tình của chủ nhân.

Nhìn mọi người lựa chọn ngựa để thay thế, Ngưu Hữu Đạo có chút thất thần.

Trên đường đi, hắn cũng có nghe qua chuyện trên bảng Đan. Điều này khiến cho hắn chấn động lẫn kinh ngạc. Băng Tuyết các biết được chuyện hắn giết Trác Siêu. Bọn họ làm sao mà biết được?

Tình huống chém giết lúc đó, sát thủ người thì chết, người thì bị bắt, sự việc không thể nào bị tiết lộ ra ngoài được.

Bản thân hắn tất nhiên không ăn nói lung tung. Như vậy, nơi để lộ tin tức cũng chỉ có hai chỗ, hoặc là tu sĩ của ba phái tham gia, hoặc là sau khi đệ tử ba phái truyền tin tức về tông môn, nội bộ ba phái đã có người để lộ tin tức ra ngoài.

Hắn thậm chí hoài nghi bên trong Hiểu Nguyệt các cũng có tai mắt của Băng Tuyết các. Từ một bên nhận được tin tức, lại từ bên khác tiến hành xác nhận. Dù sao, tin tức mà Băng Tuyết các công khai tuyên bố trên toàn thiên hạ cũng không phải là trò đùa.

Hắn lập tức phát tin tức trở về, để ba phái nghiêm túc điều tra, nhưng ba phái đã phản hồi lại, bọn họ không dám điều tra.

Đối với câu trả lời chắc chắn này, hắn cũng đành chấp nhận. Hắn biết ba phái e ngại, không dám điều tra người của Băng Tuyết các.

Hắn không khỏi cảm thấy may mắn. Lúc trước, khi hắn đánh chủ ý lên quả Xích Dương Chu, để sự việc được giải quyết một cách ổn thỏa, hắn không dùng người của môn phái nào mà chỉ dùng một số tán tu bên cạnh.

Điều khiến hắn lo lắng chính là, không biết chuyện hắn đánh nhau với Thiệu Bình Ba, bên phía Đại Thiền Sơn có người nào để lộ tin tức hay không?

Hắc Mẫu Đơn dắt con ngựa đã được gắn yên sẵn sàng đến, hỏi một câu: “Đạo gia, ngài đang suy nghĩ chuyện trên bảng Đan sao?”

Ngưu Hữu Đạo thở dài: “Băng Tuyết các quả nhiên lợi hại, không cách nào nhận biết được.”

Hắc Mẫu Đơn nói: “Điều này cũng không khó giải thích. Dựa vào thế lực của Băng Tuyết các, muốn cài tai mắt ở các môn phái, bọn họ rất dễ dàng tìm được người tình nguyện. Một nhân tố khác chính là, cũng chưa hẳn là do tai mắt của Băng Tuyết các ở ba phái. Bảng Đan rất được một số vị Chí tôn ở các thế lực ủng hộ. Nếu không, cũng sẽ không tồn tại cho đến bây giờ. Cho nên, tin tức cũng chưa chắc là do Băng Tuyết các tự mình tìm được, cũng có thể là do các thế lực khác cung cấp. Tóm lại, trong tình huống bình thường, chỉ cần tuân thủ quy tắc trò chơi của bọn họ, đừng trêu chọc trên đầu bọn họ, cứ để bọn họ đứng ở trên cao mà bao quát chúng sinh, cũng không nhúng tay can thiệp vào bất cứ chuyện gì, như vậy cũng không tính là chuyện nguy hiểm.”

Không nguy hiểm? Ngưu Hữu Đạo cau mày. Việc này ngược lại đã mang đến cho hắn một lời nhắc nhở, về sau làm việc phải cẩn thận hơn.

“Nếu Băng Tuyết các muốn ngươi làm cơ sở ngầm cho bọn họ, ngươi có đồng ý hay không?” Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại hỏi.

Hắc Mẫu Đơn thở dài: “Nếu bọn họ tìm ta, ta làm sao mà từ chối? Ta không có cách nào đối kháng, cũng không cách nào cự tuyệt. Nhưng ta có thể bảo đảm, nhất định sẽ lén lút thông báo cho ngài.” Dứt lời, nàng lại cười một tiếng.

Ngưu Hữu Đạo bật cười, sau đó ngẩng đầu nhìn đàn chim đang bay trên bầu trời, cảm thán một câu: “Bảng Đan thật lợi hại! Chẳng những có thể khiến cho người ta chém giết lẫn nhau, lại còn đủ lực để chấn nhiếp rất nhiều người, khiến cho người ta không dám xâm phạm lợi ích của mấy vị kia.”

Lúc này hắn đã bị dọa sợ một phen. Trải qua chuyện lần này, hắn không dám tùy tiện dựa vào mấy người kia nữa. Ngẫm lại chuyện quả Xích Dương Chu, hắn quả thật không rét mà run.

Thảm cỏ lay động như một tấm thảm. Một con Kim Sí từ trên trời lao xuống, rơi xuống tay một đệ tử của Ngũ Lương Sơn.

Sau khi rút tờ mật tín ra, Công Tôn Bố đưa tới: “Đạo gia, trong nhà truyền đến tin tức bên kia.”

Ngưu Hữu Đạo nhận lấy, sau khi nhìn qua, hắn im lặng một lát rồi nói: “Chuyển cáo lại trong nhà, nếu không có chuyện gì, bảo bọn họ cút đi.”

Công Tôn Bố hỏi: “Cứ như vậy mà cho đi sao?”

Ông ta cũng có chút hiếu kỳ. Hôm nay ông mới biết mấy lời đồn kia là thật. Người trước mặt vốn phải là Chưởng môn Thượng Thanh tông.

Ngay cả ông ta cũng không khỏi âm thầm cảm thán. Thượng Thanh tông này đúng là có mắt không ngươi.

Ngưu Hữu Đạo nói: “Đưa lại cho Thượng Thanh tông bốn chữ, nước đổ khó hốt.”

“Vâng!” Công Tôn Bố quay người rời đi.

Hắc Mẫu Đơn hiếu kỳ hỏi: “Thượng Thanh tông tìm đến cửa?”

Ngưu Hữu Đạo đưa mật tín cho nàng.

Hắc Mẫu Đơn tiếp nhận. Hắn có thể đưa cho nàng, tất nhiên là nàng có thể xem. Sau khi xem xong, nàng không nhịn được mà lắc đầu.

Bên trong mật tín có nói, Thượng Thanh tông phái Đồ Hán đến quận Thanh Sơn, mang theo lá thư mà Chưởng môn Thượng Thanh tông đích thân viết. Bên trong lá thư, Đường Nghi có ý muốn thoái vị, đem chức Chưởng môn Thượng Thanh tông nhường lại cho Ngưu Hữu Đạo.

Về phần có gì sai lầm trước đó, Đường Nghi nói, nàng đồng ý gánh chịu một mình, gánh lấy bất cứ hậu quả gì mà Ngưu Hữu Đạo muốn.

Hắc Mẫu Đơn âm thầm cảm thán. Trong tay nắm đại quyền Chưởng môn, nhưng chủ động từ bỏ, dùng lễ tạ thần để gánh chịu trách nhiệm. Chỉ dựa vào điểm này, nàng có thể hiểu được Đường Nghi làm cũng không dễ dàng gì.

Bây giờ, nàng ngược lại coi trọng Đường Nghi hơn một chút.

Nàng vò nhẹ tờ mật tín trong tay, thi pháp hóa nó thành bột mịn, đồng thời quan sát phản ứng của Ngưu Hữu Đạo, nhắc nhở một câu: “Đường Nghi là đại mỹ nhân, Đạo gia có thể từ bỏ như vậy được sao?”

Ngưu Hữu Đạo quay sang hỏi: “Thế không có ngươi ta sống được không?”

Hắc Mẫu Đơn liếc mắt, phủi phủi đống bột giấy trong tay, biểu hiện khinh bỉ.

Ngưu Hữu Đạo bật cười một tiếng. Trên đường nhàm chán, ngẫu nhiên tìm một hai chuyện vui để nói cũng không có gì sai, quan trọng là hắn không muốn nhắc chuyện Đường Nghi với nàng.

Nhưng Hắc Mẫu Đơn lại nhìn ra được, hắn dường như không thoải mái như ngoài mặt hắn thể hiện, hình như vẫn còn lo lắng chuyện của Thượng Thanh tông.

Ngưu Hữu Đạo chắp tay nhìn trời. Đúng là hắn có chút lo lắng. Trước kia thì bình thường, nhưng sau khi trải qua chuyện ở Vô Biên các, Thượng Thanh tông tìm đến cửa khiến hắn có chút phiền lòng.

Hắn sẽ không quay trở lại Thượng Thanh tông, cũng chẳng còn hứng thú với nó. Cho dù loại trừ yếu tố tình cảm cá nhân, hắn cũng không có khả năng quay về Thượng Thanh tông bắt đầu lại từ đầu, mà tiến cử Thượng Thanh tông với Thương Triều Tông lại càng không thực tế. Bởi vì ảnh hưởng chuyện cũ mang đến, Thượng Thanh tông thật sự không nên cuốn cùng một chỗ với người trong mạch Thương Kiến Bá. Nếu không, hậu quả gì cũng có thể phát sinh.

Ngoài ra, không sai, Thượng Thanh tông có lỗi với hắn, cũng không truyền thụ bất cứ thứ gì cho hắn, nhưng hắn lại nợ ân tình của Đông Quách Hạo Nhiên. Tu vi của hắn là do Đông Quách Hạo Nhiên tặng cho. Lần này đối đầu với Trác Siêu, có thể nói nhờ tinh hoa tu vi Đông Quách Hạo Nhiên ngưng tụ đã cứu mạng của hắn.

Đông Quách Hạo Nhiên đã chết, hắn muốn trả ân tình cũng không cách nào trả được.

Những chuyện bây giờ khiến hắn có chút rối bời.

Trong thảo nguyên mênh mông là một dãy núi uốn lượn theo hình vòng cung trải dài.

Ba con sông chảy vào một lưu vực, biến thành sáu con sông quanh co khúc khuỷu. Chính giữa lưu vực là một tòa thành rất lớn, là tòa thành duy nhất tọa lạc trên thảo nguyên, giống như một viên minh châu. Vì thế, người trên toàn bộ thảo nguyên gọi nó là thành Minh Châu.

Kinh thành của nước Tề tọa lạc ở lưu vực này. Bốn phía là núi, được xem là những tấm bình phong thiên nhiên, dễ thủ khó công.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full