Đọc truyện Full

Chương 543: Trước Khống Chế Đám Hòa Thượng Này Lại

Chưởng môn ba phái âm thầm nghiến răng. Đây rõ ràng là quyết định của Ngưu Hữu Đạo. Hắn nhất định phải đem ba phái cột chung, đúng là đáng chết.

Trịnh Cửu Tiêu chắp tay với Phong Ân Thái, hỏi: “Phong huynh, huynh và Ngưu Hữu Đạo kết bái huynh đệ, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với hắn, huynh hẳn rõ hơn so với chúng ta chứ?”

Bành Hựu Tại nghe xong, liền liếc mắt nhìn sư đệ của mình. Mặt Phong Ân Thái vẫn không thay đổi, đáp: “Chúng ta bị bọn họ đuổi về trước, nào biết chuyện gì xảy ra chứ? Ta nên hỏi các ngươi mới đúng.”

Bành Hựu Tại hỏi tiếp: “Ba vị chưởng môn, bên phía kinh thành nước Tề có lời đồn, nói Ngưu Hữu Đạo và Lệnh Hồ Thu bị triều đình nước Tề bắt, có phải thật như vậy không?”

Phí Trường Lưu lập tức chắp tay nói với Thương Triều Tông: “Vương gia, đây tuyệt đối là lời đồn. Sau khi lời đồn xuất hiện, Ngưu Hữu Đạo còn truyền tin tức về một lần, bảo chúng ta kiên nhẫn chờ đợi, việc này ngài cũng biết mà? Nếu bị bắt, sao hắn có thể gửi tin tức cho chúng ta được chứ?”

Bọn họ biết, cho dù Ngưu Hữu Đạo có xảy ra chuyện, bọn họ cũng sẽ không thừa nhận. Một khi thừa nhận, Thiên Ngọc môn sợ rằng không phải đến chơi.

Sắc mặt Thương Triều Tông ngưng trọng. Lần này Thiên Ngọc môn lai giả bất thiện, rõ ràng là muốn thừa cơ gây sự.

Bành Hựu Tại nói: “Nghe nói người của Hồng Nương Tề kinh đã đến đây, mau gọi họ ra hỏi một chút đi.”

Đi đường bộ nhanh hơn so với đi đường biển. Phù Phương Viên phân tán người làm việc. Ngoại trừ người có nhiệm vụ khác, những người khác cũng đã bí mật chạy đến bên này.

Nghe Bành Hựu Tại gọi, Trương lão tam của Phù Phương Viên lập tức chạy đến.

Một người đàn ông tương đối chất phác chắp tay chào hỏi tất cả mọi người.

Sau khi nghe rõ câu hỏi, Trương lão tam bình tĩnh đáp: “Chư vị ngày nào cũng hỏi ta cùng một câu hỏi, vẫn là câu nói kia, ta cũng không liên lạc được với đám người Đông gia. Cáo từ!” Ông ta nói xong, liền xoay người rời đi.

Trưởng lão Thiên Ngọc môn Trần Đình Tú lập tức quát lớn: “Đây là thái độ gì của ngươi vậy?”

Trương lão tam hoàn toàn không để ý, tiếp tục bước đi.

“Ngươi…” Trần Đình Tú muốn phát tác nhưng Bành Hựu Tại đã đưa tay cản lại.

“Viên Phương đâu? Hắn ta chính là tâm phúc của Ngưu Hữu Đạo, hắn ta nhất định phải biết chứ? Mau gọi hắn ta đến đây.” Bành Hựu Tại lại ra lệnh một tiếng.

Một lát sau, Viên Phương đã bị người ta gọi đến. Nghe xong việc này, hắn ta than thở: “Các người không phải biết rồi còn cố hỏi sao? Các người không phải không biết, mấy ngày qua, ta ngày nào cũng nôn nóng, nhưng ta cũng chẳng liên lạc được với đám người Đạo gia!” Nói thật, hắn ta rất sốt ruột về chuyện này.

Bành Hựu Tại lạnh lùng nhìn hắn ta: “Việc này không phải trò đùa, ngươi không thể nói lung tung được. Nếu nói lung tung, ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm.”

Viên Phương trừng mắt: “Bành chưởng môn, ta chẳng uống nhầm thuốc, việc này đáng cho ta phải nói lung tung sao?”

Bành Hựu Tại gật đầu: “Được, ngươi dám chịu trách nhiệm cho lời nói của mình không?”

Viên Phương vỗ ngực: “Ta đương nhiên chịu trách nhiệm. Ta không cần thiết phải nói lung tung.”

Bành Hựu Tại phất tay ra hiệu: “Người đâu, trước khống chế đám hòa thượng này lại.”

Hai bên lập tức có người lóe ra, khống chế Viên Phương chưa kịp trở tay.

Bị áp chế, Viên Phương tức giận quát: “Bành Hựu Tại, ngươi có ý gì?”

Bành Hựu Tại đáp: “Đợi chứng minh được ngươi không có nói dối, ta tất nhiên sẽ thả ngươi.”

Mỗi ngày, đệ tử Thiên Ngọc môn đều phân tán đi bắt đệ tử Nam Sơn mình, Viên Phương lập tức thét to với Thương Triều Tông: “Vương gia, Vương gia, chuyện gì đang xảy ra thế?”

Thương Thục Thanh đang định tiến lên nói đỡ một câu, Lam Nhược Đình bên cạnh lập tức đưa tay ngăn lại, khẽ lắc đầu với nàng ta, ra hiệu nàng ta đừng vọng động.

Thương Triều Tông vẫn bình tĩnh, trầm giọng nói: “Bành chưởng môn, hình như chuyện ngài làm không được ổn cho lắm?”

Bành Hựu Tại quay đầu lại nói: “Vương gia, chuyện chiến mã kéo dài đã lâu, còn định kéo dài thêm bao lâu nữa? Ngưu Hữu Đạo tốn nhiều thời gian như thế, đột nhiên bặt vô âm tín, còn đuổi đệ tử Thiên Ngọc môn trở về. Nếu hắn cứ như vậy mà chạy trốn, chẳng lẽ đệ tử Thiên Ngọc môn phải chạy đến nước Tề bắt đầu lại từ đầu sao? Châu mục Nam Châu Chu Thủ Hiền đã bắt đầu rục rịch, một khi xảy ra chuyện, dù sao cũng phải có người gánh trách nhiệm chứ? Nếu Ngưu Hữu Đạo chạy mất, chẳng lẽ chúng ta để cho người bên dưới của hắn chạy luôn sao?”

Gương mặt Thương Triều Tông căng cứng. Y rất muốn hỏi, nếu toàn bộ trách nhiệm của chuyện chiến mã đổ hết lên đầu Ngưu Hữu Đạo, vậy Thiên Ngọc môn nhận lợi ích to nhất để làm gì?

Nhưng có mấy lời không cách nào nói ra miệng, chỉ là trứng chọi đá mà thôi.

Một đám hòa thượng Nam Sơn tự không phải là đối thủ của tu sĩ Thiên Ngọc môn. Rất nhanh, toàn bộ đã bị bắt, ngay cả Viên Phương đang chửi bậy cũng bị bắt câm miệng.

Sắc mặt ba người Phí, Trịnh, Hạ đều nghiêm lại, nhưng không dám đối cứng với Thiên Ngọc môn.

Bây giờ, cho dù là ai cũng đã nhìn ra, mọi chuyện chỉ là giả. Thiên Ngọc môn chạy đến đây chính là vì đám hòa thượng này. Bởi vì trong tay Viên Phương đang nắm giữ bí phương cất rượu.

Phí Trường Lưu lên tiếng: “Bành chưởng môn, bây giờ tình huống của Ngưu Hữu Đạo như thế nào còn không biết, ngài bắt người của hắn có chút không thích hợp. Chi bằng, cứ giao đám hòa thượng này cho ba phái chúng ta canh giữ. Chúng ta cam đoan sẽ không để bọn họ chạy mất. Nếu như để bọn họ chạy mất, ba phái chúng ta sẽ chịu trách nhiệm.”

“Đúng vậy!” Trịnh Cửu Tiên và Hạ Hoa đều cùng lên tiếng.

Bành Hựu Tại nói: “Không cần, các người có quan hệ mật thiết. Nếu các người chạy hết, ta biết tìm ai?”

Phí Trường Lưu nói: “Ngài làm như vậy, Ngưu Hữu Đạo trở về, chúng ta biết ăn nói như thế nào với hắn? Bành chưởng môn đừng quên, trong tay Ngưu Hữu Đạo cũng nắm giữ bí phương cất rượu. Chọc giận hắn, hắn công bố bí phương ra ngoài thì sao. Tài lộ sẽ bị cắt hết, thật không đáng giá!”

Bành Hựu Tại nói: “Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi! Thiên Ngọc môn ta cũng không phải là người không biết nói đạo lý. Mười ngày, ta cho các ngươi mười ngày liên lạc với hắn. Trong mười ngày này, các ngươi có thể đến bất cứ ngóc ngách nào trong thiên hạ để đưa tin. Chỉ cần các ngươi liên lạc được với hắn, bảo hắn giải thích, ta lập tức thả người ngay. Nếu cứ liên lạc không được, chẳng lẽ tất cả mọi người đều phải ngồi chờ hắn sao, còn có bao nhiêu việc cần làm nữa. Trong mười ngày vẫn không cho ta được câu trả lời chắc chắn, Thiên Ngọc môn ta sẽ phái đệ tử đến Tề kinh xử lý chuyện chiến mã. Chư vị tự trọng, không phụng bồi. Vương gia, chúng ta cùng nhau về.” Nói xong, ông ta đưa tay làm động tác mời với Thương Triều Tông.

Những người này đến cũng nhanh, đi cũng nhanh, ngay cả đám người Viên Phương cũng bị áp giải đi.

Sắc mặt Chưởng môn ba phái vô cùng khó coi, còn Thương Thục Thanh thì cắn môi không nói.

Hạ Hoa tức giận nói: “Bọn họ đến đây là vì bí phương, muốn nắm trọn bí phương trong tay. Sau đó, cho dù Ngưu Hữu Đạo có trở về, thành công giải quyết chuyện chiến mã, về phương diện phân chia lợi nhuận, sợ là cũng không còn cách nào tiến hành theo tỷ lệ chia như lúc ban đầu.”

Mọi người đều hiểu ý của bà ta. Đến lúc đó, cho dù Ngưu Hữu Đạo có cầm bí phương công khai đến uy hiếp, đối phương cũng có thể tìm được lý do dùng vũ lực uy hiếp người bên này, bức hắn phải một lần nữa bàn lại việc phân chia. Ngươi đồng ý nhận chút chỗ tốt để dàn xếp ổn thỏa, hay là cá chết lưới rách, cái gì cũng không có?

Nếu Ngưu Hữu Đạo thật sự xảy ra chuyện không về được, Thiên Ngọc môn đã nắm được bí phương trong tay cũng chẳng tổn thất gì, có thể hất cẳng mọi người bên này, chiếm được tiện nghi như thường.

Phí Trường Lưu cắn răng nói: “Bây giờ người ta đã thừa cơ nắm được sơ hở, chiếm lý đầy đủ, chúng ta có thể làm được gì chứ?”

Mấy người đều hiểu, Thiên Ngọc môn đột nhiên làm vậy chắc chắn là vì phát hiện Ngưu Hữu Đạo và bên này đã hoàn toàn cắt đứt liên lạc, tìm được cơ hội danh chính ngôn thuận ra tay.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full