Đọc truyện Full

Chương 1405: Hạng người lừa đời lấy tiếng (1)

“Toàn bộ Tử Kim động đều phối hợp toàn lực với hắn, công khai điều động toàn bộ nhân mã nước Yến. Đại quân ở Bột Hải châu thì nhìn chằm chằm, thậm chí Mông Sơn Minh còn đích thân đến tiền tuyến Bột Hải châu điều binh khiển tướng, đồng thời phát ra hịch văn uy hiếp, cho triều đình thời gian ba ngày, nếu không thả ngươi, lập tức công Tống.”

“Haiz, nhớ ngày đó hắn chẳng qua chỉ là khí đồ của Thượng Thanh tông mà thôi, ở một góc xó xỉnh, ai thèm để hắn vào mắt. Nhưng xưa đâu bằng nay. Huệ Thanh Bình, hắn không còn là Ngưu Hữu Đạo mà chúng ta có thể uy hiếp như ở Mao Lư sơn trang lúc trước nữa. Hôm nay, hắn không còn là người mà ngươi và ta có thể uy hiếp.”

“Haha, lần kết bái ở Mao Lư sơn trang đó, chắc ngươi vẫn còn nhớ. Chỉ sợ, ngươi có nằm mơ cũng không nghĩ đến, một lần kết bái hoang đường, ngay cả ngươi cũng không coi ra gì nhưng lại có thể cứu ngươi một mạng trong thời khắc khó khăn nhất?”

Huệ Thanh Bình cau mày: “Hắn muốn làm gì?”

Toàn Thái Phong hỏi lại: “Ngươi hỏi ta? Ta không biết. Ta cũng đã hỏi hắn nhưng không được đáp án mà mình mong muốn. Tên đó, nhìn thì không đứng đắn, nhưng ngày càng mang đến cho người ta một cảm giác cao thâm khó lường. Ngươi đấy, muốn biết đáp án, sau khi gặp mặt hắn thì hãy tự hỏi. Nếu ngươi biết đáp án, không ngại nói cho ta nghe một tiếng, cũng không uổng công ta hộ tống ngươi hôm nay.”

Huệ Thanh Bình im lặng một lát, sau đó nhìn người mình, đột nhiên nói: “Đã quyết định thả ta, vì sao còn chế trụ ta? Hãy giải khai cấm chế cho ta.”

Toàn Thái Phong từ chối: “Không được. Ngưu Hữu Đạo rất giảo hoạt, sợ chúng ta động tay động chân, chỉ định phải người của nước Tống đích thân đưa ngươi đến đó. Nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn sẽ không chịu trách nhiệm. Giải cấm chế cho ngươi sẽ không dễ khống chế ngươi được nữa. Vạn nhất để ngươi chạy mất, ta không cách nào giao nộp. Chờ đến Tử Kim động, giao ngươi cho hắn xong, ngươi muốn thế nào cũng được, chẳng liên quan đến ta.”

Huệ Thanh Bình nói: “Ta đã như vậy rồi, còn có thể chạy đi đâu được nữa?”

Toàn Thái Phong sao có thể tùy tiện giải khai, cũng không thể không phòng. Ông ta sợ Huệ Thanh Bình ghi hận Ngô Công Lĩnh sẽ quay lại Tống Kinh làm loạn, vội nhắc nhở: “Lần này là bí mật áp giải ngươi, nguyên nhân chắc ngươi cũng biết một chút, sợ người có mục đích cản trở. Chúng ta không thể không phòng những người ước gì Yến Tống khai chiến. Không nói những thứ khác, chỉ nói Thiên Nữ giáo thôi, chỉ cần có cơ hội, bọn họ sẽ không buông tha cho ngươi. Vẫn nên an phận đến Tử Kim động rồi nói sau. Đến đó rồi, ngươi sẽ được an toàn. Thiên Nữ giáo còn chưa có bản lãnh đánh vào Tử Kim động rồi muốn làm gì thì làm. Ngồi tù lâu như vậy, tại sao không gắng gượng thêm một chút? Hãy cố nhịn đi.”

Nói đến mức như thế, Huệ Thanh Bình cũng không lên tiếng nữa.

Nước Tống thả người, đối mặt với uy hiếp vũ lực của nước Yến, Ngô Công Lĩnh rốt cuộc cũng đã khuất phục.

Trước khác nay khác. Trước đó, khi giao chiến với nước Hàn, ông ta còn có thể vò đã mẻ không sợ rơi, đẩy toàn bộ trách nhiệm cho Mục Trác Chân. Dù sao cũng đã như vậy rồi, không quan tâm cũng chẳng sao. Nhưng bây giờ, thật sự không còn cách nào vò đã mẻ không sợ rơi. Không nghĩ đến đạo lý chân trần không sợ mang giày lại rơi xuống người ông ta.

Tặng người đàn bà của mình cho người khác, đúng là quá mất mặt. Nhưng chuyện này quốc quân của một nước làm cũng không ít. Xa không nói, Mục Trác Chân cũng đã đưa sủng phi của mình cho hoàng đế nước Yến Thương Kiến Hùng, hoặc ví dụ đưa con gái đi hòa thân lại càng nhiều vô số kể.

Đương nhiên, không phải ông ta khuất phục là do triều thần làm áp lực. Triều thần lấy cái chết ra ép ông ta, mới làm cho ông ta bất đắc dĩ đồng ý.

Toàn Thái Phong rốt cuộc đã đưa Huệ Thanh Bình đến Mao Lư biệt viện.

Ngưu Hữu Đạo nghe báo, lập tức chạy ra khỏi Mao Lư biệt viện để nghênh đón. Nhìn thấy người, hắn tỏ vẻ mừng rỡ không thôi, cung kính chắp tay: “Bái kiến đại ca, đại tỷ.”

Viên Cương đứng từ xa, nhìn động tác này của Ngưu Hữu Đạo, hắn ta đúng là không làm được.

Dáng vẻ của Huệ Thanh Bình vẫn chật vật như cũ, nhưng đã đỡ hơn so với lúc ban đầu.

Bà ta cũng không muốn gặp người khác trong bộ dạng chật vật. Trên đường, bà ta cũng muốn rửa mặt trang điểm một chút, nhưng Toàn Thái Phong không chịu. Toàn Thái Phong sợ gặp phải tập kích từ trên trời rơi xuống. Đối với ông ta mà nói, an toàn của Huệ Thanh Bình còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì, không cho phép xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Về phần mặt mũi của Huệ Thanh Bình, đây không phải là điều cần ông ta quan tâm.

Huệ Thanh Bình không còn biện pháp nào khác, đành phải cởi áo khoác ngoài đại diện cho thân phận Hoàng hậu, đồng thời cởi mái tóc cho nó xõa xuống vai.

Thấy Ngưu Hữu Đạo ân cần thăm hỏi, Huệ Thanh Bình cũng không biết nên nói cái gì. Gặp lại Ngưu Hữu Đạo, tâm trạng của bà ta phức tạp vô cùng.

Ngược lại, Toàn Thái Phong lại hớn hở nói: “Lão đệ, ta không có nuốt lời chứ, đã đưa người đến một cách an toàn.”

“Cảm ơn, cảm ơn.” Ngưu Hữu Đạo chắp tay cảm ơn, nhưng gương mặt tràn ngập sự lo lắng, hỏi Huệ Thanh Bình: “Đại tỷ, tỷ không sao chứ? Bọn họ không làm gì trên người tỷ chứ?”

Huệ Thanh Bình lắc đầu.

Ngưu Hữu Đạo lập tức quay người lại: “Hồng Nương, hãy dẫn đại tỷ đi tắm rửa. Ngoài ra, cẩn thận kiểm tra cho đại tỷ một chút.” Hắn sợ có người hạ độc Huệ Thanh Bình.

Quản Phương Nghi hiểu ý của hắn, mỉm cười đưa tay mời Huệ Thanh Bình đi theo bà ta.

Huệ Thanh Bình hơi do dự, cuối cùng vẫn đi theo Quản Phương Nghi.

Trước đó, đối với diễm danh của Hồng Nương ở Tề Kinh, bà ta cũng tỏ vẻ khinh thường. Bây giờ ai cũng không cần ngại ai nữa. Người tám lạng, kẻ nửa cân. Bà ta cũng chẳng phải loại tốt lành gì. Bây giờ cao ngạo không nổi nữa, có tư cách gì ghét bỏ người ta chứ?

Toàn Thái Phong cũng hiểu ý của Ngưu Hữu Đạo, trong lòng không có quỷ thì không sợ Ngưu Hữu Đạo kiểm tra, nhưng ngoài miệng vẫn nói một câu: “Lão đệ không tin ta rồi.”

“Chuyện này không phải là không tin đại ca hay không. Một mã thì một mã, ta chỉ là đề phòng bên phía nước Tống. Nào, mời vào bên trong.” Ngưu Hữu Đạo đưa tay mời, đồng thời mời luôn tu sĩ ba đại phái nước Tống cùng nhau đến.

Hòa thượng Nam Sơn Tự bận rộn dùng rượu ngon, thức ăn ngon để chiêu đãi khách.

Đợi rượu thịt đầy bàn, đám người Ngưu Hữu Đạo cũng không vội dùng bữa, muốn đợi Huệ Thanh Bình ra. Kết quả, Huệ Thanh Bình không xuất hiện, chỉ có Quản Phương Nghi đến thông báo một tiếng: “Đạo gia, Bình tỷ nói tỷ ấy muốn nghỉ ngơi, các người cứ tự nhiên, không cần phải để ý tỷ ấy.” Dứt lời, bà ta còn gật đầu một cái thật nhẹ với Ngưu Hữu Đạo, biểu hiện Huệ Thanh Bình không có vấn đề gì.

Đối với hành động này của Huệ Thanh Bình, thật ra cũng có thể lý giải. Huệ Thanh Bình thật sự không muốn lộ mặt với mọi người với tâm trạng như lúc này.

Ngưu Hữu Đạo mời đám người Toàn Thái Phong ngồi vào vị trí. Toàn Thái Phong lại không vội, kéo hắn qua một bên, hỏi: “Lão đệ, ta đã tuân thủ lời hứa, đệ sẽ không trở mặt chứ?”

“Sao có thể như vậy chứ? Đại ca hết lòng quan tâm giúp đỡ, làm sao ta có thể để đại ca khó xử?“ Ngưu Hữu Đạo lập tức quay đầu, nói với Quản Phương Nghi: “Thông báo cho Mông Sơn Minh, biến chiến tranh nước Tống thành tơ lụa, lập tức rút về Nam châu.”

“Rõ!” Quản Phương Nghi lĩnh mệnh rời đi.

Toàn Thái Phong bật cười, kéo Ngưu Hữu Đạo tiếp tục uống rượu.

Bữa tiệc rượu kết thúc, đám người Toàn Thái Phong còn phải trở về phục mệnh, cũng không lưu lại. Sau khi kết quả bái phỏng Cung Lâm Sách được xác định, lập tức quay trở về.

Tiễn khách xong, Ngưu Hữu Đạo đến gặp Huệ Thanh Bình nhưng lại bị ăn bế môn canh. Đối phương dường như không muốn gặp người khác, mấy ngày kế tiếp vẫn cứ nhốt mình trong phòng.

Đối với điều này, Ngưu Hữu Đạo cũng không miễn cưỡng, cũng không khuyên bảo, càng không đề cập đến việc hắn đã phí sức như thế nào mới cứu được bà ta, cũng không cho đám người Quản Phương Nghi nhắc đến. Tất cả đều phụ thuộc vào bà ta.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full