Đọc truyện Full

Chương 1768: Không khóc không cười cũng không nháo (1)

Thấy nàng ưỡn ngực đến, Ngưu Hữu Đạo nhấc tay ở trên trán nàng đẩy một cái.

“Ngươi điên rồi sao?

Quản Phương Nghi lảo đảo lùi về sau hai bước, lộ ra bưu hãn hỏi.

“Ai điên rồi? Tự ngươi ngẫm lại, có phải ngươi nói cho nàng, Ngưu Hữu Đạo đã chết rồi không?

Ngưu Hữu Đạo kỳ quái.

“Ta nói cho nàng thì sao?

Quản Phương Nghi ha ha.

“Ta nói Vương đại gia, ngươi là thật hồ đồ, hay giả bộ hồ đồ? Nha đầu kia sắp gả, nam nhân kia ngươi cũng thấy, dáng dấp tốt, người nhã nhặn, rất tốt. Vương đại gia, nha đầu kia tìm được người thích hợp không dễ dàng, nha đầu kia đối với ngươi là tâm tư gì ngươi đừng nói ngươi không biết, lấy trí tuệ của ngươi, không biết mới là lạ. Cũng phải, ngươi rất lợi hại a, có thể phiên vân phúc vũ, có ai càng biết giả bộ hồ đồ hơn ngươi?

“Ngươi cứ giả bộ thoải mái, chúng ta không ghét, dù sao chúng ta đều quen. Nhưng người ta phụng dưỡng ngươi hơn mười năm, là con chó cũng phải niệm chút tình cảm chứ? Ngươi lại không có lương tâm cũng không thể hại người ta a! Ngươi không biết bên vương phủ khuyên nàng bao lâu, hạ xuống bao nhiêu công phu mới để nàng nhả ra đáp ứng gả người, bên vương phủ sợ, sợ nàng biết tin Ngưu Hữu Đạo qua đời sẽ gây ra khúc chiết gì khác…

Vân Cơ ngạc nhiên, sự tình ẩn giấu tin Ngưu Hữu Đạo qua đời nàng còn thật không biết, không ai nói cho nàng.

Ngưu Hữu Đạo cũng sửng sốt, đợi Quản Phương Nghi mắng xong, mới từ từ nói:

“Vì sao không sớm nói cho ta?

“Nha, ta nói cho ngươi cái gì? Loại sự tình này ngươi để ta làm sao nói? Ngươi tự cho mình thanh cao, tâm tư quỷ gì cũng rõ ràng, ta cần gì phải nói nhiều?

Quản Phương Nghi trào phúng.

Ngưu Hữu Đạo trầm mặc.

Quản Phương Nghi phát tiết xong cũng an tĩnh, bất quá sau đó lại bổ sung lý do.

“Ngươi khẳng định là muốn ẩn núp nàng, ta nào biết nàng vừa đến liền nhìn chằm chằm ngươi, theo lý thuyết các ngươi không có khả năng đối mặt nói chuyện, nhưng kỳ lạ là, ai có thể ngờ tới? Các ngươi bên này không chào hỏi, nhưng lại xảy ra vấn đề rồi. Ài, ma xui quỷ khiến, như vậy cũng có thể va vào, nha đầu này là cái mệnh gì a!

Hiện tại Ngưu Hữu Đạo đại khái hiểu lời nói trước kia của Vân Cơ, vì sao sau khi biết người Thảo Lư biệt viện dốc toàn lực sẽ khiến cho Thương Thục Thanh hoài nghi, hắn chết rồi, người Thảo Lư biệt viện rời Tử Kim Động không phải sự tình rất bình thường sao? Trước hắn liền cảm thấy không đúng, nháo nửa ngày, hoá ra vấn đề xuất hiện ở tất cả mọi người đều ẩn giấu Thương Thục Thanh tin hắn qua đời.

“Uy!

Quản Phương Nghi bỗng dùng cùi chỏ va hắn một cái.

“Nội tâm không áy náy chứ?

Ngưu Hữu Đạo lạnh lùng nói:

“Ta áy náy cái gì?

Quản Phương Nghi:

“Nha đầu này trở về, sợ là sẽ đau lòng quá sức, lẽ nào ngươi không muốn bổ cứu? Ta nơi này có biện pháp bù đắp, ngươi muốn nghe hay không?

Ngưu Hữu Đạo đoán được nàng muốn nói cái gì, không chút do dự cự tuyệt.

“Không muốn nghe!

Nói xong xoay người rời đi.

Quản Phương Nghi kéo hắn lại, không nói không thể.

“Sự tình đã như vậy, ngươi không trộn lẫn cũng phải trộn lẫn. Ngươi ngẫm lại xem, nàng tuyệt đối sẽ không bán ngươi, nói cho nàng chân tướng lại thế nào? Chỉ cần nàng biết chân tướng, thì sẽ không khổ sở, sự tình không phải rất đơn giản sao.

Ngưu Hữu Đạo như chém đinh chặt sắt nói:

“Không được!

Quản Phương Nghi nổi giận.

“Ngươi ngay cả nàng cũng không tin tưởng?

Ngưu Hữu Đạo:

“Nàng ở trước mặt mọi người gọi ta, nói không chắc sẽ rước lấy hoài nghi, bây giờ nàng đại náo một hồi vừa vặn che giấu. Nếu như nàng biết chân tướng, tâm tình chuyển biến dị thường, dễ dàng để người ta nghi ngờ, đã muốn diễn, thì để nàng diễn thật đi.

Quản Phương Nghi lôi kéo hắn nói:

“Ngươi có cần máu lạnh vô tình như vậy hay không? Nàng đã như vậy, ngươi còn nhẫn tâm lợi dụng nàng?

Ngưu Hữu Đạo bắt lấy tay nàng, nghiêm khắc cảnh cáo.

“Như vậy tốt hơn của ngươi chết thảm rất nhiều!

Quản Phương Nghi cầu khẩn nói:

“Nàng chỉ là nhận sai, ai cũng nhìn ra nàng là nhận sai, nói cho nàng sẽ không có vấn đề gì. Ngươi bởi vì một khả năng cơ hồ không thể tồn tại mà máu lạnh vô tình như vậy sao? Nhân sinh đối nhân xử thế, cho dù tu hành, nếu như đều vô tình giống như ngươi, như vậy người sống sót còn có ý nghĩa gì?

Ngưu Hữu Đạo nói:

“Ta nói cho ngươi cái gì gọi là vô tình chân chính, đã từng có thật nhiều người ngã ở trước mặt ta, sống sờ sờ chết ở trước mặt ta, ta chỉ có thể trơ mắt nhìn, chỉ có thể bó tay, ta không cứu được bọn hắn, có tính vô tình hay không?

Quản Phương Nghi nói.

“Ta từ bỏ Tề Kinh phồn hoa theo ngươi, chính vì cho rằng ngươi kỳ thực là người có tình nghĩa, ta hận nhất là nam tử vô tình vô nghĩa, nếu ngươi như vậy, ta theo ngươi còn có ý nghĩa gì?

Ngưu Hữu Đạo:

“Ta từ Thánh cảnh thoát thân, ta chết rồi, ai cũng sẽ không tìm ta, ta vốn có thể mang theo đồ vật trốn đi, từ đây vô tư vô lo, một mình tiêu dao. Ta mạo hiểm trở về liên hệ các ngươi, đối với ta có chỗ tốt gì, ta là vì ai?

Cũng không biết cái gân nào của Quản Phương Nghi bị lệch, giãy giụa.

“Ngươi thả ta ra, ngươi không nói, ta đi nói!

Ngưu Hữu Đạo thật hất tay thả nàng ra, chỉ vào cửa.

“Được! Ngươi muốn nói, ta không ngăn cản ngươi, ngươi cứ việc đi. Bất quá ngươi hẳn phải biết đồ vật ta đưa cho ngươi ý nghĩa như thế nào, một khi bại lộ, ngươi ta nàng, còn có những người bên ngoài kia, bao quát người của Phù Phương Viên các ngươi, đừng mơ có ai sống sót, những người kia một cái cũng sẽ không bỏ qua!

“Trốn? Trốn được sao? Ngươi hẳn phải biết những người kia thế lực khủng bố bao nhiêu! Trước đó đại nội tổng quản Triệu quốc Gia Cát Trì, những người kia tìm hắn! Ngươi có biết những người kia vận dụng thao tác nào tìm được không? Ta biết! Bọn hắn chia hết thảy các địa vực thành các ô giống như bàn cờ, các phương thế lực chia khu vực lặp đi lặp lại lục soát, không chừa một chỗ trống! Cho dù là rừng sâu núi thẳm ít dấu chân người, cũng bí mật phát động các loại Yêu tu chia khu vực đóng giữ giám thị, một khi phát hiện dị thường, liền cấp tốc triệu tập nhân thủ lao tới!

“Trước đây rất nhiều người phạm tội tiềm tàng, vẫn không tìm được, nhưng nhờ vào lần này đã kinh động mấy vị kia, không biết bao nhiêu người bị tiện thể nắm ra, bị bí mật xử quyết! Đối mặt loại truy tra không buông tha này, Gia Cát Trì có thể trốn nhất thời, nhưng không cách nào trốn một đời, sớm muộn cũng sẽ lộ ra manh mối, sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện!

“Ngươi muốn thử một chút? Ngươi nguyện ý thử, vậy ngươi liền đi thử, chỉ cần ngươi không sợ nhìn thấy người của Phù Phương Viên từng cái từng cái chết thảm ở trước mặt ngươi, ngươi cứ việc đi thử!

Quản Phương Nghi đi tới cửa, tay đã nắm then cửa cắn môi, chậm chạp không mở cửa đi ra.

Vân Cơ đi tới kéo nàng về.

“Được rồi, có cái gì mà phải ồn ào?

“Ai ồn ào?

Quản Phương Nghi ngược lại hung nàng.

Vân Cơ ngạc nhiên.

“Ta cho ngươi bậc thang đi xuống, ngươi còn hảo tâm không hảo báo đúng không?

Quản Phương Nghi nghiêng đầu ra hiệu.

“Ngươi đi ra ngoài trước, ta muốn cùng hắn nói chuyện riêng.

Vân Cơ cẩn thận nói:

“Các ngươi không sẽ đánh nhau chứ?

“Cùng hắn (nàng)?

Hai người cơ hồ là trăm miệng một lời, không nhịn được nhìn nhau.

“Ài, ngươi đi ra ngoài trước đi.

Quản Phương Nghi đẩy Vân Cơ ra ngoài, vừa đóng cửa, quay đầu lại đi tới trước mặt Ngưu Hữu Đạo, kéo tay áo của Ngưu Hữu Đạo, đột nhiên cười khúc khích.

“Không đùa được sao?

Đùa? Ngưu Hữu Đạo trên dưới nhìn nàng, vung tay một cái.

“Ngươi có bị bệnh không?

Quản Phương Nghi lôi tay áo hắn không thả.

“Nói chính sự với ngươi, đồ vật kia ngươi có bao nhiêu?

Ngưu Hữu Đạo không biết nữ nhân này trở mặt còn nhanh hơn lật sách lại nghĩ tới đâu, hồ nghi.

“Cái đồ vật gì?

Quản Phương Nghi:

“Đồ vật ngươi mang về cho ta ấy! Ta không tin ngươi chỉ có một cái còn cho ta, có bao nhiêu?

Ngưu Hữu Đạo:

“Không nên hỏi đừng hỏi.

Quản Phương Nghi:

“Dù sao khẳng định không chỉ một cái, đúng không?

Ngưu Hữu Đạo kéo tay nàng ra, cự tuyệt không trả lời.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full