Đọc truyện Full

Chương 1095: Ai giúp ai đây (1)

Mông Sơn Minh nhìn chằm chằm, một có thể phát động một kích trí mạng với ông ta bất cứ lúc nào.

Nhưng không chặn đánh không được, đây lầ chỗ đau đớn nhất của bên thủ.

Bàng Đằng bị buộc bất đắc dĩ, không thể không suất lĩnh đại quân tiến hành lui binh trên chiến lược, định mượn nơi địa thế hiểm yếu trọng chỉnh lại thế cục có lợi cho phe mình.

Quân Triệu đánh vào Nam châu đã hoàn toàn rút lui ra sau, thế cục xoay chuyển, Yến quân toàn diện đánh vào cảnh nội Triệu quốc.

Thời khắc đi cùng đội quân, Nhạc Uyên trưởng lão Tử Kim động phóng ngựa đuổi theo bên cạnh xe xe ngựa của Mông Sơn Minh, vén màn cửa lên chào hỏi: “Chưởng môn!”

Cung Lâm Sách từ trong xe ngựa lách mình ra, đáp xuống bên đường hành quân, Nhạc Uyên nhảy xuống ngựa, đưa một tờ giấy: “Chưởng môn, Phiêu Miễu Các đưa tin, triệu tập chưởng môn các phái tiến về Phiêu Miễu Các nghị sự.”

Cung Lâm Sách nhận tin, nghi ngờ nói: “Chuyện gì?”

“Không biết.” Nhạc Uyên lắc đầu.

Cung Lâm Sách nhìn tin hoàn toàn xác nhận không hề nói gì, chỉ nói ngày tháng nghị sự, thời gian là ba ngày sau.

Suy nghĩ một lát, Cung Lâm Sách không dám trễ nãi, quay người chạy đến từ biệt Mông Sơn Minh…

Giữa dãy núi liên miên, hai người quen biết cũ gặp mặt, cuối cùng Ngưu Hữu Đạo vẫn gặp mặt Ngọc Thương tiên sinh.

Ngưu Hữu Đạo từ chối gặp mặt, Ngọc Thương cứ đến, không gặp không được.

Cuối cùng, thời gian địa điểm hết thảy do Ngưu Hữu Đạo an bài, Ngọc Thương hoàn toàn phối hợp, chỉ cần đồng ý gặp mặt, ngươi cảm thấy làm thế nào an toàn thì cứ làm.

Sau khi đến nơi nào đó, lại là Ngưu Hữu Đạo phái phi cầm đi đón Ngọc Thương.

Ngọc Thương gần như không mang theo ai tùy hành, chỉ dẫn theo đệ tử Độc Cô Tĩnh.

Bên cạnh Ngưu Hữu Đạo chỉ có Quản Phương Nghi, hai người gặp nhau trong sơn cốc, ánh mắt Ngọc Thương không kìm được liếc nhìn về chỗ cách đó không xa hai lần, bên đó là một nam tử áo hoa đang đứng, ngạo nghễ đứng chắp tay!

“Ngọc Thương tiên sinh!” Ngưu Hữu Đạo khách khí chào, mỉm cười hòa ái.

Quản Phương Nghi thì nhìn chằm chằm Ngọc Thương, đối với vị Ngọc Thương tiên sinh này bà luôn cảnh giác cao độ, chuyện đã từng đuổi giết không nói, sự lo lắng của Ngưu Hữu Đạo đối với Tô Chiếu giả kia bà cũng biết, vừa nghĩ đã biết vị này có thể là cao tầng của Hiểu Nguyệt các vang danh thiên hạ, có thể giấu được mấy người chứ? Đến giờ bà cũng cảm thấy hơi khó tin rồi.

Ánh mắt Ngọc Thương trở lại trên người Ngưu Hữu Đạo: “Muốn gặp mặt lão đệ một lần thật không dễ dàng!”

Ngưu Hữu Đạo khách khí nói: “Ta cũng chỉ muốn tốt cho người, đoạn đường quá xa, bắt Ngọc Thương tiên sinh chạy tới chạy lui thì khó coi quá, muốn gặp cũng phải là ta đích thân đi bái kiến mới đúng.”

Ngọc Thương: “Vậy xem ra thật đúng là ta hiểu lầm, ta còn tưởng rằng lão đệ cố ý trốn tránh ta.”

Ngưu Hữu Đạo: “Việc hiểu lầm này còn phải xem thử nói như thế nào, thật sự mà nói, đúng là ta hơi bất mãn, giờ Triệu quốc đã ức hiếp đến đầu ta rồi, tình cảnh của ta gian nan, muốn cầu Ngọc Thương tiên sinh giúp đỡ một chút, tiên sinh lại bỏ mặc, trong lòng ít nhiều cũng có chút không thoải mái.”

Ngọc Thương cười ha ha: “Lão đệ đúng là không giấu diếm gì, rất thẳng thắn, cũng được, hôm nay ta tới chính là vì chuyện này.”

Ngưu Hữu Đạo hơi khó hiểu, ồ một tiếng: “Nguyện nghe cao kiến của tiên sinh.”

Ngọc Thương: “Ta sở dĩ chậm chạp không đồng ý là vì chưa có sự chuẩn bị kỹ càng. Lão đệ thử nghĩ, con quái vật khổng lồ như Triệu quốc, chỉ dựa vào lén lút ám sát vài người căn bản không có tác dụng gì. Nhất là trong thời điểm chiến tranh, các phương diện đều đề phòng sâm nghiêm, cũng thật sự không tiện ra tay. Muốn làm tan rã thế công của Triệu quốc chỉ động chân động tay một chút không ý nghĩa gì, muốn làm thì phải làm lớn, muốn giúp lão đệ, ta phải giúp cho trót.”

“Chơi lớn?” Ngưu Hữu Đạo mang theo nghi ngờ: “Tha thứ ta ngu muội, chơi như thế nào lớn?”

Ngọc Thương quay đầu ra hiệu một chút, Độc Cô Tĩnh hơi hạ thấp người, lách mình bay xa, tránh nghe tiếp cuộc nói chuyện.

Ngưu Hữu Đạo đang ngẫm nghĩ thì Ngọc Thương lại hất cằm với Quản Phương Nghi: “Hồng Nương, giữa nam nhân bàn vài chuyện bất nhã, nữ nhân không thích nghe, tránh một chút đi.”

Quản Phương Nghi nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo.

Ngưu Hữu Đạo hơi nhíu mày. “Có cần thiết như vậy không?”

“Có!” Ngọc Thương rất khẳng định gật đầu khẽ: “Chẳng lẽ không yên tâm về ta?”

Ngưu Hữu Đạo ha ha nói: “Lúc trước tiên sinh động tay động chân trên người ta, sau đó cử người truy sát đó, ký ức ấy vẫn còn mới mẻ với ta lắm.”

“Lão đệ vẫn rất mang thù, có điều lúc đầu đúng là ta sai trước, thế này đi, nếu đệ không yên tâm về ta, có thể hạ cấm chế trên người ta trước.” Ngọc Thương nói xong giang hai cánh tay, bộ dạng để cho tùy ý xử trí.

Ánh mắt Ngưu Hữu Đạo lóe lên, cảm thấy không hiểu được lão già này. Đầu tiên vừa sắp xếp gặp mặt tất thảy ông ta đều rất phối hợp, giờ còn bằng lòng giao an nguy của mình cho hắn nắm giữ, hắn đang nghĩ rốt cuộc lão già này muốn làm gì, có chuyện gì đáng để ông ta phải mạo hiểm đến như vậy?

“Làm vậy với tiên sinh không thích hợp lắm thì phải?” Ngưu Hữu Đạo thử thăm dò hỏi một câu.

Ngọc Thương rất thoải mái khoát tay: “Không có gì không thích hợp, bàn chuyện ấy mà, phải xuất phát từ thành ý, không có thành ý, chúng ta cũng không cần gặp mặt dông dài, ngươi nói có đúng không?”

“Nếu như thế, ta đành cung kính không bằng tuân mệnh.” Ngưu Hữu Đạo cười một tiếng, nghiêng đầu ra hiệu.

Quản Phương Nghi lúc này chậm rãi tiến lên, sau khi đề phòng tới gần, đột nhiên ra tay, thi pháp trên người Ngọc Thương một chút, kết quả phát hiện đối phương không hề kháng cự, để mặc bản thân cho bà chế trụ.

Sau khi chế trụ xong, Quản Phương Nghi lui trở về, gật đầu với Ngưu Hữu Đạo ra hiệu không vấn đề gì nữa.

Sau khi Ngưu Hữu Đạo đánh mắt nhìn sang, Quản Phương Nghi cũng lách mình bay đi.

“Giờ lão đệ yên tâm rồi chứ?” Ngọc Thương cười hỏi.

Ngưu Hữu Đạo từ chối cho ý kiến, đưa tay ra hiệu mời ngồi.

Hai người ngồi xuống trên hai mặt đá lớn đối diện nhau trong núi, Ngưu Hữu Đạo hai tay chống kiếm, đã nến nước này thì cũng chỉ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Ngọc Thương tiên sinh, người không giống như tới giúp ta, nếu tới giúp ta sẽ không cần phải ủy khuất mình như vậy, ta chưa từng thấy tình huống thế này bao giờ, người đừng ức hiếp ta tuổi trẻ.”

Ngọc Thương: “Ức hiếp ai trẻ tuổi chứ không thể ức hiếp ngươi, bề ngoài có vẻ trẻ nhưng dù nhìn thế nào cũng là cáo già.”

Ngưu Hữu Đạo cười haha: “Được rồi,

Lời này ta coi như đang khen ta.”

Ngọc Thương: “Trước khi ta đến đã cho người đi Mao Lư sơn trang đón Hồng mẫu tử đi.”

Ngưu Hữu Đạo: “Cái này ta biết, ta cũng hiểu, sớm đã cho mẹ con hắn tự do, là chính họ không chịu đi, không thể trách được ta.”

Ngọc Thương: “Người làm sư phụ như ngươi đúng là chẳng đến nơi đến chốn, từ đầu đến cuối chỉ vứt cho Hạ công tử một tập thơ bảo hắn tự học, những cái khác ngươi chưa từng dạy hắn.”

Ngưu Hữu Đạo: “Mấy chuyện học tập phải xem thiên phú, sư phụ dẫn lối tu hành, nên dạy như thế nào, có đủ các phương pháp, không phải chuyện người ngoài nhìn là hiểu được. Hơn nữa có một số việc mọi người lòng dạ biết rõ, cần gì phải so đo? Ta nói tiên sinh này, chúng ta cứ lòng vòng làm gì, thẳng thắng một chút cho sảng khoái đi nào.”

Ngọc Thương: “Ta nói rất rõ ràng rồi, ta tới giúp lão đệ giải quyết uy hiếp của Triệu quốc.”

Ngưu Hữu Đạo trực tiếp lắc đầu nói: “Nghe không hiểu.”

Ngọc Thương: “Hiểu Nguyệt các làm mấy chuyện ám sát xấu xa không thể nào dao động được Triệu quốc lớn như vậy, giờ Yến quốc không đủ sức chiếm đoạt Triệu quốc, điểm này ngươi không thể phủ nhận đúng không?”

Ngưu Hữu Đạo: “Rốt cuộc tiên sinh muốn nói gì?”

Ngọc Thương nói: “Thật sự làm những chuyện này giúp ngươi, mục đích của ngươi không đạt được, Triệu quốc sau này cũng sẽ trắng trợn báo thù Hiểu Nguyệt các ta. Đây chính là nguyên nhân ta chậm chạp không có hành động. Bây giờ ta có biện pháp tốt hơn giúp ngươi giải quyết sự uy hiếp của Triệu quốc.”

Ngưu Hữu Đạo đưa tay, ra hiệu ông ta cứ nói, ta đang chờ đây.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full