Đọc truyện Full

Chương 1556: Tuyết Lạc Nhi lập gia đình

Huyền Diệu nheo mắt: “Nói cách khác, khi tin tức rèn luyện vừa có, tiên sinh đã đoán được Thánh Tôn muốn chỉnh đốn Phiêu Miểu các?”

Hoàng Ban đáp: “Cách thiên uy quá gần, tiên sinh cũng có việc khó xử của mình. Có một số việc vẫn nên giả bộ không biết thì tốt hơn.”

Huyền Diệu im lặng uống trà, lại hỏi: “Trong số các phái, nhảy sung nhất chỉ sợ là cái tên Ngưu Hữu Đạo kia?”

Huyền Diệu khoát tay: “Ngưu Hữu Đạo gần đây lại khá trung thực, không có bất cứ trình báo gì, ngược lại bảy nhà kia trên nhảy dưới tránh cái gì cũng không xong. Sinh sự từ những việc không đâu, lại còn ở không đi gây sự. Từ lúc tham gia đốc tra, chúng ta đều phải thu liễm, không tiện hoàn thủ, chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Nếu không, bọn họ vừa đến đã khiến bọn họ như nước chảy hoa rơi, sẽ mang tiếng khiêu khích, khiến sắc mặt Thánh Tôn càng khó coi hơn.”

Huyền Diệu hoàn toàn chẳng có hứng thú với việc cái phái trên nhảy dưới tránh, chú ý nhất vẫn là Ngưu Hữu Đạo: “Ngưu Hữu Đạo trung thực rồi sao? Hắn không đi gây sự?” Y thật sự ghi nhớ rất sâu chuyện trình báo liên tiếp của Ngưu Hữu Đạo.

Hoàng Ban biết trong lòng Huyền Diệu đang kềm nén chuyện Ngưu Hữu Đạo: “Không đi gây sự, tương đối an phận hơn so với bảy nhà khác. Nhưng gần đây hắn thường xuyên điều động phi cầm cỡ lớn rời khỏi thành Vấn Thiên. Hôm nay không đến các điểm đóng giữ phía đông thì ngày mai lại đến các điểm đóng giữ phía tây. Cơ hồ ngày nào cũng chạy, làm ra vẻ đốc tra hết sức vì Thánh tâm.”

Huyền Diệu nói: “Cẩn thận hắn lại gây chuyện.”

Hoàng Ban nói: “Ta cũng lo lắng, nhưng trước mắt xem ra đã an phận hơn rồi.”

Huyền Diệu đột nhiên nói một câu: “Hoàng huynh, nếu giao Yêu Hồ ti cho ta xử lý thì như thế nào?”

Hoàng Ban im lặng, cuối cùng thở dài: “Huyền huynh, không phải ta không nể mặt huynh, ta cũng biết huynh nuốt không trôi cục tức này. Đinh tiên sinh cũng như vậy. Nhưng bây giờ không phải lúc. Ngưu Hữu Đạo liên tiếp cáo trạng, rõ ràng đã đắc tội với chúng ta, cũng đã báo lên trên hắn có mâu thuẫn với huynh. Lúc này mà hắn xảy ra chuyện, không muốn làm cho người ta hoài nghi cũng khó. Hắn vừa cáo trạng, sau đó chết đi, đây được xem là chuyện gì chứ?”

“Huyền huynh, bây giờ Thánh Tôn làm việc cũng được xem là còn lưu chỗ trống, còn tính là giảng quy củ. Nhưng nếu chọc giận Thánh Tôn, huynh cho rằng giết Ngưu Hữu Đạo chết là chuyện hợp tình hợp lý sao? Cho là không có chứng cứ thì không động được chúng ta à? Không cần lý do, trực tiếp hạ chỉ đã có thể giết một thành viên có liên quan. Một khi huynh đến thánh địa, vậy thì không phải Phiêu Miểu các tra hỏi. Lam Minh đến, Long Phiếm Hải có cắn chết không nhận thì làm được cái gì? Bây giờ thi thể vẫn còn treo trong thành để thị chúng kia kìa.”

“Huyền huynh cũng bị Lam Minh thẩm vấn, vì sao lại không bị tra tấn? Không phải Lam Minh có chứng cứ hay không, là do tiên sinh đảm bảo cho huynh. Lam Minh nể mặt tiên sinh, nếu không, huynh không chết cũng bị lột da. Ở Phiêu Miểu các, tiên sinh chấp chưởng Phiêu Miểu các, còn có thể đảm bảo tính mạng cho chúng ta. Nhưng một khi đến thánh địa, tiên sinh không xen tay vào được.”

“Chín đại thánh địa, đắc tội một hai nhà cũng không thành vấn đề, chỉ cần phía sau chúng ta cũng có thánh địa làm chỗ dựa, không ai có thể tùy ý đồng vào người nhà của ai. Nhưng các phái đốc tra là ý của chín vị cộng lại. Lúc này giết Ngưu Hữu Đạo, một khi thánh địa Thiên Lam moi ra được thành viên có liên quan, thánh địa Đại Nguyên của chúng ta sợ rằng phải mắt nhắm mắt mở, không lên tiếng. mặc kệ có tra ra được cái gì hay không, huynh cho rằng huynh có thể còn sống trở về?”

“Huyền huynh, không phải là ta không nể mặt huynh, đây cũng là ý của Đinh tiên sinh, bảo huynh tạm nghỉ ngơi một thời gian. Qua đợt này rồi hãy nói.”

Huyền Diệu im lặng không nói.

Đến giờ cơm, thức ăn được đưa đến nội viện của Ngưu Hữu Đạo. Mở ra xem, có vẻ phong phú một chút.

Sau khi thành viên đốc tra các phái gửi thư lên trên nói các ti cố ý làm khó dễ bọn họ, chất lượng cơm canh cho thành viên đốc tra các phái cũng được tăng lên, cũng không cần thiết phải trần tình mấy chuyện nhỏ nhặt này lên trên.

Nhưng các ti cũng không nhận được thái độ hòa hoãn của thành viên các phái, ngược lại còn khiến các phái thấy được hiệu quả của việc trình báo, lại càng phách lối hơn.

“Ta không ăn đâu, các ngươi ăn đi.” Nhìn thức ăn trên bàn, Ngưu Hữu Đạo nói.

Tần Quan và Kha Định Kiệt nhìn nhau, đành phải chừa lại một phần cho Côn Lâm Thụ. Bây giờ ba người thay phiên nhau phụ trách canh gác điểm dừng chân.

Ngưu Hữu Đạo trở về phòng của mình, bước vào phòng đóng cửa, móc ra một phong thư trong tay áo.

Lúc nãy Khúc Linh Côn đưa hộp cơm vào, đã lén đưa cho hắn.

Hắn mở ra xem, là chữ viết rất quen, Viên Cương hồi âm cho hắn, trên thư biểu hiện đã nhận được tin, đã đi chấp hành, bảo hắn yên tâm.

Đọc được tin này, xác định người sau lưng Khúc Linh Côn đã giúp, hắn cũng không cảm thấy vui.

Chắp tay đi qua đi lại trong phòng, vừa đi vừa suy nghĩ việc này. Đến nay, hắn vẫn suy nghĩ không thông, vì sao người đứng đằng sau lại giúp hắn?

Vấn đề lớn nhất là, đối phương đã nắm được chuyện hắn làm ở bí cảnh Thiên Đô.

Trước đó, khi thương lượng với đối phương, hắn đã cố ý uy hiếp, cũng là để thăm dò. Nhưng đối phương cũng không đem việc ở bí cảnh Thiên Đô ra uy hiếp hắn, ngược lại còn đồng ý giúp hắn.

Hắn không cho rằng đối phương quan tâm tính mạng của Khúc Linh Côn. Bất luận Khúc Linh Côn hay là Thường Thanh Sơn bên phía Thủ Khuyết sơn trang cũng chỉ là thủ hạ tiểu tốt mà thôi.

Dám dùng những người này liên lạc với hắn, đối phương khẳng định có thủ đoạn tự vệ. Cho dù hắn lật bàn, cùng lắm Khúc Linh Côn và Thường Thanh Sơn không may, hắn không tra ra được người giật dây.

Nói cách khác, một khi chọc giận đối phương, đối phương bất cứ lúc nào cũng có thể hy sinh hai con tốt này để giết chết hắn.

Nhưng đối phương không làm như vậy. Bây giờ, tin của Viên Cương đến tay hắn, đã chứng minh thành ý của đối phương.

Vì sao lại như vậy? Nghĩ đến nghĩ lui, đơn giản chỉ có ba khả năng.

Một, chuyện hắn làm ở bí cảnh Thiên Đô, người giật dây không cách nào tung ra. Một khi tung khai, người đó cũng sẽ bị bại lộ.

Hai, trong tay đối phương khả năng không có chứng cứ. Bởi vì hành vi của hắn lúc đó là tự vệ, ai cũng sẽ hoài nghi Phiêu Miểu các muốn diệt trừ hắn. Bây giờ chỉ chứng hắn, người đó không đưa ra được chứng cứ có sức thuyết phục.

Ba, đối phương thật sự muốn giúp hắn.

Nhưng ba khả năng này chỉ đều là suy đoán của hắn. Suy cho cùng vẫn là vấn đề kia, vì sao đối phương lại giúp hắn, vì sao ngay từ đầu lại nói muốn giúp hắn? Cho dù giúp, cũng không thể vô duyên vô cớ được. Cái gì cũng phải có nguyên nhân, hơn nữa, đối phương chưa hề đề cập bất cứ điều kiện gì với hắn.

Càng không đề cập đến điều kiện, lại càng khiến trong lòng của hắn không chắc chắn. Hắn lo lắng nhất, người đó không phải là người mà hắn nghi ngờ, mà là một trong chín thánh.

Đưa tay nhìn phong thư lần nữa, hắn chậm rãi tiêu hủy. Việc này hắn nhất định phải nghĩ biện pháp thăm dò cho ra kết quả. Nếu không, hắn đứng noài sáng, bị người trong tối nắm trong tay, căn bản không biết trong tay đối phương nắm chiêu gì, lúc nào cũng bị động, điều này sẽ nguy hiểm đến tính mạng của hắn.

Sau khi ra ngoài, Tần Quan và Kha Định Kiệt đã dùng cơm tối xong, đổi ca cho Côn Lâm Thụ đi ăn cơm.

Ngưu Hữu Đạo bước đến bên cạnh hai người, nói: “Chúng ta đã chạy xong các cứ điểm gần đây. Hôm nay bắt đầu đi xa hơn, khả năng không thể về trong ngày. Các người hãy báo với Phiêu Miểu các, chuẩn bị mượn phi cầm lớn hơn.”

“Vâng.” Hai người lên tiếng, sau đó nói với nhau vài câu, Tần Quan là người đi.

Kha Định Kiệt hơi nghi ngờ: “Trưởng lão, chúng ta chạy đến chạy lui như thế, có lợi gì không?”

Mấy ngày qua, cả hai người theo hắn chạy đến chạy lui. Nói thật, giống như đi dạo thì đúng hơn, chẳng nhìn ra được có dụng ý gì cả.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full