Đọc truyện Full

Chương 100: Xâm nhập vào sóng điện não

Mấy khẩu súng đó nhìn rõ ràng là súng thật, hơn nữa trong tình huống như thế này, cũng không ai có thể nghĩ rằng họ cầm súng giả để lừa người khác.

Đan Ninh Ninh thậm chí còn không dám khóc, cô ta ôm chặt lấy Vạn Phúc, sống chết không chịu buông tay, “Các người không được làm hại anh ấy, không được, không được…”

Nhưng vào thời điểm như thế này, giọng nói của một cô gái yếu đuối lại càng lộ rõ vẻ yếu ớt đến nực cười. Một người đàn ông đưa một tay ra đã xách được cả người cô ta lên, nhưng cô ta vẫn ra sức vùng vẫy gào thét, kêu lên với Vạn Phúc: “A Phúc!”

Bị mấy nòng súng chĩa thẳng vào người, mặt Vạn Phúc cũng trắng bệch cả ra, nước mắt cũng chảy xuống, cậu ta nhìn Đan Ninh Ninh một cái, sau đó bò về phía Hồng lão đại.

Đúng thế, là bò!

Khóe môi Hồng lão đại mỉm cười vui vẻ nhìn cậu ta bò đến bên cạnh mình, ngẩng đầu nhìn mình. “Biết phải làm gì chưa?”

“Tôi… Tôi chỉ xem trong phim…” Vạn Phúc run rẩy đáp.

Đan Ninh Ninh hoàn toàn sững sờ, thậm chí cô ta còn quên vùng vẫy, trợn trừng mắt nhìn chằm chằm vào Vạn Phúc, cánh môi mấp máy nhưng lại không nói ra được lời nào.

Tề Tiểu Tô cũng cực kỳ ngạc nhiên, trên thực tế, cô đoán được rằng cuối cùng có lẽ Vạn Phúc sẽ chịu khuất phục, lúc này là lúc chọn giữa danh dự, tôn nghiêm, hay chọn mạng sống, không có sự lựa chọn nào khác. Dưới tình huống như thế này, cô căn bản không có cách nào cứu luôn cả hai người họ, năng lực của cô không đủ. Nhưng điều cô đang nghĩ là, ít ra Vạn Phúc cũng nên nỗ lực phản kháng trước đã, nếu thật sự không thể làm gì được thì đành phải chịu thôi. Nhưng thật không ngờ ngay cả bạn gái cậu ta cũng vẫn chưa bỏ cuộc, mà cậu ta đã chịu khuất phục rồi. Còn dùng tư thế bò để bò đến bên cạnh chân Hồng lão đại.

Bò đi cơ đấy!

Tề Tiểu Tô nhìn về phía Long Đào, trong mắt anh ta lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó lại là khinh bỉ và phẫn nộ.

Tề Tiểu Tô không biết anh ta đang khinh bỉ điều gì, phẫn nộ với ai.

Cảnh tượng tiếp theo thật sự khiến cô không thể chịu nổi, vì không biết Hồng lão đại nhỏ giọng nói với Vạn Phúc câu gì, sau đó Vạn Phúc run run tay cởi thắt lưng và kéo khóa quần lão, mà Hồng lão đại kia lại ngồi tách hai chân ra, Vạn Phúc quỳ ngay giữa hai chân lão…

“A Phúc!” Tiếng kêu này của Đan Ninh Ninh gần như dốc toàn bộ sức lực mà gào lên.

Vạn Phúc không quay đầu lại.

Tề Tiểu Tô cũng không tiếp tục nhìn sang bên đó nữa, mà đi về phía Long Đào. Không có ai ngăn cản cô. Trên thực tế, cô và Đan Ninh Ninh được chọn ra cũng là để chiêu đãi Long Đào, Tề Tiểu Tô cũng đã biết bọn họ sẽ phải làm gì tiếp rồi. Nhưng cô phải thuyết phục Long Đào trước đã, để anh ta có thể che giấu giúp cô trong quá trình cường hóa năm phút kia, cô cũng không dám khẳng định liệu mình có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì trong lúc đau đớn đó không.

Lúc này Tề Tiểu Tô vẫn chưa hề biết cường hóa như vậy sẽ đau đến mức nào.

“Tìm được người đẹp này ở đâu ra thế? Cũng biết điều ra phết.” Hồng lão đại vừa hưởng thụ sự phục vụ vụng về của Vạn Phúc, vừa nhìn về phía Tề Tiểu Tô.

Chỉ tiếc là lão không thích phụ nữ, nếu không người đẹp này cũng là món hàng khá ổn.

Lúc Vệ Thường Khuynh đi ra vừa vặn nhìn thấy Tề Tiểu Tô đang xuyên qua màn khói thuốc mà cả đám đàn ông bên cạnh cửa phun ra, đi về phía một người đàn ông trung niên đang ngồi dựa vào ghế salon.

Trong khung cảnh mịt mờ khói thuốc này, cô mặc một chiếc váy liền màu xanh trắng, một chiếc áo khoác mỏng màu trắng, lưng thẳng tắp, cứ như hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi bầu không khí như thế này vậy.

Đã biết mình đang trong nguy hiểm mà vẫn có thể bình tĩnh được thế này, anh thực sự chỉ nhìn thấy ở những cô gái có thân phận đặc biệt ví dụ như cảnh sát đặc vụ, ví dụ như quân nhân, ví dụ như người đã từng trải qua rất nhiều cơn bão táp mưa sa, bản thân không có nơi nương tựa mà thôi.

Nhưng trên thực tế, Tề Tiểu Tô chỉ là một cô nữ sinh bình thường vừa tốt nghiệp đại học, cô ấy lấy đâu ra dũng khí như thế này?

Rất lâu rất lâu sau này, thi thoảng rảnh rỗi Vệ Thường Khuynh lại nhớ lại những khoảnh khắc trái tim anh rung động vì Tề Tiểu Tô, cũng sẽ nhớ lại cảnh tượng ngày hôm nay.

Mà lúc này, Đan Ninh Ninh đã bị tiêm một mũi vào cánh tay, mũi kim nhọn hoắt đâm nhẹ vào da khiến cô ta run cầm cập.

Người đàn ông đang túm cô ta hơi dùng sức định đẩy mũi kim vào trong cánh tay cô ta, Đan Ninh Ninh sợ chết khiếp, lại bắt đầu vùng vẫy.

“Không, không, không, không, đừng tiêm cho tôi!” Cô ta gào lên vô cùng sợ hãi.

Tề Tiểu Tô làm ngơ như không nghe thấy, ngồi xuống cạnh Long Đào, Long Đào nhìn cô, rít một hơi thuốc, hạ giọng nói với cô: “Cô gái, nếu cô có thể giúp tôi, coi như cô là ân nhân của tôi.”

Anh ta nói vừa nhanh vừa nhẹ, hẳn là chỉ có mình Tề Tiểu Tô nghe thấy. Cô hơi sững người, nhưng sau đó lại thấy vui mừng, như vậy xem ra Long Đào vẫn còn tỉnh táo.

“Chúng ta diễn một màn kịch đi…” Tề Tiểu Tô nói rồi định nhào vào người anh ta. Trong tình huống như thế này, không diễn một màn kịch thì thực sự không thể nào thoát thân được. Cô cắn răng muốn lao tới, chỉ ôm ôm ấp ấp xoa xoa tí thôi, cứ coi như bị ăn chút đậu hũ đi.

Nhưng cô vừa nói được một nửa, còn chưa nhào lên người Long Đào, tay đã bị một cánh tay mạnh mẽ kéo lại, vì dùng lực quá mạnh nên cô lại rơi ngược vào lòng người kia.

Tề Tiểu Tô nhìn về phía người đó, chợt giật nảy mình, vô thức định gọi tên anh, nhưng lập tức bị anh bịt mồm lại.

Ưm ưm…

Cô lắc đầu ra hiệu mình biết rồi, Vệ Thường Khuynh mới thả cô ra.

“Vệ Thường Khuynh, sao anh lại tới nữa?” Lúc này cô đang cần một lượng năng lượng rất lớn, anh lại tới lãng phí năng lượng của Hệ thống Tiểu Nhất à?

Vệ Thường Khuynh đen mặt.

Ngày trước còn ở Liên minh các hành tinh, anh cũng là chiến thần, thần bảo vệ của rất nhiều người, có ai gặp nguy hiểm nhìn thấy anh xuất hiện mà không mừng rỡ tột cùng vì biết cuối cùng mình cũng được cứu đâu chứ? Làm gì có ai như cô, mỗi lần nhìn thấy anh là đều hắt hủi anh cả!

Còn không đợi anh nói, Tề Tiểu Tô đã rút tay ra khỏi tay anh, “Hiện giờ tôi không có thời gian đâu, anh đừng gây rối nữa.” Vừa rồi suýt nữa cô quên mất là những người khác không nhìn thấy anh, mà cô có thể bí mật nói chuyện với anh cũng được.

Anh gây rối á?

Vệ Thường Khuynh thực sự muốn nôn ra máu, “Bản Thiếu soái đưa em ra, không cần em đi bán rẻ nhan sắc.”

Nếu là ‘lính’ dưới quyền Vệ Thường Khuynh anh mà còn phải thoát thân bằng phương pháp này, thì anh làm Thiếu soái làm gì nữa?

“Anh á? Làm sao anh đưa tôi ra được?”

Tề Tiểu Tô kinh ngạc, mà Long Đào cũng đang nghi hoặc nhìn Tề Tiểu Tô. Vừa rồi rõ ràng cô bé này còn bình thường, sao đột nhiên lại ngu ngơ thế kia? Có điều, anh ta cũng mơ mộng hão huyền quá, dù cô ấy có thông minh nhanh nhạy đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một cô gái trẻ mà thôi, làm sao có thể cứu anh ta ra được?

Quả nhiên, đến lúc rơi vào tình cảnh tuyệt vọng thì con người ta sẽ cố sức để túm bất cứ một sợi rơm cứu mạng nào.

“No.1, xâm nhập sóng điện não đối phương, khống chế tạm thời!”

“Rõ, Thiếu soái!”

Nghe tiếng nói này trong đầu, Tề Tiểu Tô nhất thời đần mặt ra. Xâm nhập sóng điện não của ai?

Nhưng một giây tiếp theo, cô lại nhìn thấy Long Đào đứng vụt dậy.

“Tôi muốn đi toilet.” Anh ta lảo đà lảo đảo, giống như đứng không vững vậy.

Tề Tiểu Tô nhìn Vệ Thường Khuynh.

“Em đỡ anh ta đi.” Vệ Thường Khuynh nói với cô.

“Ông chủ, để em đưa ông chủ đi.” Tề Tiểu Tô lập tức hiểu ra. Ở đây nhiều người quá, muốn chạy cũng không được.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Ngày trước là kỹ sư hàng đầu, nay Vệ Tam lại xuyên vào một đứa trẻ mồ côi, chẳng được đi học đàng hoàng, phải dựa vào việc nhặt ve chai để biến chất thải thành kho báu.…
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Nhưng đến khi Bạch Ấu Vi – cô gái cá tính bị cuốn vào trong sương mù và nghe giọng nói lạnh thấu xương mến dạng như máy tính kêu gọi mình: “Keng! Chào mừng bạn đến với…
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Người chết lại đụng phải ác ma, còn có cơ hội tồn tại ai chẳng muốn? Và Tô Ngự, một kẻ không may qua đời trong nhà thuê đã nhận được triệu của một ông lão đại. Để…
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Vương Diễm Kiều sống một kiếp đoạn trường, mười tám năm lưu lạc, bị vùi dập trong chốn phong trần, thanh lâu đã trải, thanh y cũng từng, có chồng rồi lại mất chồng,… Vất vả lắm nàng…
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống…
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Một con chuột lười tham tài tham ăn, một con chuột hiệp nghĩa, đang nói đến hai con chuột ư? Không phải! Chỉ có một con, tên Đan Tầm. Nó giúp đỡ Tả Khâu phá án, giúp đỡ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full